Nhưng hiện tại Cửu Khúc tông chủ nhắc đến Cửu Sơn tán nhân, hiển nhiên Cửu Sơn tán nhân còn chưa chết, hắn vẫn còn sống sót trên thế gian, điều này cũng khiến cho ba đại tông chủ vui mừng quá đỗi.
Nếu Cửu Sơn tán nhân có thể xuất thủ, Diệp Hiên kia chắc chắn hẳn phải chết không nghi ngờ, dù sao Cửu Sơn tán nhân cũng đã mở ra thiên môn thứ ba, nhìn chung cả Bắc Thần tinh vực, cũng rất ít có người là đối thủ của hắn.
Chỉ là không chờ ba tông chủ cao hứng, lời kế tiếp của Cửu Khúc tông chủ như một bồn nước lạnh giội tắt ngọn lửa trong lòng bọn hắn.
Thì ra...
Mặc dù Cửu Sơn tán nhân nhất chiến cùng cổ ma kia không có vẫn lạc, có lẽ thế giới Bất Hủ của hắn bị hủy, một thân tu vi vĩnh viễn đều trì trệ không tiến, hơn nữa hắn bị thương thực tại là quá nặng đi, đang lay lắt hơi tàn trong chỗ sâu nhất Cửu Khúc tông.
Mà Cửu Sơn tán nhân ẩn nấp trong Cửu Khúc tông, là bởi vì Cửu Khúc tông chủ đời trước cùng Cửu Sơn tán nhân là hảo hữu chí giao, mà Cửu Khúc tông chủ đời trước vì độ Bất Hủ thiên kiếp mà vẫn lạc, bí mật này cũng chỉ có Cửu Khúc tông chủ biết rõ.
- Cửu Khúc đạo hữu, ngươi không phát hiện chuyện vui này của ngươi không buồn cười chút nào sao?
Thái Dương tông chủ tức giận nói.
Không trách Thái Dương tông chủ tức giận đến thế, thế giới của một tu sĩ bị hủy, tu vi một thân ngã vào đáy cốc, dù là có thể sống sót nhưng đến cùng cũng không bằng trước đây, chỉ cần có dũng khí loạn động tu vi chắc chắn sẽ gặp tử kiếp.
Một Bất Hủ cảnh đã tàn phế, dù là Cửu Sơn tán nhân tiền nhiệm mở ra ba tòa thiên môn, nhưng như thế thì làm sao có thể là đối thủ Diệp Hiên?
Đây cũng là nguyên nhân khiến ba đại tông chủ vô cùng thất vọng.
- Không, bọn ngươi đều nghĩ sai.
Cửu Khúc tông chủ chậm rãi lắc đầu, khuôn mặt hắn cực kỳ trang nghiêm nói:
- Mặc dù thế giới của Cửu Sơn tán nhân bị hủy không bằng năm đó, nhưng là cảnh giới của hắn vẫn còn, chỉ cần hắn thăng hoa cực điểm, chắc chắn có thể khôi phục đỉnh phong năm đó, mặc dù thời gian chỉ có một canh giờ, một canh giờ qua đi hắn cũng sẽ hồn phi phách tán mà chết, nhưng là đầy đủ để diệt sát Diệp Thiên.
- Nực cười.
Thái Dương tông chủ nói:
- Chẳng lẽ hắn sẽ vì chúng ta mà không màn tính mệnh, dựa vào cái gì hắn phải ra tay vì chúng ta, mà bỏ qua tính mạng của mình?
- Không sai!
Hai đại tông chủ khác phụ họa gật đầu, hiển nhiên điều này căn bản là không thực tế.
- Ba vị đạo hữu, nếu ta đã có thể nói ra bí mật này, tự nhiên có được nắm chắc cực lớn, chỉ vì gia sư ta từng có đại ân với Cửu Sơn tán nhân, mặc dù gia sư vẫn lạc dưới thiên kiếp Bất Hủ, nhưng là Cửu Sơn tán nhân thiếu Cửu Khúc tông ta một nhân tình, cũng đã từng hứa hẹn với Cửu Khúc tông ta, nếu Cửu Khúc tông ta có gặp đại kiếp hủy diệt, hắn nhát định sẽ ra tay tương trợ.
Cửu Khúc tông chủ nói năng có khí phách.
Nghe được lời Cửu Khúc tông chủ nói, sắc mặt ba người vui mừng quá đỗi, nhưng là không chờ ba người mở miệng, Cửu Khúc tông chủ nghiêm mặt nói:
- Mặc dù ta có thể mời ra Cửu Sơn tán nhân vì sáu tông ta giải quyết cái nguy cơ này, nhưng Cửu Khúc tông ta bỏ ra một Bất Hủ cảnh, cho nên phân chia linh mạch Cửu Khúc tông ta muốn chiếm bảy phần.
- Cái gì? Bảy phần?
Sắc mặt ba đại tông chủ đột biến, hiển nhiên Cửu Khúc tông chủ công phu sư tử ngoạm, quả thực khiến bọn hắn không thể nào tiếp thu được.
- Ba vị đạo hữu nên cân cân nhắc, là tông môn của mình bị Diệp Thiên chiếm đoạt, hoặc là lựa chọn nhường ra bảy phần linh mạch này.
Cửu Khúc tông chủ không mảy may nhường đường.
- Tốt, bản tông đáp ứng ngươi.
Thái Dương tông chủ cắn răng nói.
- Thi Khôi tông ta cũng đáp ứng ngươi.
Thi Khôi tông chủ hung hăng gật đầu, mặc dù tâm có không cam, nhưng hắn biết nên lấy hay bỏ như thế nào.
- Chỉ cần Cửu Sơn tán nhân có thể giết người này, bảy phần linh mạch thì bảy phần linh mạch.
Phi Thánh tông chủ trầm giọng nói.
Hiển nhiên, giữa việc tông môn bị chiếm đoạt hay là lựa chọn đưa ra bảy phần linh mạch, bọn hắn sẽ lựa chọn nhường ra bảy phần linh mạch, dù sao linh mạch về sau có thể chậm rãi chiếm đoạt, nhưng tông môn bị Diệp Thiên chiếm đoạt, bọn hắn sẽ không có gì cả.
- Được.
Theo ba đại tông chủ đáp ứng, Cửu Khúc tông chủ lật tay xuất ra một khối ngọc bài, trong miệng càng là nói lẩm bẩm, mà sau răng rắc một tiếng bóp nát ngọc bài trong tay.
Một luồng hào quang nhỏ yếu trốn vào hư không tan biến không thấy đâu, hiển nhiên đây là một loại ngọc phù đưa tin, mà người nhận tin chính là Cửu Sơn tán nhân trong truyền thuyết, một người tiền nhiệm từng là Bất Hủ cảnh mở ra ba tòa thiên môn.
. . .
Tuyết Trúc Phong.
Diệp Hiên đứng chắp tay, Hoàng bàn tử cùng Cố Bắc Thần đứng nghiêng hai bên trái phải hắn, một mặt gương đồng đang phản chiếu ra dung mạo bốn đại tông chủ, nội dung cuộc nói chuyện của bọn họ lọt vào trong tai ba người Diệp Hiên một chữ cũng không sót mà.
- Tiên sinh?
Sắc mặt Hoàng bàn tử đại biến, lo lắng nhìn về phía Diệp Hiên, thần sắc Cố Bắc Thần cũng nghiêm trọng.
- Mở ra tòa thiên môn thứ ba?
- Cửu Sơn tán nhân?
Diệp Hiên thì thầm nói nhỏ, một vệt thâm thúy vạch qua đáy mắt hắn, hiện tại hắn chỉ cần thi triển đại thuật, hoàn toàn có thể chặn lại ngọc phù đưa tin, nhưng Diệp Hiên cũng không có làm như thế.
- Có ý tứ, thật đúng là cho ta một kinh hỉ a.
Diệp Hiên mỉm cười , mặc cho đạo ngọc phù này rời khỏi Thái Âm thiên tông, chỉ là một vệt hung ác nham hiểm vạch qua ánh mắt Diệp Hiên.