Cùng một thời gian, đêm đó Lâm Thanh Nhi cũng vụng trộm rời khỏi tông môn, hóa thành một đạo hàn quang biến mất ở chân trời xa, hiển nhiên là đi thỉnh vị hạt giống chí cường kia đến.
Tất cả những thứ này đều rơi vào trong mắt Diệp Hiên, chỉ là hắn không ngăn cản, mặc cho tình thế phát triển tiếp.
- Tiên sinh, ngài thật có nắm chắc không?
Hoàng bàn tử chau mày, hiển nhiên kế hoạch của bốn đại tông chủ khiến hắn bắt đầu trở nên nặng nề.
- Điều gì đến sẽ đến, nếu như không thanh trừ hết thảy căn nguyên tai hoạ ngầm, thì chúng ta lại như thế nào có thể đặt chân ở Bắc Thần tinh vực?
Diệp Hiên cười nhạt một tiếng nói.
- Tốt, hai người các ngươi có thể an tâm đi tu luyện, khoảng thời gian này cũng không cần giám thị bọn hắn, chuyện còn lại ta tự có chủ trương.
Diệp Hiên nói xong lời này, lại lần nữa ngồi xếp bằng, từng sợi quang mang tối tăm mờ mịt lượn lờ trên người hắn, cả người hắn cũng tiến nhập vào trong trạng thái tu luyện.
Thôn phệ một thân đạo hạnh Lý Thương Thiên, Diệp Hiên còn cần từ từ luyện hóa, mặc dù cảnh giới của hắn không tăng trưởng chút nào, nhưng lực lượng đã áp súc đến cực hạn, thay đổi một cách vô tri vô giác cũng khiến cho chiến lực của hắn tăng vọt.
Có điều sự tình khiến Diệp Hiên cảm thấy đáng tiếc là, mặc dù Kiếp Tiên Thuật cùng Thôn Thiên Ma Công lợi hại, nhưng luyện hóa một thân đạo hạnh Lý Thương Thiên, cũng chỉ có thể tăng trưởng tu vi hắn, đối với đề thăng cảnh giới cũng không trợ giúp được nhiều.
Chỉ là thôn phệ một thân tu vi Lý Thương Thiên, tinh luyện ra lực lượng tinh khiết nhất cho chính mình hấp thu luyện hóa, một trận này triệt để khiến chiến lực Diệp Hiên tăng vọt.
Cho dù là Cửu Sơn tán nhân, hay người được gọi là hạt giống chí cường cùng người hộ đạo của hắn, Diệp Hiên còn là có lòng tin đi đối mặt.
Dù sao hắn cũng có rất nhiều con át chủ bài, bằng vào chiến lực một thân hắn nghịch thiên, hắn tin tưởng mình sẽ không thua.
Bởi cái gọi là đại đạo thông thiên, đối với một người muốn trở thành chí cường giả mà nói, mỗi một lần khiêu chiến đều là một lần kỳ ngộ, mà những kỳ ngộ này chính là phương pháp để cường đại chính mình.
Diệp Hiên cũng rất muốn nhìn một chút, đối mặt với Cửu Sơn tán nhân mở ra tòa thiên môn thứ ba đến cùng đối phương có được loại thủ đoạn nào, đây cũng là nền móng để hắn trở lại Trung Ương đại vực.
Dù sao Trung Ương đại vực không chỉ có vạn cổ chí cường tọa trấn, càng có rất nhiều đại giáo liên tục xuất hiện, cái gọi là Bất Hủ tại Trung Ương đại vực không nói là có thể thấy ở khắp nơi, nhưng dù sao hắn vẫn cần đi đối mặt.
Theo Diệp Hiên tiến nhập tu luyện, Hoàng bàn tử cùng Cố Bắc Thần cũng quay người rời đi, chỉ là hai người vẫn như cũ đang giám thị bốn đại tông chủ và tình thế Thái Âm thiên tông.
. . .
Cửu Khúc thần tông!
Vô thiên vô địa, tứ phương giai tịch, nơi này là một chỗ không có sinh tức không gian, càng là không hề có một chút âm thanh truyền đến, cả một không gian tĩnh mịch đen như mực khiến người ta cảm thấy đáng sợ.
Xoẹt!
Bỗng nhiên, một điểm linh quang đột nhiên đánh vỡ hoàn cảnh khô tịch nơi này, một đôi mắt khô tịch im ắng trong chỗ sâu không gian đang dần dần sáng lên.
Đông —— đông —— đông!
Đánh vỡ không khí yên tĩnh khô tịch, một trận tiếng bước chân chậm rãi trong chỗ sâu không gian truyền đến, chỉ thấy một thân ảnh không có sinh khí đang chậm rãi từ trong không gian đi ra.
Người này thân hình khô gầy như xương, một đầu tóc khô bại hoàng che đậy dung nhan hắn, sống lưng của hắn còng xuống, bước chân đều rất tập tễnh, liền giống như một lão giả sắp đi vào đất vàng, trong một lúc nào đó có thể buông tay khỏi nhân gian.
- Cửu Khúc gặp khó, đại nạn sắp đến!
Giọng nói lão giả khàn khàn mà cứng ngắc, phảng phất hắn đã cực kỳ lâu không có nói qua lời, khô bại sợi tóc che lấp hai con mắt ngay tại chậm rãi tập trung, một vệt linh quang đã lâu dần dần tập trung tại đáy mắt hắn.
- Ai!
Tuyên cổ đến nay, tiếng bi thương thở dài, một cỗ khí tức đau thương đang từ trên người lão giả ẩn ẩn tràn ra, một tia máu tươi tràn ra từ khóe miệng của hắn, mà sau chậm rãi rơi xuống trên mặt đất.
- Cái xác không hồn, lay lắt hơi tàn, ta từng một thế tung hoành giữa thiên địa, nhưng hôm nay ta lại nơi nào có nửa điểm phong thái năm đó? Người không giống người, quỷ không giống quỷ, không giống người cũng không giống quỷ, như thế nào còn là Cửu Sơn tán nhân ta? Thôi thôi thôi, nếu Cửu Khúc tông đã có đại kiếp diệt tông, vậy ta liền trả ân tình này, một lần cuối cùng lưu lại truyền thuyết về ta ở Bắc Thần tinh vực.
Khục —— khục —— khục!
Cửu Sơn tán nhân đang kịch liệt ho khan, một tia máu tươi đang không ngừng tràn ra khóe miệng của hắn, khiến hắn nhìn thê lương đến cực điểm, cũng vô cùng già nua suy nhược.
Đông —— đông —— đông!
Cửu Sơn tán nhân từng bước một hướng ra bên ngoài, mặc dù bước chân của hắn lảo đảo bất ổn, nhưng là mỗi một bước bước ra lại bắt đầu trở nên mạnh mẽ, thân hình còng xuống cũng đang dần dần thẳng tắp.
Một ngày này, Cửu Khúc thần tông bộc phát ra quang mang thông thiên, sơn mạch liên miên chập trùng đều đang ù ù chấn động, một vệt thần quang Bất Hủ mênh mông ba ngàn vạn dặm, một người dần dần già đi đang dạo bước giữa trời đi về Thái Âm thiên tông.
Bất Hủ lâm trần, sơn hà rung chuyển, đây này là một đại nhân vật mở ra tòa thiên môn thứ ba, khi Cửu Sơn tán nhân hành tẩu tại Bắc Vực thiên địa, lập tức cũng dẫn tới sóng to gió lớn.
. . .
Một bên khác.
Một mặt Lâm Thanh Nhi khẩn trương khom người một bên, một vị nam tử hắc y đứng chắp tay sau lưng, đang nghe Lâm Thanh Nhi đang giảng thuật điều gì với hắn.