Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn (Dịch Full)

Chương 1965 - Chương 1965: Thông Minh Giáo Chủ (2)

Chương 1965: Thông Minh Giáo Chủ (2) Chương 1965: Thông Minh Giáo Chủ (2)

Diệp Hiên thật sự vô cùng kỳ quái, thế giới này sao luôn có những hạng người không biết trời cao đất rộng như thế, vì sao lại có nhiều tên cực kỳ ngu ngốc như vậy sinh ra trên đời?

Không nói Diệp Hiên có thể giết Bất Hủ hay không, chỉ là biểu hiện ra tu vi đã cao hơn Lý Dịch một tầng cảnh giới. Diệp Hiên hoài nghi đầu óc Thông Minh Thánh Tử trước mắt này có phải bị lừa đá?

Những ý nghĩ này chỉ là trong nháy mắt, tâm tư Diệp Hiên đã yên tĩnh lại, thế giới này quá nhiều tên ngu ngốc, có lẽ Thông Minh thánh tử này cho rằng mình đến Thông Minh giáo phải khúm núm quỳ gối, cho nên mới có biểu hiện kiêu căn như thế.

Đối với loại ngu ngốc này, Diệp Hiên tự nhiên sẽ không nhìn như bình thường, chỉ coi như ruồi nhặng.

Thờ ơ lạnh nhạt, giống như đi bộ nhàn nhã, Diệp Hiên đi dạo về phía cung điện trung ương, bởi vì hắn đã cảm giác được trong điện trung ương có mấy cỗ khí tức cực kỳ cường đại đang hiện ra, hiển nhiên, mấy đại Bất Hủ của Thông Minh Giáo đang trấn giữ ở trong đó.

- Ngươi dám không để ý đến bổn thánh tử?

Nhìn Diệp Hiên không thèm để ý đến mình, Thông Minh thánh tử Lý Dịch gầm lên giận dữ, âm quang đầy trời tăng vọt quanh thân, cả người phát ra sát ý, giống như muốn ra tay với Diệp Hiên.

- Đồ nhi, người tới là khách, lui ra.

Không đợi Lý Dịch ra tay, chỉ nghe trong điện trung ương truyền đến một đạo âm thanh hùng hậu, Lý Dịch oán hận nhìn bóng dáng Diệp Hiên một cái, sau đó thu liễm sát khí toàn thân.

Cung điện trung tâm.

Một cửa đá loang lổ ong ong mở ra, hai bên cửa đá có hai tượng đá dạ xoa sừng sững, thiên địa hư không tràn đầy hàn khí âm quang, càng có tiếng khóc quỷ dị đang mơ hồ truyền đến.

- Tiểu bối ngươi có lá gan thật lớn, Thông Minh giáo ta còn chưa đi tìm ngươi, ngươi ngược lại tự tìm tới cửa, chẳng lẽ ngươi không sợ chết?

Đông —— đông —— đông.

Như chiến trống âm lôi đang lôi động, tựa như âm thanh sát sinh đang tấu vang, một trận tiếng bước chân nặng nề truyền đến từ trong điện, chỉ thấy mấy thân ảnh đang chậm rãi đi ra từ trong cửa đá.

Bốn lão giả áo đen, râu tóc bạc trắng, chỉ là bốn người có hai mắt xanh biếc, màu da càng trắng bệch dọa người, hai mắt nhô ra như mắt cá, để cho người ta nhìn qua đã cảm thấy run sợ.

- Quả nhiên là Bất Hủ Cảnh.

Đôi mắt Diệp Hiên híp lại, liếc mắt một cái đã nhìn ra bốn vị lão giả đều là Bất Hủ, hơn nữa đều là Bất Hủ Cảnh mở ra Thiên Môn đầu tiên. Trong đó còn có một người đã mở ra Thiên Môn thứ hai.

Mà bốn vị lão giả vây quanh một vị nam tử trung niên áo đen, người này tóc đen râu đen, tuấn lãng bất phàm, chỉ là một đôi mắt trắng bệch. Trong con ngươi không có tròng đen, chỉ liếc mắt nhìn lại đã sinh ra hàn ý.

Vị hắc y nam tử này hiển nhiên chính là Thông Minh giáo chủ.

- Thiên Môn thứ ba?

Đôi mắt Diệp Hiên ngưng tụ, hắn chỉ liếc mắt một cái đã nhìn ra tu vi thông Minh giáo chủ.

Diệp Hiên không thấy nhiều Bất Hủ cảnh lắm, nhưng cũng tuyệt đối không ít. Trong đó Bổ Thiên Giáo Chủ, Sâm La Giáo Chủ, đều là những giáo chủ lâu đời của Trung Ương đại vực, tu vi tất là nhân vật trung cao cấp của Bất Hủ cảnh.

Không nói đến những giáo chủ kỳ cựu ở Trung Ương đại vực, chỉ nói những Bất Hủ Cảnh mà Diệp Hiên từng gặp ở tinh vực Bắc Thần, Thông Minh Giáo Chủ trước mắt này tuyệt đối có thể nói là mạnh nhất mà Diệp Hiên nhìn thấy.

Cho dù Cửu Sơn tán nhân lúc trước cùng Diệp Hiên đánh một trận cũng là ba tồn tại mở ra Thiên Môn thứ, nhưng so sánh với Thông Minh Giáo Chủ trước mắt, Thông Minh Giáo Chủ tuyệt đối khủng bố hơn Cửu Sơn Tán Nhân nhiều.

Cho dù thế giới bản nguyên của Cửu Sơn tán nhân không có bị hủy, nhưng so sánh với Thông Minh giáo chủ, Diệp Hiên dám kết luận Cửu Sơn tán nhân không phải đối thủ của Thông Minh giáo chủ.

Nội tình, truyền thừa, tu vi, bí pháp, thậm chí khí thế, Cửu Sơn tán nhân căn bản không thể so sánh với Thông Minh giáo chủ.

Diệp Hiên dám vạn phần khẳng định, nếu mình đánh một trận với Thông Minh giáo chủ, cho dù dùng hết thủ đoạn, cũng tuyệt đối sẽ không phải đối thủ của Thông Minh giáo chủ.

Đương nhiên, không tính Hóa Tương Lai pháp của hắn, dù sao pháp môn này ngay cả Vạn Cổ chí cường cũng giết, nếu Diệp Hiên có thể có cơ hội thi triển pháp này, đừng nói một Thông Minh giáo chủ, cho dù thêm mười trăm người cũng phải chết trong tay Diệp Hiên.

Tuy nhiên Diệp Hiên cũng chỉ có thể ngẫm lại, điều kiện thi triển Hóa Tương Lai pháp của hắn quá mức hà khắc, thiên thời địa lợi nhân hòa đều không thể thiếu, căn bản không phải Diệp Hiên có thể đạt thành.

Nếu không, Diệp Hiên cũng không cần hao tâm tư khơi mào ba giáo tranh đấu, hắn trực tiếp thi triển hóa tương lai, một người đã diệt ba giáo, thậm chí giết về Trung Ương đại vực phân cao thấp với vạn cổ chí cường.

- Nói vậy, ngươi chính là Thông Minh đạo hữu?

Diệp Hiên chắp tay nói, xem như chào hỏi Thông Minh giáo chủ.

- To gan, ngươi có tư cách gì gọi giáo chủ giáo ta là đạo hữu?

Sắc mặt Thông Minh giáo tứ trưởng lão đột biến, cất tiếng quát lớn Diệp Hiên.

- Ngươi là một Ngộ Đạo cảnh nho nhỏ lại dám gọi sư tôn ta là đạo hữu, ngươi muốn chết sao?

Thông Minh thánh tử Lý Dịch quát to.

- Diệp Thiên, nơi này là Thông Minh giáo, hy vọng ngươi có tự biết mình.

Thông Minh giáo nhị trưởng lão trầm giọng nói.

- A.

Đối mặt với lời cảnh cáo, quát lớn của mấy người, Diệp Hiên phát ra tiếng cười khẽ, sau đó thản nhiên nói:

- Ta đang nói chuyện với giáo chủ các ngươi, các ngươi lại tính là cái gì, nơi này có chỗ các ngươi nói chuyện?

Bình Luận (0)
Comment