Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn (Dịch Full)

Chương 1966 - Chương 1966: Thế Gian Ngớ Ngẩn Thế Nào Nhiều?

Chương 1966: Thế gian ngớ ngẩn thế nào nhiều? Chương 1966: Thế gian ngớ ngẩn thế nào nhiều?

Diệp Hiên nói tới đây hơi dừng lại, sau đó híp mắt lại nhìn về phía Thông Minh giáo chủ nói:

- Hay là nói Thông Minh giáo không phân biệt tôn ti, căn bản không hiểu đạo tiếp khách là gì, đường đường là người đứng đầu một giáo ở đây, lại để cho đệ tử trưởng lão tùy ý xen vào?

- Ngươi......

Thông Minh thánh tử cất tiếng quát to, sát khí quanh thân tăng vọt, hiển nhiên bị lời nói của Diệp Hiên kích thích không nhẹ.

- Lui ra.

Bỗng nhiên, Thông Minh giáo chủ quát lạnh một tiếng, điều này cũng khiến Lý Dịch oán hận nhìn thoáng qua Diệp Hiên, đáy mắt thỉnh thoảng xẹt qua sát khí lạnh lẽo.

- Diệp Thiên, miệng ngươi rất lợi hại, lá gan cũng vô cùng lớn, chỉ là ngươi phải biết, nếu bổn giáo chủ muốn giết ngươi, ngươi căn bản không có cơ hội lải nhải không ngớt ở đây.

Thông Minh giáo chủ trầm giọng nói.

- Vì sao giáo chủ muốn giết ta?

Diệp Hiên biết rõ vẫn hỏi.

- Lục tông hợp nhất lập giáo Thiên Đình, ngươi xúc phạm quy củ của Bắc vực tam giáo ta, đây là tội chết đầu tiên.

- Ngươi giết sứ giả tam giáo ta, khiêu khích uy nghiêm của tam giáo ta, đây là tội chết thứ hai.

- Ngươi chỉ có tu vi Vấn Đạo tam cảnh, chỉ là hậu bối của bổn giáo chủ, nhưng lại không hề kính sợ bổn giáo chủ, gọi thẳng đạo hữu, đây là tội chết thứ ba của ngươi.

- Ba tử tội này, tùy tiện một cái đều có thể lấy tính mạng ngươi, hiện tại bổn giáo chủ không có giết ngươi, chỉ là không muốn bị người ta nói ỷ lớn hiếp nhỏ, nếu ngươi có tự biết mình, vậy thì tự phế tu vi, bổn giáo chủ có thể thả ngươi một con đường sống.

Thông Minh giáo chủ bình thản lên tiếng.

- Ha ha ha.

Diệp Hiên cất tiếng cười to, giống như nghe được một chuyện cười cực kỳ buồn cười, tiếng cười truyền ra khắp Thông Minh giáo, khiến cho rất nhiều đệ tử Thông Minh giáo ở phương xa lặng lẽ vây xem.

- Ngươi cười cái gì?

Thông Minh giáo chủ nhướng mày hỏi.

Thật ra, từ khi Diệp Hiên đi tới Thông Minh giáo, Thông Minh giáo chủ cũng đã cảm ứng được, hắn vô cùng tò mò một chuyện, sao Diệp Hiên dám một mình tới đây?

Cầu xin sự tha thứ?

Buông tha Thiên Đình?

Vài ý nghĩ xẹt qua trong đầu Thông Minh giáo chủ, nhưng cho đến khi hắn nhìn thấy Diệp Hiên, hắn phát hiện chuyện không đơn giản như vậy. Bởi vì lần đầu Thông Minh giáo chủ nhìn thấy Diệp Hiên liền phát hiện Diệp Hiên người này lộ ra một cỗ thần bí, có chút làm cho hắn không thấy rõ sâu cạn.

Tuy nhiên, Thông Minh giáo chủ cũng không phải quá để ý, bởi vì hắn liếc mắt một cái nhìn ra Diệp Hiên chỉ có tu vi Ngộ Đạo Cảnh, cảnh giới tu vi chênh lệch làm cho hắn có chút khinh thường Diệp Hiên.

Nhưng Diệp Hiên có thể một mình đi tới Thông Minh giáo, Thông Minh giáo chủ vẫn có chút bội phục lá gan của Diệp Hiên, đây cũng là nguyên nhân vì sao hắn không trực tiếp giết Diệp Hiên, hắn rất muốn nhìn xem Diệp Hiên muốn nói gì với hắn.

- Ta cười cái gì?

Diệp Hiên nói.

- Ta cười giáo chủ nói ba tội chết này là vô căn cứ.

- Ồ? Làm thế nào nói thế?

Thông Minh giáo chủ nhất thời bị Diệp Hiên khơi gợi hứng thú, dù sao thì trong mắt hắn, Diệp Hiên sống hay chết đều nằm trong ý niệm của hắn.

- Thứ nhất, ta lập giáo Thiên Đình cũng không có xâm phạm bất kỳ lợi ích gì của Thông Minh giáo, chỉ là lập giáo tại Thái Âm Thiên tông, tại sao lại nói là tử tội?

- Thứ hai, ta giết sứ giả tam giáo, cũng là bởi vì tam giáo giết người của Thiên Đình ta, chính là cái gọi có qua có lại, làm sao nói là tử tội?

- Thứ ba, mặc dù Thông Minh đạo hữu ngươi là Bất Hủ Cảnh mở ra Thiên Môn thứ ba, nhưng Diệp mỗ cũng không phải hạng người tầm thường. Nếu không có một chút bản lĩnh, Diệp mỗ làm sao dám tới Thông Minh giáo của ngươi, càng gọi ngươi là đạo hữu đây?

Diệp Hiên thản nhiên lên tiếng, từ đầu đến cuối đều biểu hiện không kiêu ngạo, không siểm nịnh.

Ba —— ba ba —— ba.

Thông Minh giáo chủ liên tục vỗ tay, chỉ là vẻ mặt trở nên lạnh như băng, ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên đã giống như nhìn người chết.

- Nói rất hay, quả nhiên răng nanh sắc bén, vừa rồi ta còn có chút thưởng thức lòng can đảm của hậu bối ngươi, nhưng hiện tại bổn giáo chủ thấy, ngươi chỉ là một tiểu bối cuồng vọng vô tri.

Thông Minh giáo chủ vung tay lên, lãnh khốc lên tiếng nói:

- Giết hắn, chớ để máu của hắn làm ô uế đạo tràng Thông Minh giáo ta.

Nói giết thì giết, căn bản không có bất kỳ lý do gì, đây chính là sự bá đạo của đại giáo Bắc Vực, nhất giáo chi chủ muốn giết ngươi, căn bản không cần nói nhảm nhiều.

- Tiểu nhi vô tri, đưa ngươi lên đường.

Ầm ầm!

Thông Minh Giáo tứ trưởng lão bước ra một bước. Hắn là Bất Hủ Cảnh mở ra Thiên Môn đầu tiên. Lúc này bộc phát thần uy quá mức mênh mông, muốn chấp hành mệnh lệnh của giáo chủ, diệt Diệp Hiên ở đây.

- Chậm đã, con kiến hôi như thế, làm sao cần Tứ trưởng lão ngài ra tay, tiểu chất một mình có thể giết chết hắn.

Lý Dịch vội vàng lên tiếng ngăn cản, hắn đã sớm muốn chính tay tiêu diệt Diệp Hiên, giờ phút này làm sao có thể bỏ qua cơ hội, nghe những lời này của hắn, Thông Minh giáo tứ trưởng lão nhíu mày, nhưng vẫn nhường cơ hội này cho Lý Dịch.

- Tiểu tử, ta sớm đã nói ngươi sẽ chết rất thảm, hiện tại để ta đưa ngươi lên đường.

Lý Dịch tàn nhẫn nhe răng cười, bộc phát ra âm quang đầy trời, một thân tu vi ầm ầm phát ra, cả người giết tới Diệp Hiên, khí tức khủng bố càng làm cho tứ đại trưởng lão liên tục gật đầu.

- Dịch nhi mặc dù mới vào Vấn Đạo, nhưng hắn tu luyện Thông Minh Kinh tiến bộ nhanh chóng, cho dù Ngộ Đạo Cảnh cũng không phải đối thủ của hắn.

- Thông Minh giáo ta chính là Bắc Vực đại giáo, há có thể so sánh với loại tán tu này?

Bình Luận (0)
Comment