Ầm ầm!
Như hỗn độn vũ trụ đang nổ tung, tựa như hàng tỷ ngôi sao đang rơi xuống. Những phù văn thần bí này mang theo uy năng khủng bố rơi xuống hướng Diệp Hiên. Khí tức thần bí phô thiên cái địa làm cho Diệp Hiên bất giác hưng phấn đến run rẩy.
Diệp Hiên không có né tránh, bởi vì hắn không muốn trốn, cũng không thể trốn, bởi vì hắn biết, những phù văn thần bí này chính là ảo diệu ẩn chứa trong tôn Thiên Đỉnh thứ năm, trong đó tất có đại thuật cấm kỵ mà hắn đang cần.
Oanh oanh oanh.
Những phù văn thần bí này nhìn như khủng bố ngập trời, nhưng theo nó rơi xuống trên người Diệp Hiên, nhao nhao dung nhập vào trong thần hồn, không tạo thành chút thương tổn nào đối với thần hồn của Diệp Hiên.
Ầm ầm!
Thông thiên động địa, chấn cổ bộc kim, thần hồn Diệp Hiên đang phát sáng, loại quang mang mà không thể diễn tả, loại quang mang mà làm cho người ta tim đập nhanh, đừng nói đi chạm vào, thậm chí liếc mắt một cái tựa như đều muốn hóa thành tro bụi.
- Ách a!
Bỗng nhiên, Diệp Hiên ngửa mặt lên trời rống giận, giống như đang chịu đau đớn cực lớn, nhưng nếu nghe kỹ sẽ phát hiện, trong tiếng gầm giận dữ đau đớn kia lại xen lẫn tia kích động hưng phấn không thể diễn tả thành lời.
Thời gian từng chút trôi qua, có lẽ một ngàn năm, cũng có thể là một triệu năm, mà nhiều khả năng là một triệu năm.
Diệp Hiên đã quên mất thời gian trôi qua, cả người hắn đều đắm chìm trong hải dương phù văn, điên cuồng hấp thu huyền bí ẩn chứa trong đó.
- Kiếp —— Thiên – Biến!
Như Vạn Cổ Vũ Trụ đang nổ vang, tựa như hỗn độ thiên địa nổ tung, trong miệng Diệp Hiên truyền đến tiếng gầm thét hưng phấn. Thần hồn của hắn xảy ra biến hóa không cách nào tưởng tượng nổi, cả người bộc phát ra một tia sáng thần bí, sau đó biến mất không thấy.
Du lịch ngoài hỗn độn, không ở trong thiên địa, thoát khỏi hỗn độn vũ trụ trói buộc, cướp lấy một tia Hỗn Độn Thiên Cơ, đây chính là pháp môn cấm kỵ mà Phá Hư Thiên Đỉnh thứ năm ẩn chứa, pháp môn này liền gọi là Kiếp Thiên Biến.
Cái gì gọi là kiếp thiên?
Mạng của ta do ta không khỏi trời, kiếp thiên mà biến, vạn pháp như một, không bị Hỗn Độn vũ trụ trói buộc, cướp lấy một đường thiên cơ, bất kể gặp phải biến cố hỗn độn gì, đều có thể tìm được đường sống trong một đường thiên cơ đó.
Nói một câu thẳng thắn nhất, Kiếp Thiên Biến chính là một loại độn pháp, một loại độn pháp có thể không nhìn bất kỳ pháp môn nào giam cầm, loại độn pháp này có thể không nhìn bất kỳ ngăn cách gì, đây chính là chỗ nghịch thiên cấm kỵ của Kiếp Thiên Biến.
Ví dụ đơn giản nhất, cho dù Vạn Cổ Chí Cường muốn giết Diệp Hiên, chỉ cần Diệp Hiên thi triển ra Kiếp Thiên Biến, vậy hắn có thể chạy thoát, cho dù Vạn Cổ Chí Cường muốn giết hắn cũng không có khả năng.
Mà đây chỉ là một loại công hiệu trong đó, Kiếp Thiên Biến còn có rất nhiều chỗ nghịch thiên, cần Diệp Hiên từng chút thăm dò cùng tu luyện.
- Kiếp Thiên tự tại, vạn pháp như một, tốt tốt tốt.
Diệp Hiên cất tiếng cười điên cuồng, Kiếp Thiên Biến từ từ vận hành ở trong cơ thể hắn, tuy rằng hiện tại hắn còn chưa thuần thục, nhưng Diệp Hiên biết mình nhất định sẽ nhanh chóng nắm giữ pháp môn nghịch thiên này.
- Độn!
Hai tay Diệp Hiên bóp quyết, cả người trong nháy mắt biến mất ở nơi hư vô, sau một khắc thần hồn của hắn trở về thân thể, một tia hoa văn rực rỡ thần bí xẹt qua quanh người, đôi mắt nhắm chặt cũng từ từ mở ra.
Răng rắc!
Đôi mắt Diệp Hiên như vũ trụ vạn cổ, một tia ánh sáng thần bí hiện ra, hư không phía trước tan vỡ không thấy, sau đó lại quỷ dị tái hợp, thậm chí khí tức cả người Diệp Hiên cũng biến mất, giống như thiên địa không có người như hắn.
- Đến!
Diệp Hiên nhẹ nhàng vẫy tay, thanh đồng cổ kinh rơi vào trong tay, một nụ cười lộ ra từ khóe miệng của hắn, giờ khắc này trên mặt Diệp Hiên tràn đầy một loại thần thái gọi là tự tin, quét sạch đắng chát cùng suy đồi trước đó.
Thu hồi thanh đồng cổ kinh, tìm hiểu ra Kiếp Thiên Biến trong tiểu đỉnh thứ năm, cả người Diệp Hiên đều triệt để thăng hoa, hắn thản nhiên ngẩng đầu nhìn lên Hỗn Độn tinh không, tinh khí thần cả người đều tăng lên đến cực đỉnh.
- Lúc này đây, không ai có thể ngăn cản ta bước vào Bất Hủ, để ta xem Bất Hủ Thần Kiếp của Diệp Hiên ta sẽ có bộ dáng như thế nào.
Ầm ầm!
Hai tay Diệp Hiên giãn ra, uy thế thông thiên động địa phóng lên trời. Tu vi Hợp Đạo cảnh lần nữa bước vào trong thiên địa tuyệt lộ. Chỉ là lúc này, Diệp Hiên có mười phần lòng tin có thể bước vào Bất Hủ, càng sẽ nhất cử nghênh đón Bất Hủ Thần Kiếp của bản thân.
Ầm ầm!
Chân trái Diệp Hiên đạp đất phóng lên trời, đi thẳng vào trong Hỗn Độn vũ trụ, một tia khí tức quét ngang chư thiên vũ trụ lưu chuyển trên người, khí thế bễ nghễ thiên địa đang nở rộ kinh khủng.
Tinh không mênh mông, vũ trụ vô tận, từng viên đại tinh dựa theo định luật cổ xưa bất biến ong ong luân chuyển, từng tinh hải chạy đua ở trong tinh không vũ trụ, Diệp Hiên tản bộ ở giữa tinh không, theo mỗi bước hắn bước ra, phương tinh không vũ trụ này đều chấn động.
Một bước kinh thiên địa, hai bước khóc quỷ thần, ba bước ngược âm dương, bốn bước loạn càn khôn.
Ầm ầm.
Kình thiên lập địa, bá diệt tinh không, Diệp Hiên ngưng đó bất động, hắn nhìn quanh tám phương tinh không vũ trụ, một nụ cười kiệt ngạo lộ ra từ khóe miệng.
- Thiên địa không đường?
Diệp Hiên trầm thấp tự nhủ.
Tiếp theo.
Bang bang.
Tinh không bạo động, cực độ thăng hoa, từng viên đại tinh nhao nhao bạo nát, từng tinh hà lấp lánh phóng lên trời, phương tinh không vũ trụ này bắt đầu bạo động khi bị khí tức khủng bố của Diệp Hiên ảnh hưởng, thậm chí ngay cả hỗn độn pháp tắc đều đang bị mai táng.
- Dù cho phía trước không có đường, ta cũng muốn giết ra một con đường.