Lúc trước, hắn trốn được một mệnh trở về Trung Ương đại vực, căn bản không dám đem chuyện Diệp Hiên cáo tri cho Bất Tử thiên điện, càng là tự hủy lời hứa không có mang Thiên Thú Đan đưa cho Diệp Hiên, ngược lại chính mình sử dụng mà đạp vào Bất Hủ.
Thiên Thú Đan này là thần đan tộc trưởng Thương thị tự mình đi tới tổ địa cự thú tinh không, vì hắn lấy được, chính là vì có thể để cho hắn đạp vào Bất Hủ, chân chính có thể mang theo Thương thị nhất tộc quật khởi.
Đáng tiếc, Thương Hoài Diệt cũng tính là một thiên tài, càng là một nhân vật cực kỳ bất phàm, nhưng khi mà từng vị yêu nghiệt nghịch thiên kinh khủng xuất thế, hắn căn bản không thể so sánh được với họ, thậm chí Thương thị tộc trưởng đều triệt để thất vọng đối với hắn, càng là lãng phí một viên Thiên Thú Đan.
Thương Hoài Diệt có thể tìm được chỗ này, là bởi vì hắn vẫn luôn quan tâm động thái của Bắc Vực Thiên Đình, bởi vì trong cơ thể của hắn có cấm chế Diệp Hiên gieo xuống, lúc đầu hắn cho là chỉ cần mình đạp vào Bất Hủ, thì có thể rời khỏi sự chưởng khống của Diệp Hiên, nhưng hắn đã sai.
Hắn truy tìm đến nơi đây, chính là vì muốn tìm được Diệp Hiên, thật sự nếu không giải trừ cấm chế trong cơ thể hắn, hắn nhất định sẽ bạo thể mà chết không thể, nếu không hắn lại như thế nào dám đến gặp Diệp Hiên?
- Cầu xin đạo hữu tha cho ta một mệnh.
Cái gọi là tôn nghiêm đã không còn tồn tại, Thương Hoài Diệt rất quả quyết quỳ xuống, trực tiếp dập đầu với Diệp Hiên, khắp khuôn mặt đều là vẻ khổ sở.
Đại đạo tranh phong, không tiến ắt lùi, tại thế hệ thanh niên tranh phong, sự kiêu ngạo của Thương Hoài Diệt đều bị rơi rớt, hắn liên tiếp thua ở trong tay những cường giả thanh niên kinh khủng kia, ngay cả Bất Tử thiên điện đều tước đoạt thân phận thánh tử của hắn.
Thậm chí Thương thị nhất tộc của hắn, đều đã từ bỏ hắn, nếu như hắn không phải Bất Hủ cảnh, chỉ sợ lúc này đều đã bị người người ta phỉ nhổ, một truyền nhân chí cường đạo thống, không ngờ lại luân lạc tới loại tình trạng này.
Nhớ năm đó cùng hắn mấy người nổi danh, Lục Dao Tinh của Thời Không thần điện, hiện nay tu vi sớm đã qua được hắn không biết nhiều ít, đã được xem là một trong những hạt giống chí cường, một thân lực lượng thời không quét ngang tám phương, đã trọn vẹn để hắn ở sau lưng.
Cả mấy vị truyền nhân chí cường đạo thống trước kia tu vi yếu nhược hơn so với hắn, hiện nay đều muốn mạnh mẽ hơn hắn nhiều, loại chênh lệch này rốt cuộc cũng đã hủy diệt tâm thái hắn, triệt để biến hắn thành một hạng người bình thường.
Người, hoặc là trưởng thành trong ma luyện, hoặc là hủy diệt trong ma luyện.
Hiển nhiên, Thương Hoài Diệt đã thành kẻ sau khi, hắn cũng mất đi sự kiêu ngạo vốn có, cho nên mới hèn mọn cầu mệnh Diệp Hiên như thế này, hắn chỉ nghĩ hảo hảo sống sót.
Nhìn qua Thương Hoài Diệt quỳ rạp trên đất, đôi mắt Diệp Hiên bình tĩnh, nói:
- Sóng lớn đãi cát, khôn sống mống chết, ngươi trước đây cũng được coi là một kỳ tài, đáng tiếc lúc này đã mất đi lòng tiến thủ.
Thương Hoài Diệt mặt mũi tràn đầy đắng chát, hắn lại làm sao không biết rõ tình huống của chính mình, điều này cũng làm cho hắn ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Hiên nói:
- Thế nhân chỉ biết những kẻ như ta gọi là yêu nghiệt nghịch thiên, lại làm sao biết rõ Diệp Hiên ngươi lợi hại, coi như ta vẫn đạo tâm kiên định, nhưng cuối cùng ta cũng chỉ là thi cốt dưới chân ngươi mà thôi.
Thương Hoài Diệt nói đến đây có chút dừng lại, khuôn mặt vốn là đắng chát đều lộ rõ sự dữ tợn, giống như nghĩ đến một loại chuyện hưng phấn nào đó, thì thầm ác độc nói:.
- Không, không chỉ là ta, những kẻ được gọi là hạt giống chí cường kia, những kẻ được gọi là yêu nghiệt nghịch thiên kia, bọn họ không biết ngươi tồn tại, nhưng ta nghĩ tương lai một ngày nào đó, khi bọn hắn phát hiện ngươi tồn tại, bọn họ cũng sẽ giờ ta như bây, rốt cuộc bọn họ cũng sẽ hiểu rõ mình chỉ là một đống thi cốt dưới chân ngươi thôi.
- Ha ha ha.
Thời khắc này Thương Hoài Diệt ác độc nguyền rủa, giống như đang phát tiết nội tâm hậm hực của hắn, cả người đều có chút điên cuồng, giống như nhìn đến một màn tương lai nào đó.
Những kẻ được gọi là hạt giống chí cường, những kẻ được gọi là yêu nghiệt nghịch thiên, bọn họ tự nhận là vô địch thế hệ thanh niên, chỉ cần một nguyên hội mở ra, là bọn họ có thể đi tranh đoạt vạn cổ chí cường được rồi.
Nhưng thời điểm mà Diệp Hiên xuất hiện, đã triệt để vỡ nát mộng đẹp của bọn họ, hung hăng đánh nát sự kiêu ngạo của bọn họ, càng sẽ đem lòng kiêu ngạo đó chà đạp ở dưới chân hắn.
Nghĩ đến cái hình ảnh này, nụ cười trên mặt Thương Hoài Diệt càng là ác độc lên, nụ cười này cả Diệp Hiên cũng đều lộ vẻ kinh ngạc, cảm giác tâm trí Thương Hoài Diệt đã cực kỳ vặn vẹo.
- Diệp đạo hữu... Không... Diệp tiên sinh... Ngài tha ta một mệnh... Thương Hoài Diệt ta sẽ làm chó cho ngài...
Thương Hoài Diệt không ngừng dập đầu trước Diệp Hiên, cái gọi là tôn nghiêm sớm đã vứt bỏ, đã hắn không thành vạn cổ chí cường được, cũng không có tư cách đi tranh đoạt vạn cổ chí cường, hắn cần gì phải xoắn xuýt, không bằng theo nam tử trước mắt này, có lẽ đây mới là kết quả tốt nhất.
Thương Hoài Diệt không biết rõ Diệp Hiên có thể trở thành vạn cổ chí cường một nguyên hội hay không, nhưng hắn vô cùng muốn nhìn đến một chuyện.
Chuyện này chính là nhìn những hạt giống chí cường nhục nhã hắn đánh bại qua hắn kia, còn có những yêu nghiệt nghịch thiên chẳng thèm ngó tới hắn kia.
Hắn muốn tận mắt nhìn xem Diệp Hiên sẽ giẫm bọn họ dưới lòng bàn chân như thế, như thế này có thể sẽ phát tiết ra nội tâm nộ oán của hắn !