- Diệp tiểu đệ, con đường của ngươi còn rất dài, mà ta đã đi không được, mặc dù ta đi đến tuyệt lộ, nhưng tương lai ta muốn ngươi nhất định phải siêu việt hơn ta, tiếp tục thay ta đi tiếp con đường này.
Nhân Đạo Chủ Nhân tựa như hồi quang phản chiếu, dung nhan tái nhợt hơi hồng nhuận.
- Đường là của chính ngươi, làm sao ta có thể đi vì ngươi?
Diệp Hiên thê lương thở dài, ánh mắt dần dần trở nên kiên định.
- Ngươi không thể chết, không phải ngươi đã từng nói, ta không bị hỗn độn vũ trụ nắm giữ, trên người của ta có áo nghĩa của luân hồi, cho nên ngươi mới muốn mượn nhục thân ta đến độ kiếp sao?
Diệp Hiên nói đến đây có chút dừng lại, hắn ngửa mặt lên trời nhìn lại chữ 'Tru', hắn trầm giọng nói:
- Hiện tại, liền để ta trợ ngươi độ kiếp, nhìn xem kiếp nạn cấm kỵ này, đến cùng có thể làm gì được ngươi và ta.
- Thân Ngoại Hóa Thân, Đấu Chuyển Tinh Di!
Chư thiên rung động, tinh không run run, Thân Ngoại Hóa Thân ở phía xa Nam Đẩu đại vực đang mở mắt, trên người hắn đang tỏa ra lực lượng nhân quả cực kỳ khủng bố.
Oanh!
Đạo lực lượng nhân quả này vượt không mà đến, trực tiếp xuất hiện trên người Diệp Hiên, khiến cả người hắn được lực lượng nhân quả che đậy.
- Nếu ta đã cho ngươi mượn nhục thân nhưng lại không thể độ kiếp, vậy hôm nay liền để ta tới độ kiếp vì ngươi. Nhân quả tương liên, hồn xác hợp nhất!
Ông!
Dưới quang mang lực lượng nhân quả, Diệp Hiên lại lần nữa hợp làm một thể cùng Nhân Đạo Chủ Nhân, chỉ là lần này không giống trước đó.
Lần này, là Diệp Hiên nắm giữ nhục thân chính mình, mà Nhân Đạo Chủ Nhân đắm chìm trong thể nội hắn.
Oanh!
Kình thiên lập địa, nhân quả già thiên.
Hai người lại lần nữa dung hợp lại cùng nhau, lực lượng nhân quả đang nở rộ trên người Diệp Hiên, nhưng so với Nhân Đạo Chủ Nhân, uy năng quanh thân căn bản là không cùng cấp bậc.
Còn tốt, hai người lại lần nữa dung hợp, trong giây lát Diệp Hiên trèo thăng đến cảnh giới chí cường, mặc dù Nhân Đạo Chủ Nhân cấp cho hắn không được nhiều tu vi, nhưng mà chí cường cảnh vẫn còn, đây mới là trọng yếu nhất.
- Nhân quả tương liên, sinh sôi không ngừng!
Hồng hà mạn thiên đang dâng lên, lực lượng nhân quả đang nở rộ, trong một khắc này Diệp Hiên tựa như hóa thân thành Nhân Đạo Chủ Nhân, cả người đều bộc phát ra khí tức cực kỳ kinh khủng.
- Tội —— lỗi —— đáng —— tru!
Hỗn độn tức giận, tiếng như thiên uy, trăm triệu vạn dặm tinh không vũ trụ đều đang rung chuyển, chữ 'Tru' khủng bố đang rủ xuống, phiến tinh không này đều nổ nát vụn ra.
- Vạn Cổ Luân Hồi Quyền!
Diệp Hiên đang ngửa mặt lên trời gào thét, hai tay hắn đang lấp lóe quang hoa thần bí, một cỗ khí tức tim đập nhanh nở rộ trên người hắn, đây là áo nghĩa luân hồi, cũng là một kích mạnh nhất của Diệp Hiên.
Muốn phá hỗn độn, nên là luân hồi!
Lúc này Diệp Hiên không thể thi triển hóa tương lai, hắn chỉ có thể dựa vào Vạn Cổ Luân Hồi Quyền, thành bại cũng là trong một cử.
Oanh!
Lực lượng nhân quả phối hợp Vạn Cổ Luân Hồi Quyền, ngang nhiên oanh kích tới chữ 'Tru', áo nghĩa luân hồi đáng sợ cùng lực lượng nhân quả dây dưa, lập tức bày ra quang mang cực kỳ chói mắt.
Ầm!
Chữ "Tru" rủ xuống, vạn cổ luân hồi, khi hai loại lực lượng đáng sợ đối oanh cùng một chỗ, trăm triệu vạn dặm tinh không tất cả đều hóa thành khu vực chân không, cả người Diệp Hiên đều bị bắn bay mà đi.
Phốc!
Một ngụm máu tươi phun ra từ trong miệng Diệp Hiên, trong cơ thể của hắn truyền đến tiếng xương cốt đoạn liệt, máu tươi phun ra từ trên người hắn.
- Tru!
Chuyện đáng sợ xuất hiện, chữ 'Tru' giữa trời, trấn diệt đến Diệp Hiên, hiển nhiên một kích vừa rồi của Diệp Hiên, căn bản không tạo thành bất kỳ ảnh hưởng gì đối với đệ tứ kiếp.
- Đi mau!
Nhân Đạo Chủ Nhân muốn thoát ly ra, nếu Diệp Hiên đụng phải một kích này, hắn căn bản là không sống nổi.
- Trấn!
Không chờ Nhân Đạo Chủ Nhân thoát ly ra, Diệp Hiên trực tiếp đem nàng trấn áp trong cơ thể, một mặt cổ kính màu đen xuất hiện trong tay, chính là Hỗn Độn Sơn Hà Kính mà Liễu Bạch Y đưa cho hắn.
- Đi!
Oanh!
Lực lượng cấm kỵ, cuồn cuộn tử quang, mặt cổ kính màu đen này là vật cấm kỵ, trong mặt gương bộc phát ra tử quang, trong giây lát đem Diệp Hiên che đậy trong đó.
Ầm!
Chữ 'Tru' trấn xuống, cổ kính sụp đổ, một vết nứt đáng sợ lan tràn ra trên mặt kính, ngay cả lực lượng cấm kỵ trong đệ tứ kiếp trấn xuống cũng đang tán loạn mà đi, căn bản là không có cách nào ngăn chặn được một kích khủng bố này.
- Nếu như ngươi không đi ngay sẽ không kịp.
Nhân Đạo Chủ Nhân đang suy yếu mở miệng nói từ trong thể nội Diệp Hiên, lúc này có cổ kính màu đen ngăn chặn đệ tứ kiếp, cho hai người một tia cơ hội thở dốc, nhưng cổ kính màu đen căn bản là chèo chống không được bao lâu.
Oanh!
Răng rắc!
Cổ kính màu đen đang không ngừng vỡ tan, tử quang cấm kỵ được bộc phát ra cũng càng yếu đi, kiên trì lâu nhất cũng chỉ mười hơi nữa, mặt cổ kính màu đen liền muốn sụp đổ.
Cấm kỵ kiếp nạn, vạn vật khó khăn!
Ngay cả Nhân Đạo Chủ Nhân cũng thua dưới kiếp nạn này, chớ nói chi là Diệp Hiên Bất Hủ cảnh mở ra hai tòa thiên môn.
Nếu như không phải hắn dung hợp cảnh giới chí cường của Nhân Đạo Chủ Nhân, lúc này sớm đã hôi phi yên diệt mà chết trong đệ tứ kiếp.
Lúc này, sắc mặt Diệp Hiên lạnh lùng, hắn không nhìn để ý đến lời nói của Nhân Đạo Chủ Nhân, hắn chăm chú nhìn lấy chữ 'Tru' trên đỉnh đầu, một vệt điên cuồng vạch qua đáy mắt hắn.
Lúc này, không có ai biết đáy lòng Diệp Hiên đang suy nghĩ gì, bởi vì nội tâm Diệp Hiên đang sinh sôi một cái ý nghĩ cực kỳ điên cuồng.