Oanh!
Thiên không xanh thẳm, xuyên toa hư không.
Mỗi một bước Diệp Hiên bước ra đều xé rách vân tiêu vô tận, bóng dáng của hắn gần như không thể thấy, căn bản cũng không có người nào có thể nắm bắt được hành tung của hắn.
Hắn không biết mình nên đi nơi nào, cũng không biết kế tiếp nên làm gì, Nhân Đạo Chủ Nhân chết đối với hắn xúc động quá lớn.
Áp lực của nhân vật cấm kỵ khiến hắn mơ hồ không thở nổi!
Trước đây, hắn xem Bất Tử Thiên Chủ là đại địch, một mực đuổi theo bước chân vạn cổ chí cường, nhưng nhân vật cấm kỵ xuất hiện, khiến tâm tình Diệp Hiên càng trở nên nặng nề.
Vừa san bằng một lớp, một lớp khác lại khởi, kẻ địch đua nhau mà tới xuất hiện trước mặt hắn.
Nếu như vỏn vẹn chỉ là Bất Hủ cảnh, Diệp Hiên có lòng tin tuyệt đối quét ngang hết thảy, nhưng hắn đối mặt đều là nhân vật cấp bậc vạn cổ chí cường, thậm chí còn ứng đối với cấm kỵ trong truyền thuyết.
Ông!
Diệp Hiên đứng giữa trời cao, hắn hít một hơi thật sâu, hi vọng khiến cho tâm tình giao động của mình bình phục lại, càng muốn làm rõ suy nghĩ phiền loạn trong mình.
Tu luyện! Tu luyện nhanh hơn!
Bằng tốc độ nhanh nhất đề thăng tu vi bản thân, cho đến khi mở ra toàn bộ mười hai thiên môn!
Đầu nguồn của hết thảy phiền phức, đối với Diệp Hiên cũng trở nên nhỏ yếu, nếu như hắn cường đại đến mức có thể không nhìn đến hết thảy, những cái gọi là phiền phức này cũng liền không phải là phiền phức.
Cứu vớt Liễu Bạch Y, tìm Phá Hư Thiên Đỉnh lấy thiên pháp cấm kỵ, mau chóng cường đại bản thân mở ra toà thiên môn mười hai.
Về Nam Đẩu đại vực một chuyến, khiến Thân Ngoại Hóa Thân tu luyện hoàn chỉnh Vạn Trượng Hồng Trần Pháp, càng phải xem một chút Thân Ngoại Hóa Thân đã tu luyện tới hoàn cảnh nào.
Hắn còn muốn đi giải phong cho đệ tử của Nhân Đạo Chủ Nhân, đem nàng ngủ mê từ trong băng phong tỉnh lại, đem Vạn Trượng Hồng Trần Pháp giao cho nàng, thậm chí đi tìm Hỗn Độn Thiên Tâm của Nhân Đạo Chủ Nhân, đây là lời hứa hẹn của hắn đối với Nhân Đạo Chủ Nhân.
Diệp Hiên ngồi xếp bằng giữa trời, hắn đang không ngừng suy nghĩ con đường tương lai, ngẫu nhiên trong đầu xẹt qua hình ảnh Bất Tử Thiên Chủ cùng ba vị nhân vật cấm kỵ, một vẻ âm lệ cũng vạch qua ánh mắt hắn.
Oanh!
Bỗng nhiên, mấy chục bóng dáng từ chân trời phương xa bắn mạnh đến, càng xen lẫn Bất Hủ đại thuật cực kỳ lăng lệ, Sơn Hà quanh mình đều hóa thành tro bụi, hiển nhiên là đang tiến hành chiến đấu kịch liệt.
- Bất Tử thần tử, đem Cửu Thiên Huyền Hóa Thảo giao ra.
Oanh!
Thần quang Bất Hủ của một vị thanh niên mặc y phục màu trắng đại phóng, sau lưng có bốn đại thiên môn khủng bố mở ra, còn là hơn mười vị tu sĩ Bất Hủ sơ kỳ, bọn hắn đang truy sát một vị thanh niên mặc y phục màu đen tản ra lệ khí cuồn cuộn.
- Ta là thần tử Bất Tử thiên điện, thần tử Vạn Linh ngươi muốn Bất Tử thiên điện cùng Vạn Linh thiên điện khai chiến hay sao?
Khóe miệng Hắc y thanh niên chảy máu, đang âm lệ gầm nhẹ đối với bạch y thanh niên ơ sau lưng.
- Nực cười, Vạn Linh thiên điện ta là Chúa Tể nguyên hội thứ mười, Bất Tử thiên điện ngươi thì như thế nào, đem Cửu Thiên Huyền Hóa Thảo giao ra, nếu không hôm nay khiến cho ngươi hình thần câu diệt mà chết.
Vạn Linh thần tử lạnh lùng cười một tiếng.
Hai người đều là hạt giống chí cường, hơn nữa trong hạt giống chí cường đều là cực kỳ nổi tiếng, càng là truyền nhân của hai đại chí cường đạo thống.
Bởi vì một gốc Cửu Thiên Huyền Hóa Thảo xuất thế, thần thảo này là báu vật hỗn độn, có thể giúp người ta mở ra một tòa thiên môn, lần này xuất thế tự nhiên khiến hai người sinh tử tương bác.
Cũng là Bất Tử thần tử này không may, một mình hắn quen độc lai độc vãng, trùng hợp cửu thiên huyền Hóa Thần thảo xuất thế, hắn tự nhiên cũng không có khả năng bỏ qua.
Mà Vạn Linh thần tử mang theo một nhóm trưởng lão Vạn Linh thiên điện, lấy nhiều hiếp ít, tất nhiên khiến Bất Tử thần tử thụ trọng thương, nếu như một đối một hắn căn bản không sợ Vạn Linh thần tử.
Chỉ là Bất Tử thần tử này cũng tính là kẻ hung hãn, hắn thi triển một đạo đại thuật tịch diệt đoạt được thần thảo, sau đó điên cuồng bỏ chạy về Bất Tử thiên điện.
Đáng tiếc, hắn vốn đã thụ trọng thương, đoạn đường đào vong này càng là thương thế trở nặng, không chờ hắn trốn về được Bất Tử thiên điện, có lẽ hắn sẽ liền vẫn lạc trong tay Vạn Linh Thần Tử.
- Đạo hữu cứu ta!
Bất Tử thần tử độn quang đại phóng, đúng lúc nhìn thấy Diệp Hiên đang ngồi xếp bằng trên bầu trời phía trước, hắn căn bản không kịp quan sát tu vi Diệp Hiên, trong miệng liền cất tiếng hô to.
Xoẹt!
Sau một khắc, trong giây lát vị Bất Tử thần tử này đã xuất hiện trước người Diệp Hiên, trực tiếp đem Cửu Thiên Huyền Hóa Thảo đưa cho Diệp Hiên, trong giây lát cả người bắn đi xa.
- Đem thần thảo giao ra.
Oanh!
Vạn Linh thần tử ầm vang mà tới, bốn đại thiên môn cuồn cuộn thương khung, hơn mười vị trưởng lão Vạn Linh thiên điện vây khốn lấy Diệp Hiên.
Chuyện này phát sinh trong chớp mắt, mà Diệp Hiên đạm mạc nhìn những người này, hai mắt từ đầu đến cuối cũng không có bất kỳ giao động gì.
- Thần thảo?
Diệp Hiên căn bản không nhìn Vạn Linh thần tử một mắt, mà là nhàn nhạt nhìn xem bảo quang Cửu Thiên Huyền Hóa Thảo nở rộ trên tay, hai mắt bình tĩnh hơi hơi sáng lên.
Vỏn vẹn chỉ một cái liếc mắt, Diệp Hiên liền có thể nhìn ra, thần thảo trong tay là báu vật hiếm có, trong đó càng là ẩn chứa linh lực cực kỳ to lớn.
- Đồ tốt.
Diệp Hiên nhàn nhạt gật đầu nói.
- Xem ra ngươi cùng Bất Tử thần tử là cùng một bọn, ta khuyên ngươi ngoan ngoãn đem thần thảo giao ra, nếu không ngươi sẽ chết rất thê thảm.