Nhật Nguyệt thần hỏa này chính là một loại lửa rất cực đoan, là hình phạt mà Bất Tử thiên điện dùng để trừng trị phản đồ, có thể làm cho người hồn phi phách tán mà chết trong đau khổ vô tận.
Tuy nhiên, dưới sự phân phó của Bất Tử thiên chủ, Nhật Nguyệt thần hỏa cũng không có thương tổn đến tính mạng của hai người, chỉ là cho hai người tra tấn cực kỳ tàn khốc.
Bởi vì chỉ có hai người còn sống, Diệp Hiên mới có thể xuất hiện, hai người chết lại không có bất kỳ giá trị lợi dụng nào dành cho Bất Tử thiên chủ.
Ầm ầm.
Ánh sáng thần thánh chín màu xuyên qua thiên địa bầu trời, Cực Tình chi lực phô thiên cái địa mà đến, trong phút chốc đã làm cho Bất Tử thiên điện gióng hồi chuông báo động lớn.
- Cực Tình, ngươi không nên tới.
Ầm ầm.
Ngay sau đó, Bất Tử thiên chủ đột ngột xuất hiện trên bầu trời Thiên Môn, hắn chăm chú nhìn trời đất phương xa, đôi mắt cực kỳ đạm mạc.
- Bất Tử, thả hai người bọn hắn ra, nếu không giữa ngươi và ta tất sẽ có một trận chiến.
Cực Tình chi chủ nhẹ nhàng lao đến, nhưng uy thế vạn cổ chí cường đang nở rộ rất kinh khủng, hàng tỷ dặm thiên địa đều đang ầm ầm lay động, hiển nhiên, nàng không phải nói mà thôi.
- Cực Tình, ngươi không phải đối thủ của bổn chủ, bổn chủ khuyên ngươi tốt nhất không nên xen vào việc của người khác.
Bất Tử thiên chủ thản nhiên lên tiếng, hắn tám phương thiên địa nhìn quanh, thanh âm trầm thấp mà âm lãnh, nói:
- Diệp Hiên, bổn chủ biết ngươi đã tới, nếu ngươi không muốn hai người bọn hắn chết, tốt nhất là hiện tại đi ra cho bản chủ.
Ầm ầm!
Thiên địa chấn động, vũ trụ không ánh sáng, Cực Tình chi chủ nâng lên ngọc thủ, cực tình lực lóa ra ánh sáng bảy màu đánh về phía Bất Tử thiên chủ.
- Bằng ngươi, còn kém rất xa.
Đối mặt với một kích của Cực Tình chi chủ, Bất Tử thiên chủ lạnh lùng gầm nhẹ, Bất Tử Thiên Đao hiện ra trong tay, chém ra đao mang mười vạn dặm lao về phía Cực Tình chi chủ.
Ầm ầm.
Hai đại chí cường, một kích nghiêng trời, lực lượng hủy thiên diệt địa phát ra, khuếch tán ra tám phương thiên địa, tạo thành đả kích cực kỳ hủy diệt.
Cũng vào giờ khắc này, Diệp Hiên trong nháy mắt xuất hiện trên bầu trời Thiên Môn, Tru Thiên Kích quét ngang, muốn cứu Nguyên Linh và La Hầu.
- Diệp Hiên, bổn chủ chờ ngươi đã lâu rồi.
Ầm ầm.
Chợt.
Bất Tử thiên chủ trong nháy mắt xuất hiện trước mặt Diệp Hiên, năm ngón tay ầm ầm đánh tới Diệp Hiên, lực lượng tịch diệt khủng bố phong thiên tỏa địa, muốn trấn áp Diệp Hiên tại chỗ.
Hoàn hảo, Diệp Hiên sớm đoán được Bất Tử thiên chủ cực kỳ khó chơi, càng đang phòng bị đối phương tính kế, Kiếp Thiên Biến trong nháy mắt phát động, khó khăn lắm mới tránh được một kích khủng bố của Bất Tử thiên chủ.
- Đối thủ của ngươi là ta.
Ngọc chỉ Cực Tình chi chủ tung bay, thiên địa lay động, cực tình chi lực đáng sợ đầy trời đầy đất, tất cả đều tràn tới Bất Tử thiên chủ.
- Dừng tay.
Bất Tử thiên chủ đánh ra một kích, trực tiếp đánh lui Cực Tình chi chủ ra xa vạn dặm, thân ảnh của hắn xuất hiện trước mặt Nguyên Linh cùng La Hầu, trực tiếp bắt giữ hai người trong tay.
Răng rắc.
Cực Tình chi chủ độn nhanh mà trở về, vẻ mặt khuynh thế tràn đầy băng sương, sợ ném chuột vỡ bình không cách nào ra tay với Bất Tử thiên chủ, nếu không tất sẽ ảnh hưởng đến tính mạng của Nguyên Linh và La Hầu.
- Bất Tử, uổng công ngươi thân là vạn cổ chí cường, lại có thể làm ra chuyện đê tiện vô sỉ như thế này, chẳng lẽ ngươi không sợ thế nhân nhạo báng?
Cực tình chi chủ lạnh lùng nói.
Rất đáng tiếc, đối mặt với Cực Tình chi chủ châm chọc, Bất Tử thiên chủ không hề ba động, hai tay hắn đặt ở trên đầu của hai người, lực lượng tịch diệt khủng bố mơ hồ tràn ra.
- Diệp Hiên, bản chủ không muốn nói nhiều lời vô nghĩa, nếu ngươi không muốn để cho hai người này chết, giao ra Phá Hư Thiên Đỉnh.
Bất Tử thiên chủ âm u lên tiếng, thanh âm quanh quẩn tám phương thiên địa.
Hiển nhiên, mục đích chân chính của Bất Tử thiên chủ là đoạt lại Tiểu Đỉnh, càng muốn tự tay bầm thây Diệp Hiên thành vạn đoạn.
Bất Tử thiên chủ rất bình tĩnh, hắn biết Diệp Hiên và hắn là cùng một loại người, tuyệt đối sẽ không dùng tính mạng của mình để trao đổi.
Quả nhiên.
Ông!
Diệp Hiên đi ra từ trong hư vô, khuôn mặt hắn bình tĩnh nhìn về phía Bất Tử thiên chủ, trên mặt không có chút bối rối nào.
- Bất Tử lão tặc, ngươi thật đúng là buồn cười, ngươi cho rằng dùng hai người bọn họ uy hiếp ta, ta sẽ đưa Phá Hư Thiên Đỉnh cho ngươi?
Diệp Hiên cười lạnh liên tục, nói.
- Diệp Hiên, bổn chủ hiểu rõ quá khứ của ngươi, Nguyên Linh là ân sư giác ngộ của ngươi, chẳng lẽ ngươi nguyện ý để hắn vì ngươi mà chết?
Bất Tử thiên chủ âm u hỏi.
Đây là một trò chơi đấu trí, chỉ cần xem thử Diệp Hiên có thật quan tâm đến tính mạng của Nguyên Linh và La Hầu hay không.
Bất Tử thiên chủ cũng một mực quan sát biểu tình của Diệp Hiên, hy vọng có thể nhìn thấy vẻ bối rối trên mặt của hắn.
Thật đáng tiếc, Bất Tử thiên chủ thất vọng.
Từ khi Diệp Hiên xuất hiện ở đây, hắn vẫn luôn biểu hiện vô cùng bình tĩnh, bình tĩnh không có nửa điểm gợn sóng.
- Người không vì mình trời tru đất diệt, ngươi có thể giết hai người bọn họ thử xem, muốn ta giao ra Phá Hư Thiên đỉnh, ngươi đừng si tâm vọng tưởng.
Diệp Hiên cười lạnh nói.
Tuy rằng Diệp Hiên nói như vậy, trên mặt càng biểu hiện khinh thường, nhưng trong lòng thật ra cũng cực kỳ khẩn trương, thật sợ Bất Tử thiên chủ nổi giận sẽ tiêu diệt Nguyên Linh cùng La Hầu.
Diệp Hiên đang đánh cuộc, hắn đang đánh cuộc Bất Tử thiên chủ sẽ không giết hai người Nguyên Linh, bởi vì hai người này chỉ là một nhân vật nhỏ đối với Bất Tử thiên chủ, mục đích chân chính của đối phương là chính mình.