Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn (Dịch Full)

Chương 2194 - Chương 2194: Đạt Đến Giao Dịch

Chương 2194: Đạt đến giao dịch Chương 2194: Đạt đến giao dịch

Nếu giết Nguyên Linh cùng La Hầu, Bất Tử thiên chủ ngay cả cơ hội đàm phán với hắn cũng không có, cuối cùng chỉ là giỏ trúc múc nước công dã tràng mà thôi.

- Ngươi thật sự cho rằng bổn chủ không dám giết bọn họ?

Bất Tử thiên chủ lạnh lùng gầm nhẹ, tịch diệt lực đáng sợ đang bộc phát, nhất thời làm cho Nguyên Linh cùng La Hầu đau đớn kêu rên thành tiếng, thân thể đều kinh khủng trướng lớn.

Trong lòng Diệp Hiên run lên, tuy nhiên trên mặt hắn vẫn bình tĩnh như cũ, hắn biết mình không thể lộ ra bất kỳ vẻ bối rối nào, nếu không tất sẽ làm cho Bất Tử thiên chủ càng thêm đắc ý.

Hắn dám xác định, Bất Tử thiên chủ chỉ đang phô trương thanh thế, mình nhất định phải trấn định.

- Có bản lĩnh ngươi giết bọn họ, tuy nhiên lão tặc, ta cảnh cáo ngươi, chuyện hôm nay Diệp Hiên ta nhớ kỹ, ngày sau tìm ngươi thanh lý.

Diệp Hiên lạnh nhạt lên tiếng.

- Ngươi...

Khí tức Bất Tử thiên chủ hơi cứng lại, hắn không ngờ tâm địa Diệp Hiên lại tàn TPnTsopfỤ như thế, ngay cả tính mạng của nhập môn ân sư cũng không quan tâm, điều này cũng làm cho hắn có chút cưỡi hổ khó xuống.

Giết?

Hay là không giết?

Bất Tử thiên chủ âm tình bất định, trong lòng đang kịch liệt giãy dụa.

Giết hai con kiến hôi, không có bất kỳ chỗ tốt nào đối với Bất Tử thiên chủ, chỉ có thể để cho Diệp Hiên bỏ chạy, chứ đừng nói lấy lại Phá Hư Thiên zmVQlWrIbḩ

Nếu không giết.

Giờ phút này Diệp Hiên không sợ hãi, thần thái hoàn toàn không quan tâm, rõ ràng đang khiêu khích uy nghiêm của hắn.

- Đồ nhi tốt, vi sư quả nhiên không nhìn lầm ngươi, ha ha ha.

Nguyên Linh cất tiếng cười điên cuồng, cũng không có bởi vì lời nói vô tình của Diệp Hiên mà oán hận, trong miệng ngược lại truyền đến tiếng khen ngợi.

Cái gọi là tu hành, chính là nghịch thiên mà đi, vứt bỏ hết thảy ảnh hưởng đến bản thân, một lòng chỉ vì đăng lâm cực đỉnh.

Thế gian sao có song toàn pháp, không phụ Như Lai bất phụ khanh, đây chỉ là một câu nói suông mà thôi.

Trên con đường này, phải đối mặt với rất nhiều lựa chọn, có lựa chọn có thể làm cho người ta dũng cảm tiến lên phía trước, có lựa chọn làm cho người ta vạn kiếp bất phục.

Thế gian không bao giờ có một cái gì đó hoàn hảo, ngươi muốn có được một cái gì đó, chắc chắn sẽ trả một cái gì đó.

Nguyên Linh là thầy của Diệp Hiên.

Từ thời niên thiếu của Diệp Hiên, Nguyên Linh một đường nhìn hắn từng bước trưởng thành, cho nên Nguyên Linh vô cùng hiểu rõ đạo lý này.

Nếu hôm nay Diệp Hiên lòng dạ đàn bà, vì cứu hắn và La Hầu cam nguyện bị Bất Tử thiên chủ áp chế, Nguyên Linh chỉ có thất vọng.

- Sư tôn yên tâm, nếu

Diệp Hiên lạnh nhạt lên tiếng.

- Ha ha ha.

Nguyên Linh cất tiếng cười to nói:

- Hảo hảo, ta chỉ là con kiến hôi, nếu có thể dùng đầu vạn cổ chí cường đến tế bái, cả đời vi sư cũng không tính uổng phí.

- Ngươi muốn chết?

Sắc mặt Bất Tử thiên chủ xanh mét, hắn thật sự bị hai thầy trò này chọc tức, năm ngón tay đặt ở trên đầu Nguyên Linh, tịch diệt lực đáng sợ đè nặng toàn thân Nguyên Linh.

- Đến, giết ta đi, triệt để chặt đứt suy nghĩ cuối cùng của hắn, chân chính để cho hắn không có vướng bận, có thể dũng cảm tiến về phía trước.

Nguyên Linh âm lệ rống to.

- Đáng giận!

Bất Tử thiên chủ bộc phát sát khí tràn ngập, nhưng chậm chạp không cách nào xuống tay.

Không phải Bất Tử thiên chủ không dám giết Nguyên Linh, mà chính như Nguyên Linh nói, một khi giết hai người Nguyên Linh, Diệp Hiên không còn cố kỵ, mà lợi thế cuối cùng của hắn đều mất.

- Bất tử lão tặc, tâm ngươi vẫn không đủ tàn nhẫn, tâm ngươi vẫn không đủ độc, ngươi lấy cái gì đấu với ta?

Diệp Hiên lạnh lùng lên tiếng.

- Ngươi muốn chết!

Bất Tử thiên chủ giận tím mặt, năm ngón tay ầm ầm đánh tới Diệp Hiên, tịch diệt lực kinh khủng quét ngang trời đất, mang theo uy thế khủng bố tịch diệt vạn vật trấn giết Diệp Hiên.

Răng rắc.

Thi triển Kiếp Thiên biến, Diệp Hiên trong nháy mắt biến mất không thấy, Bất Tử thiên chủ muốn giết hắn chỉ là si tâm vọng tưởng.

- Muốn giết ta, ngươi có bản lĩnh này không?

Thanh âm của Diệp Hiên quanh quẩn trong tám phương thiên địa, Bất Tử thiên chủ không cách nào phát hiện ra sự tồn tại của hắn.

Đánh mặt.

Trần trụi mất mặt.

Giờ phút này, các đệ tử trưởng lão của Bất Tử thiên điện đang ở phương xa quan sát, ánh mắt nóng bỏng đó làm cho sắc mặt Bất Tử thiên chủ xanh mét, trong lòng tức giận đến đỉnh điểm.

Hắn ta là ai?

Hắn là vạn cổ chí cường.

Là Bất Tử thiên chủ.

Cho dù chí cường khác nhìn thấy hắn cũng phải kiêng kỵ ba phần, nhưng hôm nay lại bị Diệp Hiên châm chọc, sao hắn có thể khiến tiếp nhận?

- Bất Tử, hoặc ngươi giết hai người bọn hắn, hoặc ngươi thả người ra.

Cực Tình chi chủ chậm rãi đi qua bầu trời, uy lực chí cường biến mất không thấy, một đôi mắt đẹp thâm thúy nhìn về phía Bất Tử thiên chủ.

- Bất Tử lão tặc, không bằng ngươi và ta mỗi người lui một bước, được không?

Diệp Hiên lần nữa xuất hiện, chỉ là lúc này, trong tay hắn xuất hiện thêm một tiểu đỉnh, chính là tiểu đỉnh tính kế thu được từ trong tay Bất Tử thiên chủ.

- Mỗi người lui một bước?

Sắc mặt Bất Tử thiên chủ âm trầm, hắn hiện tại đã cưỡi hổ khó xuống, muốn dùng hai người Nguyên Linh uy hiếp Diệp Hiên, nhưng lại không đạt được mục đích của hắn.

Tại thời điểm này.

Sắc mặt Diệp Hiên bình tĩnh, đôi mắt thâm sâu như đầm cổ, thật ra hắn cũng không muốn bức Bất Tử thiên chủ quá chặt, bởi vì hắn đi tới nơi này đích thật là muốn cứu hai người Nguyên Linh.

Tuy nhiên, Diệp Hiên cũng tính toán đến cảnh tồi tệ nhất, hắn tuyệt đối không đưa tay chịu trói, nếu Bất Tử thiên chủ thật sự giết Nguyên Linh cùng La Hầu, Diệp Hiên không nói hai lời xoay người rời khỏi, chỉ có thể ngày sau báo thù cho bọn họ.

Bình Luận (0)
Comment