Không cách nào tu luyện lực lượng vận mệnh, cũng mang ý nghĩa Diệp Hiên không thể triệu hoán Vận Mệnh Trường Hà, điều này cũng khiến cho Diệp Hiên có chút không cam tâm.
Suy cho cùng Diệp Hiên hoài nghi Vận Mệnh Trường Hà ẩn giấu một vị nhân vật cấm kỵ, hắn mười phần muốn biết, nhân vật cấm kỵ trong tam đại trường hà, đến cùng là loại tồn tại gì.
Ầm ầm!
Bỗng nhiên!
Chính vào lúc Diệp Hiên trầm tư, một trận rung động cực kỳ khủng bố đang truyền đến, càng theo đó là tiếng gầm thét đánh nhau, trong giây lát liền khiến Diệp Hiên giật mình tỉnh lại
- Diệp huynh, cứu ta!
Bỗng nhiên.
Một giọng nói quen thuộc từ ngoài động phủ truyền đến, điều này cũng khiến cho Diệp Hiên mở ra pháp nhãn, lập tức nhìn ra tình huống ngoài động phủ.
Ngoài động phủ.
Toàn thân Lục Dao Tinh đẫm máu, lực lượng thời không đều đang ảm đạm, hắn chật vật té ngã trước động phủ của Diệp Hiên, giống như từ đằng sau có người truy sát hắn.
Ầm ầm!
Cửa động phủ ù ù mở ra, Diệp Hiên bước ra một bước, đỡ Lục Dao Tinh lên, suy cho cùng hai người cũng coi là lão bằng hữu, Diệp Hiên tự nhiên sẽ không thấy chết mà không cứu.
- Diệp huynh cứu ta.
Diệp Hiên vừa xuất hiện, Lục Dao Tinh như bắt được cây cỏ cứu mạng, cực kỳ yếu ớt cầu cứu Diệp Hiên.
- Yên tâm, có ta ở đây, ngươi không chết được.
Diệp Hiên vỗ vỗ vai Lục Dao Tinh, tiện tay đút cho hắn một viên đan dược, điều này cũng giúp cho sắc mặt Lục Dao Tinh đang tái nhợt rốt cuộc cũng có một tia hồng nhuận.
- Ngươi cho rằng chạy trốn tới nơi này, ngươi liền an toàn sao?
Oanh!
Một kiếm đoạn thiên địa.
Một kiếm áp tinh hà.
Một kiếm trụy tinh thần.
Một kiếm từ chân trời mà đến, trực tiếp chém vào hư không, thẳng đến động phủ Diệp Hiên, kiếm mang khủng bố lăng lệ, quả thực vô cùng đáng sợ.
- Có chút ý tứ.
Hai mắt Diệp Hiên khẽ động, cũng không thấy hắn có động tác gì, Hỗn Độn Huyền Hoàng Kiếm xuất hiện trong tay, theo Diệp Hiên chém ra một kiếm, một đạo kiếm mang mười vạn dặm nghịch thiên mà lên.
Một kiếm này giản dị tự nhiên, nhưng lại ẩn chứa tu vi khủng bố đến cực điểm của Diệp Hiên, hoàn toàn có lấy uy năng hủy thiên diệt địa.
Oanh!
Hai đại kiếm mang đối oanh cùng một chỗ trên bầu trời, trăm triệu vạn dặm thiên địa đều đang ù ù run rẩy, kiếm ý khủng bố đang băng xạ tám hướng, sơn xuyên đại địa đều đang trầm luân khủng bố.
Xoẹt!
Sau một khắc .
Một vị thiếu niên chớp mắt đã tới, trực tiếp xuất hiện giữa không trung, khí tức thiếu niên này băng lãnh, chỉ có trong tay cầm lấy một thanh đoạn kiếm, toàn thân đều tản ra khí tức cực kỳ khó lường .
- Diệp Thiếu Du!
Ánh mắt thiếu niên lạnh lẽo nói .
- Tiểu thí hài nhà ngươi là ai?
Diệp Hiên cười, hắn tự nhiên nhận ra thiếu niên này, thiếu niên này giống như Quân Vô Song, đều là thiên kiêu trong cường giả .
Chỉ là Diệp Hiên ra vẻ không biết, ngược lại còn đang trêu chọc đối với hắn, suy cho cùng bộ dáng hắn lớn hơn thiếu niên kia, nhìn thật đúng là vô cùng non nớt .
- Ngươi dám nhục mạ ta?
Oanh!
Ánh mắt thiếu niên băng lãnh, một luồng hàn mang lạnh đến cực hạn, đoạn kiếm trong tay ầm vang ra khỏi vỏ, trực tiếp rút ra vạn đạo hàn mang, một kiếm liền chém giết tới Diệp Hiên .
- Kiếm ý thật bén nhọn!
Nội tâm Diệp Hiên nhất kinh, hắn liền cảm thấy uy hiếp, chứng minh một kiếm này hoàn toàn chính xác đáng sợ .
Chỉ là còn tốt .
Mặc dù Diệp Hiên cảm thấy uy hiếp, nhưng một kiếm của thiếu niên này còn chưa thể gây thương tổn được hắn .
Ầm!
Diệp Hiên đấm ra một quyền, Hủy Diệt Ma Quyền gào thét mà đi, trực tiếp triệt tiêu một kiếm diệt thiên của thiếu niên này, chỉ là sơn mạch quanh mình đều hóa thành tro bụi, động phủ của Diệp Hiên cũng biến mất không thấy đâu.
- Có thể tiếp được hai kiếm Lý Thái Sơ ta, ta đích xác đánh giá thấp ngươi .
Thiếu niên thu kiếm mà đứng, cũng không tiếp tục xuất kiếm đối với Diệp Hiên, chỉ là tư thái hắn cao cao tại thượng, như là không cho rằng Diệp Hiên là đối thủ của hắn .
- Tiểu thí hài, đại nhân nhà ngươi đâu?
Luận trang bức!
Cho tới bây giờ Diệp Hiên chưa từng thua ai, thiếu niên đang dõng dạc trước mặt hắn, Diệp Hiên tất nhiên không để hắn vừa lòng đẹp ý .
- Ngươi chỉ giỏi tranh đua miệng lưỡi?
Sắc mặt Lý Thái Sơ âm trầm, ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên có sát ý lấp lóe .
Mặc dù thoạt nhìn hắn như là thiếu niên, nhưng kỳ thực hắn đã sống khoảng chừng năm trăm triệu năm, so với Diệp Hiên, hắn còn lớn tuổi hơn Diệp Hiên rất nhiều rất nhiều .
- Thế nào, ngươi muốn đánh với ta một trận?
Diệp Hiên cười, hắn vô cùng tò mò đối với Lý Thái Sơ, bởi vì đối phương vậy mà cho hắn một loại cảm giác uy hiếp, mà loại cảm giác này cũng không có xuất hiện trên người Quân Vô Song .
- Giết ngươi không khó, nhưng bây giờ giết ngươi sẽ hao tổn tu vi ta, cho nên hôm nay ngươi có thể yên tâm, tính mạng của ngươi có thể không lo .
Cuồng vọng!
Cuồng vọng cực đoan!
Cuồng vọng khiến Diệp Hiên ngạc nhiên .
Tự nhận Diệp Hiên hắn liền là một người vô cùng cuồng vọng, nhưng hôm nay xem ra hắn được mở rộng tầm mắt, Lý Thái Sơ này vậy mà còn cuồng vọng hơn hắn .
- Rất nhiều người muốn giết ta, nhưng cuối cùng đều chết trong tay ta, mặc dù ngươi không giống bọn hắn, nhưng ta nghĩ kết quả của ngươi cùng bọn hắn hẳn cũng không khác nhau .
Diệp Hiên mỉm cười .
Lúc này .
Lý Thái Sơ đã tỉnh táo lại, mặc kệ Diệp Hiên khích hắn như thế nào, hắn cũng không tức giận, mà là nhàn nhạt nhìn Diệp Hiên nói:
- Ngươi có thể tiếp hai kiếm của ta, hoàn toàn chính xác xứng làm đối thủ của ta, chỉ là ta còn bốn kiếm không ra, không biết ngươi có thể chống được mấy kiếm? Diệp Thiếu Du, giao hắn ra đi .