Lý Thái Sơ mười phần có ý uy hiếp, thật là không để Diệp Hiên vào mắt, bởi vì hắn mười phần tin tưởng pháp và đạo của mình .
- Ngươi muốn lấy người trong tay ta, để xem ngươi đủ bản lĩnh hay không .
Diệp Hiên lạnh lùng cười một tiếng, đối với loại người cuồng vọng đến cực điểm này, chỉ có chân chính giẫm hắn dưới chân, mới có thể triệt để đánh nát tất cả kiêu ngạo của hắn .
- Ngươi là đang bức ta xuất thủ?
Hai mắt Lý Thái Sơ híp lại, hắn lại lần nữa cầm lên đoạn kiếm, chỉ là lần này thân thể hắn đang phát sáng, đây là một loại ánh sáng có hai màu xanh và đen xen lẫn, vậy mà khiến tâm thần Diệp Hiên đang hơi hơi rung động .
- Thiếu Du huynh cẩn thận, hắn giết thần tử Thời Không .
Lục Dao Tinh vội vàng lên tiếng nhắc nhở Diệp Hiên, rất sợ Diệp Hiên nhất thời chủ quan mà chết trong tay Lý Thái Sơ .
- Ừm?
Nghe được câu nói này, Diệp Hiên hơi ngẩn ra, hắn rốt cuộc bắt đầu nghiêm túc dò xét Lý Thái Sơ, một vẻ trầm trọng vạch qua đáy mắt hắn .
Rất mạnh!
So với Quân Vô Song cũng chỉ mạnh không yếu!
Đặc biệt là chuôi đoạn kiếm trong tay Lý Thái Sơ, vậy mà đang ngưng tụ ra kiếm ý hắn chưa bao giờ thấy qua, hơn nữa chín đại thiên môn của Lý Thái Sơ cũng đã mở ra toàn bộ .
Thần tử Thời Không sớm đã mở ra chín đại thiên môn, nhưng còn chết dưới kiếm Lý Thái Sơ, vỏn vẹn một điểm này, liền khiến Diệp Hiên biết rõ kiếm ý của Lý Thái Sơ cực kỳ lợi hại .
- Lục Diệt Sát Sinh, Thiên Địa Độc Tôn!
Ầm ầm!
Lý Thái Sơ đang chậm rãi bạt kiếm, phương thiên địa này đều đang khủng bố ngưng trệ, chỉ có một đạo kiếm quang đang nở rộ trong tay hắn .
- Diệp Thiếu Du, có thể chết dưới đệ tam kiếm Lục Diệt Sát Sinh, ngươi cũng có thể chết mà nhắm mắt .
Lý Thái Sơ lạnh giọng thì thầm .
- Xú tiểu tử, ngươi thật đúng là rất cuồng vọng, hôm nay ta liền giáo huấn ngươi một chút .
Hai mắt Diệp Hiên híp lại, chín đại thiên môn ầm vang mở ra, lực lượng nhân quả hủy diệt đồng thời tràn ra, một đạo tinh quang cũng bắt đầu nở rộ trên người Diệp Hiên .
Lúc này .
Diệp Hiên không chỉ vận dụng hai đại lực lượng chí cường, càng là vận khởi Tinh Nguyên Quyết, chân chính đem Lý Thái Sơ đối đãi như một đại địch .
Đại chiến hết sức căng thẳng, hư không thiên địa không ngừng sụp đổ, khí thế hai người liền đã nhảy lên tới đỉnh điểm, chỉ thiếu một cơ hội là nổ tung, liền sẽ phát sinh một trận đại chiến chấn động thế gian .
Liền trong thời khắc ngàn cân treo sợi tóc .
Một thân ảnh bỗng nhiên xâm nhập đến phiến thiên địa này, càng kèm theo giọng nói vui cười .
- Hai vị đạo hữu khoan động thủ đã, có chuyện gì không thể nói sao, chém chém giết giết là không giải quyết được vấn đề .
Một vị nam tử thân mặc y phục màu xanh ngăn chính giữa Diệp Hiên cùng Lý Thái Sơ, cũng là theo người này xuất hiện, sắc mặt Lý Thái Sơ đột biến, đoạn kiếm sắp rút ra vậy mà thu về .
- Khương Phù Sinh, ngươi thật đúng là âm hồn bất tán a .
- Hừ!
Lý Thái Sơ vậy mà quay người rời đi, căn bản không có nửa điểm lưu lại, nếu như cẩn thận quan sát sẽ phát hiện, hắn vậy mà có vẻ kiêng kị với nam tử áo xanh này .
- Hắc hắc .
Nhìn thấy Lý Thái Sơ đi xa, Khương Phù Sinh siểm siểm cười một tiếng, mới nhìn về phía Diệp Hiên nói:
- Diệp huynh, hắn chỉ là tiểu thí hài, ngươi tuyệt đối không nên chấp nhặt với hắn, ngươi tiếp tục tiềm tu, ta đi tìm hắn tâm sự .
Xoẹt!
Khương Phù Sinh nói xong lời này, hóa thành một luồng hồng quang truy tìm Lý Thái Sơ, điều này cũng khiến cho hai mắt Diệp Hiên thâm thúy đến cực điểm .
- Tu vi thật mạnh, ta vậy mà lại nhìn không thấu được hắn?
Nếu như Lý Thái Sơ vừa rồi khiến Diệp Hiên xem như đại địch, vậy Khương Phù Sinh xuất hiện, vậy mà khiến Diệp Hiên không cảm giác được bất kỳ uy hiếp gì, liền tựa như hắn chỉ là một phàm nhân mà thôi .
Nhưng không có uy hiếp, mới là uy hiếp lớn nhất .
Thậm chí ngay cả Diệp Hiên cũng nhìn không thấu người này, vậy đã nói rõ tu vi đối phương mạnh hơn cỗ phân thân này của hắn .
Hơn nữa, tiểu tử Lý Thái Sơ này cuồng vọng đến cực điểm, gặp Khương Phù Sinh vậy mà quay người rời đi, đây cũng nói rõ Khương Phù Sinh hoàn toàn chính xác không đơn giản .
- Xem ra ta thực sự đã coi thường những nghịch thiên yêu nghiệt này .
Diệp Hiên lẩm bẩm thì thầm, từ Quân Vô Song đến Lý Thái Sơ, cho đến Khương Phù Sinh vừa mới xuất hiện, chân chính đổi mới nhận biết của Diệp Hiên về mấy người kia .
Rất mạnh!
Tuyệt đối không kém hắn, hơn nữa Khương Phù Sinh này tuyệt đối còn mạnh hơn hắn .
Đương nhiên!
Cái gọi là mạnh, chỉ là mạnh hơn phân thân Diệp Hiên, nếu như bản tôn ở đây, Diệp Hiên tin tưởng hắn trực tiếp liền có thể trấn sát mấy người kia .
- Thiếu Du huynh, đa tạ.
Trong lúc Diệp Hiên trầm tư, Lục Dao Tinh gian nan đứng dậy, khom người cúi đầu hướng Diệp Hiên, trên mặt phơi bày ra vẻ cảm kích.
Nếu như không phải có Diệp Hiên, hôm nay hắn hẳn phải chết không nghi ngờ, căn bản không có khả năng sống sót, hắn như thế nào lại không cảm động đến rơi nước mắt?
- Vì sao ngươi lại bị Lý Thái Sơ truy sát như thế?
Diệp Hiên nói.
- Chuyện này nói rất dài dòng, cho ta một hồi rồi sẽ tỉ mỉ nói với ngươi, trước tiên chúng ta cần chuyển sang nơi khác nói chuyện.
Lục Dao Tinh cười khổ nói.
- Được!
Diệp Hiên nhẹ gật đầu, trực tiếp mang lấy Lục Dao Tinh đi xa, suy cho cùng một kích vừa rồi của Lý Thái Sơ, trực tiếp biến chỗ của hắn đánh thành một phiến đất hoang vu, hoàn toàn chính xác không thể ở lại.
...