- Kỳ thực làm người hầu cho ta ngươi nên cảm thấy vinh hạnh, nói cho cùng theo ta ngươi cũng sẽ có rất nhiều chỗ tốt.
Diệp Hiên cười cười nói.
- Đánh rắm, ngươi bây giờ bất quá chỉ là một bộ phân thân, liền đã Bất Hủ đại viên mãn, vậy bản tôn ngươi càng khủng bố hơn, phóng mắt nhìn cả vũ trụ Hỗn Độn này người nào có thể địch? Chờ một nguyên hội mở ra, vạn cổ chí cường hẳn là đồ vật trong túi của ngươi, ta có thể được chỗ tốt nào?
Lý Thái Sơ oán hận thì thầm, ý chí cùng tinh thần sa sút đến cực điểm.
Trước đó hắn vô cùng tự tin, cho dù là Khương Phù Sinh hắn cũng không để vào mắt, bởi vì hắn tin tưởng khi mình đột phá Bất Hủ đại viên mãn, một kiếm liền có thể giết Khương Phù Sinh.
Thế nhưng hiện tại sự tự tin của hắn hoàn toàn bị Diệp Hiên đánh phá, kiến thức được tu vi Diệp Hiên nghịch thiên, một chút lòng tin hắn cũng không còn.
- Vạn cổ chí cường?
Diệp Hiên lẩm bẩm thì thầm, mà sau ngẩng đầu cười nói:
- Vạn cổ chí cường chỉ là khu vực ta cần phải đi qua, mục tiêu cuối cùng của ta không phải là chí cường, hơn nữa ta cũng sẽ không chờ đến một nguyên hội mở ra mới đi tranh đoạt vạn cổ chí cường, ta sẽ thành đạo ngay trong nguyên hội thứ mười.
- Ừm?
Diệp Hiên nói lời kinh người, sắc mặt Lý Thái Sơ ngạc nhiên nói:
- Ngươi nói đùa cái gì, người thành đạo là trong nguyên hội thứ mười là Vạn Linh Chủ Nhân, ngươi thế nào có khả năng thành đạo?
- Thế gian không có chuyện gì là tuyệt đối, quy tắc cũng là người đánh phá, mà ta nhất định có thể đánh phá quy tắc này. Cho nên, mặc dù ngươi nhận ta là chủ, thành người hầu cho ta, nhưng ngươi vẫn có thể đi tranh đoạt vị trí chí cường nguyên hội mới, đây đối với ngươi mà nói cũng không có bất kỳ ảnh hưởng gì.
Diệp Hiên nói đến đây có chút dừng lại, hai mắt thâm thúy đến cực điểm, nói nhỏ:
- Hơn nữa, kẻ thù thật sự của ta chỉ có vạn cổ chí cường, bọn người gọi là yêu nghiệt nghịch thiên, căn bản là không được ta thả vào mắt.
Tê!
Theo lời Diệp Hiên nói, Lý Thái Sơ hít một hơi lạnh, chỉ vì lời Diệp Hiên nói quá mức cuồng vọng, vậy mà chỉ xem vạn cổ chí cường như kẻ địch, những người còn lại đều không có tư cách.
Nếu như đổi lại trước đó, Lý Thái Sơ khẳng định sẽ mỉa mai Diệp Hiên không biết trời cao đất rộng, chỉ là trải qua một phen đánh đập bạo tẩu cùng bản tôn, Lý Thái Sơ không hề cảm thấy Diệp Hiên là đang khoác lác.
- Hiện tại ngươi hiểu rõ chưa?
Diệp Hiên lên trước đỡ lấy Lý Thái Sơ đứng dậy, càng là thân thiết vỗ vỗ vai của hắn, nói:
- Tiểu tử nhà ngươi có tư chất không tầm thường, sáng tạo ra Lục Diệt Sát Sinh cũng hoàn toàn chính xác lợi hại, đây cũng là nguyên nhân ta thưởng thức ngươi, hảo hảo làm người hầu cho ta, ta sẽ không bạc đãi ngươi.
- Được thôi.
Mặc dù Lý Thái Sơ kiêu ngạo cuồng vọng, nhưng mà hắn thua rồi, trải qua một kích trấn áp của bản tôn, hắn cũng hiểu rõ mình thật sự chênh lệch cùng Diệp Hiên.
Làm người hầu liền làm người hầu đi, Diệp Hiên cường đại hoàn toàn chính xác khiến người ta khó hiểu nổi, còn tốt Diệp Hiên cũng không muốn tranh đoạt cái ghế chí cường một nguyên hội, đi theo bên cạnh hắn có lẽ cũng coi là một trận rèn luyện.
Lý Thái Sơ rốt cuộc cũng giải khai được khúc mắc, khom người cúi đầu hướng Diệp Hiên nói:
- Lý Thái Sơ nhận thua cuộc, từ đây về sau ta chính là người hầu của ngươi.
- Đến đây, kêu một tiếng chủ nhân.
Diệp Hiên cười ha ha trêu ghẹo nói.
- Chủ... Chủ nhân!
Mặt Lý Thái Sơ đỏ tới mang tai, lòng kiêu ngạo của hắn không cho phép hắn thốt ra hai chữ này, nhưng nghĩ đến ước hẹn giữa hai người, hắn vẫn là phải hết lòng tuân thủ hứa hẹn.
- Ngoan nha.
Diệp Hiên mỉm cười, gọi Lý Thái Sơ một tiếng, hai người liền bước ra ngoài sơn cốc.
- Chúng ta đi đâu?
Lý Thái Sơ nghi vấn hỏi.
- Thu một cái nam bộc, tự nhiên cũng muốn thu một nữ bộc, ta thấy Quân Vô Song kia cũng rất không tệ, chúng ta đi chiếu cố nàng, nói cho cùng đem một tuyệt đại thần nữ thu làm người hầu, đây cũng là một chuyện lý thú a.
Diệp Hiên cười nói.
Sắc mặt Lý Thái Sơ khẽ giật mình, mà sau đó trên mặt lộ ra vẻ quái dị, nội tâm càng là cầu nguyện cho Quân Vô Song, hi vọng nàng không bị lừa như mình, còn là tự cầu phúc đi.
...
Dạo bước giữa trời, gió thoảng mây trôi.
- Ta có chút không rõ, mặc dù ngươi tu luyện đại thần thông thuật Thân Ngoại Hóa Thân, bản tôn ngươi vô cùng cường đại, đừng nói những người trong Bách Tử chiến tràng, dù là cả vũ trụ Hỗn Độn, dưới nửa bước chí cường là không có bất kỳ đối thủ nào, vì cái gì mà lại để một bộ phân thân tham gia? Nếu như bản tôn ngươi xuất hiện, có thể quét ngang chư thiên đại địch, không có người nào có thể là đối thủ của ngươi.
Một mặt Lý Thái Sơ nghi vấn đi theo sau lưng Diệp Hiên, hắn mười phần khó hiểu vì sao Diệp Hiên muốn để phân thân của mình hành tẩu, mà ngược lại tu vi bản tôn khủng bố lại yên tĩnh.
Nếu đã thu Lý Thái Sơ là bộc, đương nhiên Diệp Hiên phải nói ra sự tình của chính hắn.
- Bản tôn ta không thể xuất thế, bởi vì những vạn cổ chí cường đều muốn giết ta, dùng tu vi hiện tại của bản tôn mà xuất thế, tất nhiên sẽ đối mặt với chí cường sát kiếp. Cho nên, bí mật này ngươi phải vì ta giữ kín, nếu không để vạn cổ chí cường biết rõ, ta có thể gặp tai kiếp khó thoát.
Diệp Hiên nói.
Nghe được Diệp Hiên giải thích, sắc mặt Lý Thái Sơ đột biến, hắn như nghĩ đến chuyện gì, một mặt kinh ngạc nhìn về phía Diệp Hiên nói:
- Ngươi... Ngươi... Có phải ngươi là Diệp Hiên trong truyền thuyết kia a?
- Ngươi rất thông minh, nói rất đúng.
Diệp Hiên cười nhạt một tiếng, trực tiếp thừa nhận, nói cho cùng sớm muộn hắn cũng phải nói cho Lý Thái Sơ biết, không có khả năng giấu kín thân phận.