Thật ra, có một câu Diệp Hiên không nói, nếu có một ngày Diệp Phong Thiên có thể thoát khỏi hỗn độn vũ trụ trói buộc, thật có thể hiểu rõ đạo của mình, vậy hắn có thể rời khỏi chí cường, hóa thân thành nhân vật cấm kỵ trong truyền thuyết kia.
Bởi vì mỗi một nhân vật cấm kỵ, đều là hiểu rõ quan hệ giữa bản thân và Hỗn Độn vũ trụ, mới đi ra một con đường nghịch thiên.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao Hỗn Độn Vũ Trụ không thể dung cho nhân vật cấm kỵ.
Cho dù Diệp Hiên bây giờ, cũng mơ hồ cảm giác được một cỗ ý chí vô hình đang áp bách hắn, không lúc nào không cho hắn một loại cảm giác nguy cơ.
Im lặng không nói nên lời, trời đất im lặng.
Giờ khắc này Diệp Phong Thiên vẫn hoang mang như cũ, bởi vì hắn còn chưa tới cảnh giới Diệp Hiên này, nhìn không rõ đối với bản thân.
- Đệ tử ngỗ nghịch sư tôn, ngài giết ta đi.
Rốt cục, Diệp Phong Thiên phá vỡ yên lặng, hắn chua xót khẩn cầu Diệp Hiên.
- Sư tôn, không nên.
Oản Hồng Lăng lộ ra vẻ mặt bi thương, quỳ bò tới trước người Diệp Phong Thiên, khổ sở năn nỉ Diệp Hiên.
Tại thời điểm này.
Diệp Hiên thản nhiên nhìn hai đại nghịch đồ, trong mắt cũng không có chút gợn sóng nào hiện ra, mà Diệp Huyền Ma ở một bên thì sắc mặt biến ảo bất định, không biết Diệp Hiên có thể giết hai người hay không.
- Huyền Ma, chữa lành thương thế cho hai người bọn hắn, vĩnh viễn bị nhốt ở trong Cực Ma Thiên cung, không có vi sư cho phép, không cho phép hai người hắn đi ra Cực Ma Thiên Cung nửa bước.
Rốt cục, Diệp Hiên bình tĩnh lên tiếng, hạ phán quyết cho hai đại nghịch đồ, hắn bước ra một bước trở về Cực Ma thần điện.
- Vâng, sư tôn.
Đôi mắt Diệp Huyền Ma vừa chuyển, vội vàng đồng ý, trực tiếp nắm lấy Diệp Phong Thiên cùng Oản Hồng Lăng, hóa thành một đạo hồng quang đi theo Diệp Hiên.
Trong thực tế.
Dựa theo tâm tính của Diệp Hiên, hai đại nghịch đồ dám ngỗ nghịch với hắn, kết quả vốn nên chết.
Không phải Diệp Hiên sinh lòng thương hại, càng không phải hắn không đành lòng ra tay, mà l giết hay không giết hai đại nghịch đồ này đối với Diệp Hiên mà nói cũng không có bất kỳ tác dụng gì.
Bởi vì Diệp Hiên biết rõ, cho dù hôm nay hắn giết hai nghịch đồ, ngày khác cũng sẽ có người thay thế vị trí chí cường của hai người.
Hai đại nghịch đồ tuy rằng ngỗ nghịch với hắn, nhưng mặc kệ nói như thế nào, bọn họ cũng không phải thật sự phản bội Diệp Hiên, chỉ là Diệp Phong Thiên đi sinh mệnh chi đạo hoàn toàn ngược lại với Diệp Hiên.
Cho nên lưu lại tính mạng của hai đại nghịch đồ, đối với Diệp Hiên mà nói còn có tác dụng rất lớn, tuy rằng Diệp Phong Thiên ngỗ nghịch với hắn, nhưng chưa bao giờ thật sự nghĩ tới đối địch với Diệp Hiên, đây cũng là một trong những nguyên nhân Diệp Hiên có thể tha cho hai người một mạng.
Hơn nữa, Diệp Hiên mơ hồ suy đoán, Diệp Phong Thiên sẽ biến thành bộ dáng như hôm nay, không thoát khỏi quan hệ của tam đại chí cường.
Thời Không chi chủ không cần phải nói, giao tình không ít với Diệp Hiên, nhưng Vận Mệnh cùng Hỗn Độn thì khác, năm tháng vô tận trôi qua, Diệp Phong Thiên nhất định có tiếp xúc cực sâu với hai người này.
Trước từng nói qua, Hỗn Độn vũ trụ có ba đại quy tắc cơ bản, phân biệt là Hỗn Độn Vận Mệnh Thời Không, ba đại quy tắc này là không thể thiếu trong Hỗn Độn Vũ Trụ.
Cũng có thể nói tam đại chí cường là người phát ngôn chân chính của Hỗn Độn vũ trụ, mà Diệp Phong Thiên lấy sinh mệnh thành đạo, tâm tính thuần thiện mộc mạc, hắn rất dễ bị Vận Mệnh Hỗn Độn mê hoặc.
Đương nhiên, tất cả đều là Diệp Hiên suy đoán, mà Diệp Hiên dám khẳng định, Diệp Phong Thiên biến hóa không thoát khỏi quan hệ với cùng tam đại chí cường.
...
Cực Ma thần điện.
Ầm!
Theo một tiếng nổ lớn truyền đến, cửa lớn thần lao nặng nề bị đóng lại, Diệp Phong Thiên và Oản Hồng Lăng bị đánh vào thần lao, không có Diệp Hiên cho phép, vĩnh viễn không thể đi ra Cực Ma thiên cung nửa bước.
- Sư đệ sư muội, nếu sư tôn cấm các ngươi ở đây, vậy các ngươi cứ an tâm ở lại chỗ của ta, đừng nói đại sư huynh không chiếu cố các ngươi, nếu có nhu cầu gì hoàn toàn có thể nói với sư huynh. Dù sao các ngươi bất nhân đối với sư huynh, nhưng sư huynh cũng không thể bất nghĩa với các ngươi.
- Ha ha ha.
Diệp Huyền Ma đắc ý cười to rời đi, khí tức Diệp Phong Thiên cùng Oản Hồng Lăng uể oải, chỉ có thể chua xót nhìn Diệp Huyền Ma rời khỏi.
Đường đường là hai đại chí cường, bị trấn áp ở trong Cực Ma Thiên Cung, đối với hai người mà nói, chính là một loại kiếp nạn, nhưng hai người cũng không thể làm gì được, ai bảo bọn họ đối nghịch Diệp Hiên.
- Phong Thiên, vì sao ngươi không nhận sai với sư tôn, cố chấp như vậy thật sự được không?
Trong thần lao, Oản Hồng Lăng cay đắng lên tiếng.
Diệp Phong Thiên yên lặng không nói nên lời, giờ phút này đôi mắt hắn đầy bối rối, quả thật không biết rốt cuộc tất cả những gì mình làm là đúng hay sai.
- Ai!
Oản Hồng Lăng than thở một tiếng, hai vợ chồng dựa vào nhau, chỉ có thể tạm thời sống qua ngày trong thần lao, cũng không biết khi nào sư tôn sẽ thả bọn họ ra ngoài.
Cực Ma Thiên Cung.
Diệp Hiên lười biếng ngồi dựa vào bảo tọa chí cường, hắn một tay nâng má rơi vào trầm tư, một đôi con ngươi khi thì thâm ngoạn khi thì xẹt qua vẻ nham hiểm.
- Sư tôn, đệ tử đã đưa hai người bọn hắn vào thần lao.
Diệp Huyền Ma sải bước mà đến, khom người bái lạy Diệp Hiên, trên mặt tràn đầy kính sợ cùng thành kính, ngay cả nói chuyện cũng thật cẩn thận.
Lúc này đây Diệp Huyền Ma hoàn toàn phục, cho dù trong nội tâm cũng không dám sinh ra nửa điểm ý nghĩ đối địch với Diệp Hiên.