- Một bộ mặt tiểu nhân, nơi này còn chưa có chỗ cho ngươi nói chuyện.
Ầm ầm.
Vận Mệnh chi chủ thét to, vận mệnh lực đáng sợ nhộn nhạo ra, hắn nhìn chằm chằm Diệp Hiên, thật không để Diệp Huyền Ma vào mắt.
- Diệp Hiên, ngươi không nên xuất hiện.
Vận Mệnh chi chủ lạnh lùng vô tình nói.
- Ha ha.
Diệp Hiên đứng dậy từ trên bảo tọa chí cường, hắn thản nhiên đi về phía Vận Mệnh chi chủ, khóe miệng lộ ra một nụ cười quỷ dị, nói:
- Vận Mệnh, biết rõ trận thịnh hội chúa tể này là ta cố ý an bài, ngươi còn dám đến, không thể không nói lá gan của ngươi đích xác rất lớn, chẳng lẽ ngươi không sợ chết ở chỗ này?
- Chỉ bằng ngươi?
Vận Mệnh chi chủ bình thường sẽ không cười, bởi vì hắn tin vào Vận Mệnh chi đạo, trên mặt cũng rất ít lộ ra tươi cười, tuy nhiên giờ khắc này hắn nở nụ cười, chỉ là hắn cười vô cùng vô tình, giống như nghe được một chuyện cười lớn.
- Chỉ bằng ta, giết ngươi là đủ rồi.
Diệp Hiên thản nhiên đáp lại.
- Được, bổn chủ nhìn xem đã trải qua một nguyên hội, hơn bảy ức năm thời gian trôi qua, ngươi trưởng thành đến trình độ nào, lại dám nói lời cuồng ngôn với bản chủ, chẳng lẽ ngươi coi ta là Bất Tử năm xưa?
Vận Mệnh chi chủ vô tình lên tiếng, hắn tự nhiên có thể cảm giác được Diệp Hiên mang đến cho hắn uy hiếp, hiển nhiên, Diệp Hiên bây giờ không còn như xưa, càng thêm cường đại đáng sợ hơn so với năm đó.
Nhưng hắn là ai?
Hắn là Vận Mệnh chi chủ, chưởng quản Vận Mệnh của vạn linh, càng là chí cường thứ hai của hỗn độn vũ trụ. Hắn cần gì phải e ngại Diệp Hiên?
- Chỉ là chí cường, cũng dám làm càn?
Sắc mặt Diệp Hiên chuyển lạnh, hắn đã từng kiêng kỵ Vận Mệnh chi chủ ba phần, nhưng hiện tại hắn hoàn toàn không để vào mắt.
Ầm ầm.
Thiên địa chấn động, vận mệnh vô tình, từng đạo vận mệnh lực đáng sợ phóng lên trời, càng xuyên qua tinh không vũ trụ, giờ khắc này Vận Mệnh chi chủ tăng một thân tu vi lên đến cực đỉnh, quả thực kinh khủng ngập trời, làm cho người ta không cách nào nhìn thẳng.
- Nào, để cho ta xem ngươi có bao nhiêu bản lĩnh, hôm nay cũng thanh lý nợ cũ giữa ngươi và ta.
Diệp Hiên thản nhiên nói.
- Hai vị đạo hữu có chuyện muốn nói, cần gì phải sống chết đánh nhau?
Bỗng nhiên, không đợi hai người ra tay, Hỗn Độn chi chủ vội vàng chắn ở giữa.
Tuy nhiên lúc này, Diệp Hiên cũng không cho hắn bất kỳ mặt mũi gì, ngược lại lạnh lùng nói:
- Hỗn Độn, năm đó ngươi cho Bất Tử mượn Hỗn Độn Thần Kính hại ta, chuyện này thì ngươi cũng phải cho ta một lời giải thích hợp lý, đợi ta thu thập xong phế vật Vận Mệnh này, ngươi và ta cũng nên chấm dứt đoạn nhân quả này.
- Ngươi.....
Sắc mặt Hỗn Độn chi chủ đột biến, không ngờ Diệp Hiên lại nói ra việc này ngay hiện tại, chẳng lẽ hắn không sợ mình cùng Vận Mệnh liên thủ?
Tuy nhiên, Hỗn Độn chi chủ do dự, cũng không có đưa ra quyết định này, mà Vận Mệnh chi chủ sớm đã không kiên nhẫn.
- Hỗn Độn, ta sớm đã nói hắn là dị chủng, nhất định phải giết, nếu ngươi vẫn do dự không quyết, giờ phút này một mình ta cũng có thể giết hắn.
Vận Mệnh chi chủ lạnh lùng quát lớn.
Đôi mắt Hỗn Độn chi chủ khẽ động, trực tiếp lui ra khỏi chiến trường. Nếu Vận Mệnh muốn ra tay, vậy hắn cũng nhìn xem Diệp Hiên hiện giờ là tu vi gì, lại quyết định chuyện kế tiếp.
- Diệp Hiên, mặc cho tu vi ngươi thông thiên, nhưng dưới Vận Mệnh, ngươi vẫn phải tan thành mây khói mà chết.
Ầm ầm.
Vạn cổ trường thiên, vận mệnh trường tồn, phương thiên địa này đều kinh khủng nổ tung, chứng minh Vận Mệnh chi chủ coi Diệp Hiên là đại địch vạn cổ chưa từng có, đã có quyết tâm cùng Diệp Hiên sinh tử chiến.
- Ngươi nói nhảm quá nhiều, giống như người khác, đều là phế vật.
Diệp Hiên thản nhiên châm chọc.
Vạn Cổ chí cường bị mắng là phế vật, từ khi Hỗn Độn Vũ Trụ sinh ra tới nay, cũng chỉ có một mình Diệp Hiên dám nói, điều này cũng làm cho sinh linh khắp nơi kinh hãi không nói nên lời.
- Vận mệnh như trời, vạn pháp đều diệt.
Xoẹt xoẹt xoẹt.
Hai tay Vận Mệnh chi chủ bóp ấn quyết, trực tiếp ngưng ra sát phạt đại thuật vận mệnh, chỉ thấy ức vạn dặm thiên địa đều đang khủng bố sụp đổ, một vận mệnh cự thủ hiện ra.
- Đi.
Sắc mặt những chí cường khác khẽ biến, trận chiến của hai người sẽ hủy thiên diệt địa, tất cả đều dời đi. Diệp Huyền Ma cũng dời đi toàn bộ Cực Ma thần điện, không dám ở lại chiến trường lâu, nếu không đạo thống của hắn nhất định sẽ tan thành mây khói.
- Giết.
Vận mệnh vô tình, cắn nuốt vạn vật, vận mệnh cự thủ kia rất khủng bố, tựa như vạn cổ thanh thiên trấn xuống Diệp Hiên.
Ầm ầm.
Một kích này thiên địa sụp đổ, vạn vật không còn, trực tiếp đánh nát ức vạn dặm hư không, càng hiện ra vô số vết nứt màu đen.
- Ngươi thật đúng là yếu đến đáng thương, chỉ bằng chút tu vi này cũng dám đánh một trận với ta?
Diệp Hiên khinh miệt không thôi.
Ầm ầm.
Chuyện đáng sợ xuất hiện, thập nhị Thiên Môn dâng lên ở phía sau Diệp Hiên, tựa như mười hai liệt dương đại nhật nóng rực, giờ phút này đang xoay vòng đáng sợ, nở rộ uy năng vạn cổ chưa từng có.
Ầm ầm.
Vận Mệnh chi chưởng đã hạ xuống, hàng tỷ dặm mặt đất đều đang khủng bố trầm luân, vô tận sơn mạch đều hóa thành tro bụi, không biết bao nhiêu sinh linh chết thảm dưới một kích này của Vận Mệnh chi chủ.
Thế nhưng, chuyện kế tiếp xảy ra quá mức quỷ dị mà khủng bố, càng làm cho chí cường khác đang xem cuộc chiến sợ hãi không tiếng động, lại càng hít một hơi khí lạnh, kinh hãi không thôi nhìn về phía Diệp Hiên.
Họ đã thấy gì?
Diệp Hiên.
Hắn một thân hắc y, ba ngàn tóc bạc buông ra sau đầu, Vận Mệnh cự chưởng trên đỉnh đầu đang trấn diệt hắn rơi xuống. Nhưng thân thể Diệp Hiên đang phát sáng, thập nhị Thiên Môn xoay vòng, hắn lại không để ý một kích cực mạnh này của Vận Mệnh chi chủ, chân chính có thể nói là vạn pháp bất xâm.