- Làm thế nào điều này có thể xảy ra?
Vận Mệnh chi chủ hoảng sợ hét to, hắn biết Diệp Hiên rất mạnh, nhưng một kích này của hắn lại không cách nào làm gì Diệp Hiên, điều này vượt qua dự liệu của hắn.
- Ngươi chỉ có chút bản lĩnh này cũng dám so tay với ta?
Diệp Hiên chắp tay mà đứng, hắn thản nhiên nhìn về phía Vận Mệnh chi chủ, trực tiếp lựa chọn không nhìn vận mệnh cự chưởng trên đỉnh đầu.
Ầm ầm.
Diệp Hiên động, cũng không thấy hắn có động tác gì, chỉ lật tay đánh ra một kích, vận mệnh cự chưởng này ầm ầm nổ nát, trực tiếp hóa thành một tia bạch quang tiêu tán trong thiên địa, giống như chưa từng xuất hiện qua.
Nhưng điều này vẫn chưa kết thúc.
Ầm ầm.
Đẩy ngang chư thiên vũ trụ, trấn áp càn khôn vạn linh, trong ánh mắt kinh hãi của Vận Mệnh chi chủ, năm ngón tay Diệp Hiên ầm ầm nâng lên, kinh khủng giống như nâng lên bầu trời vạn cổ.
Phanh.
Như vạn cổ vũ trụ đang nổ tung, tựa như càn khôn thiên địa điên đảo, Diệp Hiên đánh ra một cái tát, trực tiếp hóa thành một bàn tay che trời, ầm ầm đánh tới Vận Mệnh chi chủ.
- Vận mệnh.
Sắc mặt Vận Mệnh chi chủ đại biến, hắn điên cuồng thúc dục vận mệnh lực trong cơ thể, vầng sáng cực kỳ khủng bố sinh ra, muốn ngăn cản một kích trấn diệt đương thời của Diệp Hiên.
Thật không may.
Vận Mệnh chi chủ xem thường một kích này của Diệp Hiên, hắn cũng quá coi trọng mình.
Phanh.
Thiên địa nổ tung, vạn vật yên lặng, chỉ thấy bàn tay khổng lồ đánh vào trên người Vận Mệnh chi chủ, vận mệnh lực vờn quanh hắn đều từng tấc từng tấc vỡ vụn.
Phốc phốc.
Trong miệng Vận Mệnh chi chủ phun ra một ngụm máu tươi chí cường, thân thể của hắn nứt nẻ từng tấc từng tấc, một kích này của Diệp Hiên quá mức khó giải cũng quá mức khủng bố, trực tiếp làm cho hắn gặp phải đại kiếp nạn không thể tưởng tượng nổi.
Xoẹt.
Vận Mệnh chi chủ giống như sao băng rơi xuống đất, theo một tiếng nổ ầm ầm, cả người hắn đều nện vào trong lòng đất.
Dùa ta đấy à?
Hôm nay Diệp Hiên mở ra thập nhị Thiên Môn, tu vi chiến lực của hắn đã sớm vượt qua Vạn Cổ Chí Cường, Vận Mệnh chi chủ làm sao có thể là đối thủ của hắn?
- Hắn làm sao có thể mạnh như vậy?
Thôn Thiên Ma Chủ vốn đang bày ra vẻ mặt khinh thường, giờ phút này biểu tình đều nghiêm trọng không thôi, trấn áp Vận Mệnh chi chủ đáng sợ như thế, quả thực làm cho hắn trợn mắt cứng lưỡi.
- Thập nhị Thiên Môn.
Hỗn Độn chi chủ gằn từng chữ, biểu tình càng nặng nề không thôi.
Hắn gắt gao nhìn chằm chằm mười hai Thiên Môn xoay vòng phía sau Diệp Hiên, một đôi con ngươi đang kịch liệt khẽ run.
Bầu trời nổ tung, hư không gợn sóng.
Diệp Hiên ngạo nghễ đứng trên hư không, hắn chắp tay ra sau, thản nhiên nhìn xuống mặt đất vô tận, một đôi mắt vô tình vô dục, ngẫu nhiên có vẻ tàn khốc xẹt qua bên trong.
- Diệp Hiên, ngươi tên tạp chủng này, ta muốn mạng ngươi.
Ầm ầm.
Một tiếng rống giận kinh thiên động địa truyền đến từ trong lòng đất, chỉ thấy mặt đất vốn đầy vết lở loét ầm ầm nổ tung, Vận Mệnh chi chủ từ trong lòng đất phóng lên trời, mang theo khí tức chí cường kinh thiên giết tới Diệp Hiên.
Một kích bị Diệp Hiên trấn áp, đây quả thực là vũ nhục lớn nhất của hắn, cho dù hắn tin vào vận mệnh chi đạo, đã có rất ít tình cảm, nhưng loại sỉ nhục này vẫn làm cho hắn dâng trào ra lửa giận ngút trời.
Giết.
Vận Mệnh chi chủ điên cuồng ra tay với Diệp Hiên, vận mệnh đại thuật vô tình mãnh liệt hiện ra, hàng tỷ dặm thiên địa đều kinh khủng chấn động.
Ầm ầm.
Năm ngón tay Vận Mệnh chi chủ dò xét tới tinh không vũ trụ, chỉ thấy chư thiên tinh thần đang khủng bố rơi xuống, vô số thần tinh hóa thành đại sát khí đáng sợ nhất rơi xuống Diệp Hiên.
- Ánh sáng của đom đóm cũng dám so cùng trăng trời?
Diệp Hiên lạnh lùng quát to, một đôi kiếm chỉ như ngọc chèo động vạn cổ trường không, ngưng tụ ra từng đạo Táng Thiên kiếm quang ngàn vạn dặm, sau đó dẫn động toàn bộ thiên địa.
- Phá.
Kiếm chỉ Diệp Hiên lao lên trời, vô số kiếm quang ngàn vạn dặm loạn sát thiên địa, chư thiên tinh thần rơi xuống đều nhao nhao bị chém thành hai đoạn, sau đó rơi xuống mặt đất.
Ầm ầm.
Chuyện đáng sợ xảy ra, thần tinh hàng thế, vạn linh gặp đại kiếp nạn, chiến đấu giữa hai người trực tiếp tạo thành đại kiếp nạn không thể tưởng tượng nổi cho Hỗn Độn ngũ vực.
Thiên Khung đang nổ tung, mặt đất đang rơi vào tay giặc, sơn hải vô biên hóa thành tro bụi, nham thạch nóng chảy phun trào dưới lòng đất, không biết bao nhiêu sinh linh chết thảm trong dư ba trận chiến của hai người.
Cường giả nặng như núi, kẻ yếu thì nhẹ như kiến.
Diệp Hiên cùng Vận Mệnh chi chủ đánh một trận, hai người sẽ không cố kỵ sự sống chết của sinh linh năm vực, thậm chí chí cường khác xem cuộc chiến cũng như thế.
Tất cả mọi người chỉ để ý trận chiến này đến tột cùng là ai có thể thắng, bọn họ chỉ quan tâm kết quả của trận chiến này.
- Diệp Hiên, đi chết đi.
Ầm ầm.
Vận Mệnh chi chủ vô tình gầm thét, hắn lật tay, một thanh thần thương màu trắng bị hắn cầm trong tay, thương này tên Vận Mệnh chi thương, chính là một trong hỗn độn thần binh đáng sợ nhất.
- Giết.
Vận Mệnh chi chủ đâm ra một thương, Vận Mệnh chi thương vô tình phá vỡ thiên địa, cả người đều giết tới Diệp Hiên.
- Phế vật thủy chung đều là phế vật, vĩnh viễn đều không thành đại khí.
Đối mặt với Vận Mệnh chi chủ đánh úp, Diệp Hiên lạnh lùng châm chọc, hắn cũng không để thủ đoạn công kích này của Vận Mệnh chi chủ vào mắt.
Ầm ầm.
Vạn Cổ Luân Hồi Quyền.
Vạn cổ luân hồi, cả vũ trụ đều trống rỗng.
Diệp Hiên đánh ra một quyền, Táng Thiên Luân Hồi quyền mang đáng sợ trực tiếp đánh vào mũi Vận Mệnh chi thương, càng làm cho Vận Mệnh chi chủ không cách nào tiến thêm nửa bước.