- Đã đến giờ, xem ra các ngươi thật đúng là không sợ chết.
Diệp Hiên thâm độc cười một tiếng, bàn tay của hắn đang sáng lên, hư không xung quanh truyền đến tiếng nổ vang nặng nề, giống như sau một khắc tựa như muốn giết chết toàn bộ các nhân viên nghiên cứu khoa học ở đây.
- Đại nhân, không phải chúng tôi không giúp ngài, mà là chìa khoá mở cái máy này ở trong tay Tân Điền Nhất Lang.
Chợt, một nhân viên nghiên cứu khoa trung niên học run rẩy nhỏ bé lên tiếng, hiển nhiên dưới áp lực của cái chết, hắn rốt cục tan vỡ, mà có người này cầm đầu, các nhân viên còn lại nghiên càng là dồn dập tỏ thái độ với Diệp Hiên.
- Đám khốn kiếp đáng chết các ngươi.
Sắc mặt Tân Điền Nhất Lang tái nhợt, đôi môi đều run rẩy, lên tiếng nổi giận đối với các nhân viên ở đây.
Xích!
Diệp Hiên phất tay qua khoảng không, chỉ thấy chìa khoá Tân Điền Nhất Lang dấu ở trong ngực trực tiếp bị hút ra, cũng để cho Diệp Hiên thuận tay vứt cho nhân viên trung niên kia.
- Bây giờ lập tức mở nó ra cho ta.
Diệp Hiên lạnh nhạt lên tiếng nói.
- Vâng... Vâng....
Nhân viên nghiên cứu khoa học trung niên kia không dám thờ ơ, hắn vội vàng bắt chuyện mọi người đứng dậy, toàn bộ đi tới trước cái máy siêu cấp này, chìa khóa được đưa vào, chỉ thấy cái máy này tức thì vận chuyển, toát ra ánh sáng chói mắt.
- Đám khốn kiếp các ngươi, các ngươi đây là đang phản quốc, nhất định sẽ bị Thiên Hoàng ban cho cái chết.
Tân Điền Nhất Lang tức tối gầm hét lên.
- Bọn họ có chết hay không ta không biết, nhưng ta biết bây giờ ông sẽ phải chết.
Diệp Hiên lạnh lùng mỉm cười, nếu tên Tân Điền Nhất Lang này đã không có giá trị lợi dụng, vậy kết quả duy nhất của hắn cũng chỉ có cái chết.
Phốc phốc!
Một mảnh huyết quang ném ra từ trong tay Diệp Hiên, chỉ thấy Tân Điền Nhất Lang trợn tròn đôi mắt, trực tiếp biến thành một cái xác không đầu, không còn có khí tức sinh mệnh, mà điều này cũng làm cho rất nhiều nhân viên nghiên cứu khoa học ở đây sợ run, tốc độ làm việc càng là nhanh hơn lên.
- Hệ thống phòng không đối chiến khởi động.
- Tên lửa địa đối không đang trong quá trình mở ra.
- Tên lửa xuyên lục địa chuẩn bị hoàn tất.
Hệ thống âm thanh lạnh như băng truyền đến, nhưng nghe vào Diệp Hiên trong tai, lại làm cho nụ cười của hắn càng thêm đậm hơn, chỉ là đáy mắt lại lặng yên xẹt qua một tia tàn bạo.
- Chuẩn bị phóng tên lửa xuyên lục địa, mục tiêu tập trung các cường quốc phương tây.
Diệp Hiên ôm lấy hai tay, giọng nói đầy bình tĩnh.
- Đại... Đại nhân... Không được... Không thể... Cái này sẽ khiến nước chúng tôi cùng các nước phương tây nổi lên chiến tranh.
Nghe được chỉ lệnh của Diệp Hiên, sắc mặt các nhân viên nghiên cứu bỗng dưng cuồng biến, nhìn về phía Diệp Hiên đôi mắt, giống như đang nhìn một người điên vậy.
Tôn Tiểu Phúc cũng tái nhợt cả mặt, hắn bước nhanh đi tới trước người Diệp Hiên, run giọng ngăn cản, nói:
- Đại nhân, tuyệt đối không thể, chuyện này sẽ khiến thế giới nổi loạn, Đông Doanh tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho chúng ta.
- Ah!
Diệp Hiên cười lạnh, tàn khốc nói:
- Trò vui này chỉ vừa mới bắt đầu, đến cùng người nào không buông tha người nào, ngươi có thể mỏi mắt mong chờ. Phóng đi.
Diệp Hiên lạnh lùng lên tiếng, đôi mắt nhìn về phía các nhân viên nghiên cứu xẹt qua một tia sát cơ rét lạnh, hiển nhiên nếu như những người này không làm theo lời hắn nói, thì kết quả sẽ vô cùng thê thảm.
- Đại nhân, chuyện này tuyệt đối không được.
Người nhân viên trung niên kia sợ run từ chối, bởi vì hắn hiểu rất rõ, nếu như hắn nhấn cái nút này sẽ có dạng kết quả gì.
Răng rắc!
Một tiếng xương cổ giòn vang truyền đến, Diệp Hiên tàn bạo ra tay, trực tiếp vặn gãy cổ người này, cũng để cho các nhân viên còn lại hoảng sợ thét lớn.
- Làm theo lời ta nói, nếu không thì hắn chính là kết cục của các anh.
Diệp Hiên âm lãnh nhìn các nhân viên còn lại, một loại cảm giác giữa sinh và tử cực khủng bố tràn lan tới mọi người.
- Mục tiêu tập trung, Vĩ Bắc bốn mươi lăm độ.
- Nhiên liệu sung mãn đủ, tên lửa xuyên lục địa chuẩn bị hoàn tất, đợi phóng ra.
- Phóng ra!
Ba!
Khuôn mặt Diệp Hiên dữ tợn, giọng nói trầm thấp vang lên, một gã nhân viên nghiên cứu run rẩy nhấn vào cái nút, một cảnh tượng cực kỳ khủng bố cũng theo đó mà xuất hiện.
Bên ngoài căn cứ quân sự.
Mặt đất đang chấn động, bệ bắn từng ngọn tên lửa xuyên lục địa đang vận chuyển, còn có hỏa quang kinh khủng đang thiêu đốt, theo một tiếng nổ động trời truyền đến.
Mười tên lửa xuyên lục địa xông lên trời, cái hỏa quang hừng hực đáng sợ kia đột phá vận tốc âm thanh, bắn nhanh đi đến hướng các cường quốc phương tây.
...
Cũng trong lúc đó.
Chư quốc phương tây, bộ phận phòng không đang phát ra tiếng cảnh báo chói tai.
- Báo cáo sếp, có tên lửa xuyên lục địa đột phá lĩnh không Đông Hải, đang lao tới nước ta.
Một nhân viên nghiên cứu khoa học phương tây đang run rẩy thét thật lớn.
Một gã quân lính người da trắng mang theo sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, nhanh chóng cầm lấy bộ đàm, lên tiếng gầm hét lên:
- Khởi động hệ thống đối chiến phòng không cấp độ SSS, lập tức phóng ra đạn yên diệt A02, nhất định phải ngăn cản tên lửa xuyên lục địa bước vào lãnh thổ nước ta.
Các quốc gia phương tây trước tiên đã phát hiện tên lửa xuyên lục địa đột kích, toàn bộ bước vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu khẩn nhất cấp, các hệ thống phòng không được mở ra cực nhanh, số lượng lớn tên lửa phòng không được phóng ra, hiển nhiên là muốn ngăn cản tràng tai nạn này xảy ra.
...