Ý nghĩ của Diệp Hiên rất đơn giản, tiểu đỉnh trong tay ba đại chí cường hắn đều muốn, lúc này Vận Mệnh bị hắn giết, đã đoạt được một tôn tiểu đỉnh, mục tiêu thứ hai tất nhiên là Hỗn Độn Chủ Nhân.
...
Hỗn Độn thần điện!
Hỗn độn huyền quang, phô thiên cái địa, càng có âm thanh huyền ảo truyền đến trong tinh không, cho người ta một loại cảm giác rộng rãi nặng nề.
Chỉ là toàn bộ hỗn độn Thần Điện đề phòng sâm nghiêm, càng có nhiều thần vệ tuần sát ở tám hướng, mỗi người đều cẩn thận chặt chẽ, cho người ta một loại cảm giác cực kỳ đè nén.
Ầm ầm!
Một đạo tinh hải sóng lớn ầm vang đột kích, vạn dặm sóng lớn đáng sợ kia rơi đập vào thần điện Hỗn Độn, càng khiến cho Hỗn Độn thần điện run rẩy khủng bố.
- Hỗn Độn Chủ Nhân ra gặp ta.
Ào ào ào!
Sóng lớn lật trời, tinh quang óng ánh, Diệp Hiên đứng phía trên bọt nước, hắn nhàn nhạt mở miệng, mặc dù quanh thân cũng không có nở rộ bất kỳ khí tức khủng bố gì, nhưng lại khiến một nhóm thần vệ sợ hãi lùi lại.
- Rốt cục ngươi vẫn là đến!
Không chờ một nhóm thần vệ báo tin, giọng Hỗn Độn Chủ Nhân hùng hậu truyền đến, chỉ thấy đại môn Hỗn Độn thần cung mở ra, Hỗn Độn Chủ Nhân mang theo một nhóm trưởng lão nhanh chân đi tới hướng Diệp Hiên.
- Diệp đạo hữu, mời.
Trong nháy mắt, Hỗn Độn Chủ Nhân liền xuất hiện trước mặt Diệp Hiên, hắn chắp tay nhất lễ với Diệp Hiên, chỉ là bên trong mắt lại có vẻ cực kỳ trầm trọng.
Kỳ thực, khi Diệp Hiên giết Vận Mệnh Chủ Nhân, Hỗn Độn Chủ Nhân ngay lập tức liền cảm ứng được, nói cho cùng ba đại chí cường đồng căn đồng nguyên.
Hỗn Độn Chủ Nhân biết rõ, Diệp Hiên giết Vận Mệnh, trạm thứ hai nhất định là tới tìm hắn, điều này cũng khiến cho tâm tình hắn trầm trọng đến cực điểm.
Chiến hay là không chiến?
Một cái lựa chọn bày trước mặt hắn.
Luận tu vi, luận bí pháp, Hỗn Độn Chủ Nhân tự nhận mạnh hơn rất nhiều so với Vận Mệnh, hắn còn có át chủ bài sau cùng là Hỗn Độn Trường Hà.
Nhưng Hỗn Độn Chủ Nhân vô cùng rõ ràng, dù là hắn tế ra Hỗn Độn Trường Hà, để cho mình thăng hoa cực điểm nhất chiến cùng Diệp Hiên, chỉ sợ kết quả cũng là một lần chết mà thôi.
Nói cho cùng Vận Mệnh Chủ Nhân chính là vết xe đổ, tu vi Diệp Hiên đã là siêu việt chí cường, dù danh xưng hắn là đệ nhất chí cường trong hỗn độn vũ trụ, nhưng trước mặt Diệp Hiên căn bản không đáng chú ý.
Rốt cuộc, Hỗn Độn Chủ Nhân đành phải thỏa hiệp!
Hắn chỉ muốn đưa tiễn tên hung thần này đi, dù là trả giá ra cái giá bao nhiêu cũng có thể, nói cho cùng mạng chỉ có một, hắn còn không muốn chết trong tay Diệp Hiên.
Diệp Hiên trên đường lao tới, Hỗn Độn Chủ Nhân đã chuẩn bị tốt hết thảy, hi vọng có thể tránh khỏi tràng sát lục này.
- Ngươi biết rõ ta sẽ đến?
Nhìn qua thần sắc Hỗn Độn Chủ Nhân coi như trấn định, Diệp Hiên nhàn nhạt lên tiếng nói.
- Điều gì đến tự nhiên sẽ đến, muốn tránh cũng trốn không xong.
Hỗn Độn Chủ Nhân đắng chát cười nói:
- Tu vi đạo hữu đương thời vô song, ta tự nhận không phải là đối thủ của ngươi, nhưng ta hi vọng cùng đạo hữu biến chiến tranh thành tơ lụa, dù là gọi đạo hữu là thần đều có thể.
Hỗn Độn Chủ Nhân đem tư thái thả cực thấp, không có uy nghiêm của đệ nhất chí cường hỗn độn, càng là mềm giọng muốn nhờ Diệp Hiên.
Gặp biểu hiện của Hỗn Độn Chủ Nhân, Diệp Hiên cũng hơi kinh ngạc, hắn vốn cho rằng Hỗn Độn Chủ Nhân muốn một hai phản kháng, không nghĩ tới vậy mà lại hèn mọn như này.
- Ta muốn Phá Hư Thiên Đỉnh.
Diệp Hiên cũng không nói nhảm cái gì, nói thẳng ý đồ đến của chính mình.
- Được.
Hỗn Độn Chủ Nhân không có chút gì do dự, trực tiếp xuất ra tiểu đỉnh, trực tiếp ném cho Diệp Hiên, hơn nữa đã chém đứt liên hệ của bản thân cùng tiểu đỉnh.
Diệp Hiên tiếp nhận tiểu đỉnh, lộ vẻ kinh ngạc nhìn Hỗn Độn Chủ Nhân một chút, chỉ thấy Hỗn Độn Chủ Nhân bất đắc dĩ cười khổ, hiển nhiên đối với việc Diệp Hiên muốn tiểu đỉnh, hắn cũng sớm đã liệu đến.
- Diệp đạo hữu, trong túi càn khôn của ta có chín phần tài nguyên của Hỗn Độn thần điện, không chỉ là bí pháp thần binh còn có linh vật hỗn độn, hôm nay đều hiến cho đạo hữu.
Hỗn Độn Chủ Nhân lật tay một cái, một chiếc túi càn khôn hiện ra, càng là cung kính chuyển tới hướng Diệp Hiên.
Diệp Hiên cũng không có khách khí, trực tiếp đem túi càn khôn cầm trong tay, không nghĩ tới Hỗn Độn Chủ Nhân thức thời như vậy, cơ hồ đem tất cả bảo vật Hỗn Độn thần điện đưa cho hắn.
Diệp Hiên đưa tay kiểm tra bên trong túi càn khôn một hồi, phát hiện trong đó toàn bộ đều là bảo vật cực kỳ hiếm thấy, vỏn vẹn hỗn độn thánh phẩm liền nhiều đến hơn hai mươi loại, dù là Diệp Hiên cũng có chút kinh ngạc trước nội tình Hỗn Độn Chủ Nhân.
- Diệp đạo hữu, có thể làm ta cũng đã làm, về sau mặc kệ đạo hữu có bất kỳ phân phó gì, chỉ cần một đạo pháp chỉ truyền đến, Hỗn Độn thần điện ta chắc chắn nghe đạo hữu điều khiển, tuyệt không dám có bất kỳ dị tâm.
Hỗn Độn Chủ Nhân nói xong lời này, đại lễ tham bái trước Diệp Hiên, hiển nhiên là đang thần phục trước Diệp Hiên.
Bởi cái gọi là đưa tay không đánh người mặt tươi cười, hơn nữa Hỗn Độn Chủ Nhân đã thần phục, càng là tự tay dâng lên Phá Hư Thiên Đỉnh cùng nhiều bảo vật, điều này cũng khiến cho Diệp Hiên chậm rãi gật đầu.
Nói cho cùng khúc mắc giữa Hỗn Độn Chủ Nhân cùng hắn cũng không lớn, không có lý do không thể không giết, hơn nữa đối phương thức thời như này, Diệp Hiên cũng cực kỳ hài lòng.
- Ta rất thưởng thức người thông minh, mà ngươi vừa vặn là người thông minh, không tệ, không tệ.
Diệp Hiên bình tĩnh mở miệng, mà sau bước ra một bước, tinh hải sóng lớn cuồn cuộn dưới bàn chân, thôi động Diệp Hiên rời khỏi Hỗn Độn thần điện.