Chỉ là tại thời điểm Diệp Hiên rời đi, giọng hắn vang lên trong phương tinh không này.
- Hỗn Độn, ghi nhớ lời của ngươi nói, nếu như ngươi dám ruồng bỏ lời hứa hôm nay, ngươi nên biết rõ sẽ có kết cục gì.
- Ta nhất định tuân thủ lời hứa, tuyệt không dám có bất kỳ dị tâm!
Hỗn Độn Chủ Nhân vội vàng hồi ứng, cũng là đang cam đoan với Diệp Hiên.
Rốt cuộc, Diệp Hiên hoàn toàn biến mất khỏi phiến tinh không này.
Hô!
Theo lấy Diệp Hiên rời đi, Hỗn Độn Chủ Nhân thở phào một hơi, tảng đá lớn trong lòng rốt cuộc cũng rơi xuống, hắn vừa rồi cẩn thận chặt chẽ, liền là sợ Diệp Hiên ngoan hạ độc thủ.
Chỉ là còn tốt, hắn ném đi tôn nghiêm vạn cổ chí cường, đối với Diệp Hiên cực kỳ thuận theo, cuối cùng là bảo vệ tính mệnh bản thân cùng đạo thống sau lưng.
- Thiên Chủ, để ngài nhận ủy khuất.
Đằng sau, một nhóm trưởng lão đắng chát đến cực điểm, hôm nay có thể miễn bị diệt môn, tất cả dựa vào Hỗn Độn Chủ Nhân ném đi tôn nghiêm, trong lòng bọn hắn tất nhiên là cực kỳ phức tạp.
- Hắn sớm đã siêu việt chí cường, ta không phải là đối thủ của hắn, cho dù cùng hắn liều chết một chiến, cũng chỉ có thể rơi vào kết quả hình thần câu diệt, có lẽ đây mới là kết quả cuối cùng.
Hỗn Độn Chủ Nhân tự nhiên thở dài, so sánh với sinh mệnh bản thân, tôn nghiêm thật không tính là gì.
...
Đứng một mình trong tinh không, suy nghĩ bay tán loạn.
Diệp Hiên rời khỏi Hỗn Độn thần điện, hắn cũng không tiếp tục đi tiếp, bởi vì tiếp đến là hắn gặp một nan đề, vấn đề khó khăn này quấy nhiễu hắn thật lâu, chỉ là Diệp Hiên biết rõ sớm muộn cũng phải đối mặt.
Thời Không Chủ Nhân!
Lúc này, tiểu đỉnh trong tay ba đại chí cường, Diệp Hiên đã có được hai cái, còn lại cái cuối cùng là trong tay Thời Không Chủ Nhân.
Đối với Hỗn Độn Vận Mệnh, Diệp Hiên có thể dùng cường thế bức bách, người không phục trực tiếp giết chết, nhưng Thời Không Chủ Nhân lại khiến cho Diệp Hiên có chút khó khăn.
Nói cho cùng, ban đầu lúc hắn còn nhỏ yếu, Thời Không Chủ Nhân giúp hắn không ít, Diệp Hiên là không có khả năng dùng vũ lực đi bức bách Thời Không Chủ Nhân.
Nhưng tiểu đỉnh trong tay Thời Không Chủ Nhân, hắn cũng cần phải có, đây cũng là chuyện không cách nào tránh khỏi.
Hô!
Diệp Hiên phun ra một ngụm trọc khí, hắn đem suy nghĩ phiền loạn đè xuống, đã nghĩ không ra biện pháp, cũng chỉ có thể đi một bước nhìn một bước.
Oanh!
Diệp Hiên bước ra một bước, tiến về hướng Thời Không thần điện.
...
Thời Không thần điện!
Thời Không Chủ Nhân đứng chắp tay, ngóng nhìn ra tinh không phương xa, chờ đợi người nào đó đến.
- Thiên Chủ, Diệp Hiên thật tới rồi sao?
Lục Dao Tinh!
Từ lúc tiến vào nguyên hội thứ mười một, hắn cũng trở thành nửa bước chí cường, càng là chấp chưởng Thời Không thần điện nguyên hội thứ mười một.
Lúc này Lục Dao Tinh lộ vẻ hưng phấn, bởi vì hắn từ miệng Thời Không Chủ Nhân biết được, Diệp Hiên đang chạy đến Thời Không thần điện.
Hai người trước kia có lấy không ít giao tình, đối với việc Diệp Hiên đến đây, Lục Dao Tinh tự nhiên có chút hưng phấn.
- Hắn cũng sẽ nhanh đến, ngươi đi nghênh hắn đi.
Thời Không Chủ Nhân bình tĩnh nói.
- Vâng, Thiên Chủ.
Lục Dao Tinh vội vàng đáp ứng, nhanh chân đi ra Thời Không thần điện, chuẩn bị nghênh đón Diệp Hiên đến.
- Ai!
Thời Không Chủ Nhân tang thương thở dài, ánh mắt lộ vẻ phức tạp, cũng không người nào biết trong tâm hắn suy nghĩ cái gì.
...
- Diệp huynh, thật là ngươi?
Thời điểm Diệp Hiên xuất hiện, Lục Dao Tinh cực kỳ hưng phấn, nhanh chân đi tới hướng Diệp Hiên, mặt tràn đầy vẻ thân thiết.
- Lục huynh trở thành nửa bước chí cường, đích xác thật đáng mừng.
Nhìn thấy cố nhân, Diệp Hiên nhoẻn miệng cười.
- Thiên Chủ lão nhân gia ông ta biết rõ ngươi muốn đến, lệnh ta ở đây nghênh đón ngươi.
Lục Dao Tinh mỉm cười nói.
- Ồ?
Diệp Hiên khẽ giật mình, mà sau đó cũng minh ngộ nhẹ gật đầu, nhìn thấy Thời Không Chủ Nhân cũng đã biết rõ ý đồ hắn đến, cũng biết chuyện xảy ra trong Hỗn Độn cùng Vận Mệnh.
Chẳng qua như vậy cũng tốt, cũng tiện cho Diệp Hiên mở miệng đòi hỏi tiểu đỉnh, chắc hẳn Thời Không Chủ Nhân đã có quyết định.
Theo Lục Dao Tinh dẫn dắt, Diệp Hiên đi vào Thời Không thần điện, hai người một đường cười cười nói nói, lần lượt cảm khái thời gian như thoi đưa, bọn hắn đã trải qua một cái Nguyên Hội.
Thời Không thần điện!
Diệp Hiên vừa đi vào nơi này, liền nhìn thấy Thời Không Chủ Nhân đang chờ hắn, Lục Dao Tinh hiểu ý lui ra ngoài, Thời Không thần điện chỉ còn lại hai người Diệp Hiên cùng Thời Không Chủ Nhân.
- Diệp tiên sinh, chúng ta lại gặp mặt.
Thời Không Chủ Nhân quay đầu nhìn về phía Diệp Hiên, mặt mỉm cười.
Diệp Hiên nghe Thời Không Chủ Nhân nói, liền cảm giác được sự thay đổi của đối phương, hai chữ 'Tiên sinh’ có hàm ý cực kỳ khác nhau.
Nhớ tới tương lai thân ở niên đại trong quá khứ, trong một đoạn năm tháng lâu dài Thời Không Chủ Nhân từng truyền pháp, lúc đó Thời Không Chủ Nhân cũng gọi hắn là 'Tiên sinh'.
Kiếp này hắn không cần xưng hô như thế, nhưng bây giờ lại lần nữa gọi là 'Tiên sinh', chứng minh hắn nhận được thừa nhận nào đó của Thời Không Chủ Nhân.
- Ngươi biết ta tới vì cái gì.
Diệp Hiên dạo bước đến trước người Thời Không Chủ Nhân, ánh mắt bình tĩnh nhìn Thời Không Chủ Nhân, mặc dù Diệp Hiên không có nói tới Phá Hư Thiên Đỉnh, nhưng Diệp Hiên tin hắn biết ý đồ của mình.
Ông!
Thời Không Chủ Nhân lật tay tung chiêu, Phá Hư Thiên Đỉnh hiện ra, đưa tiểu đỉnh về phía Diệp Hiên, mặt cũng không có bất cứ khổ sở gì, chỉ là một tia máu tươi tràn ra từ khoé miệng của hắn.
Hiển nhiên, Thời Không Chủ Nhân chặt đứt liên hệ cùng tiểu đỉnh, khiến cho tâm thần của hắn bị hao tổn, điều này cũng khiến cho Diệp Hiên có chút không đành lòng.