- Can đảm lắm, hi vọng ngươi có thể đạt được tâm nguyện, chỉ là ta muốn nhắc nhở ngươi trước, người có thể đi tới tuyệt địa thượng cổ, đều là những lão quái vật sống không biết qua bao nhiêu năm tháng, mỗi một người trong bọn hắn đều có thể xưng là cấm kỵ, tốt hơn ngươi vẫn nên cẩn thật.
'Vô Tâm Nhân' nói.
- Đa tạ nhắc nhở.
Diệp Hiên cười nhạt một tiếng, chỉ là một vệt âm lệ lóe lên từ đáy mắt hắn một cái rồi biến mất.
Diệp Hiên dám vạn phần khẳng định, 'Vô Tâm Nhân' đang lợi dụng hắn, muốn tại tuyệt địa thượng cổ đạt thành một mục đích nào đó, tuyệt không chỉ là vì tôn tiểu đỉnh thứ mười một.
Đương nhiên, Diệp Hiên cũng là đang lợi dụng đối phương, căn bản không có khả năng tin tưởng nàng, hai bên đều là đang lợi dụng lẫn nhau thôi.
- Mau đi cổ lộ tinh không, tuyệt địa thượng cổ sắp mở ra, bây giờ chúng ta đi, ngươi hảo hảo theo sau lưng ta.
'Vô Tâm Nhân' không có bất kỳ nói nhảm gì, tử quang cấm kỵ ầm vang dập dờn, hóa thành một luồng ánh sáng đen tiến vào trong tinh không vũ trụ.
Xem ngươi có thể chơi ra trò gian gì!
Nội tâm Diệp Hiên cười lạnh, cùng theo sau 'Vô Tâm Nhân', cũng tiến vào trong tinh không mênh mông.
...
Vũ trụ vô ngân, tinh không mênh mông.
Trong hỗn độn vũ trụ, có rất nhiều đầu tinh không cổ lộ, có rất nhiều nơi được tiền nhân sáng lập mà ra, cũng có rất nhiều nơi được thiên nhiên hình thành.
Người mở ra tinh không cổ lộ đều là một vài nhân vật cấm kỵ kiệt tác, mặc dù có thể xưng là nguy hiểm, nhưng chỉ cần biết rõ đường đi, tự nhiên một đường hữu kinh vô hiểm.
Nhưng nếu tinh không cổ lộ được thiên nhiên hình thành, dù là nhân vật cấm kỵ cũng phải kiêng kị ba phần.
Liền giống như đầu tinh không cổ lộ tuyệt địa thượng cổ này, đầu cổ lộ này là thiên nhiên hình thành, trong đó ẩn chứa hung hiểm không cách nào tưởng tượng, đi sai bước, vô cùng có khả năng hình thần câu diệt mà chết.
Lúc này.
Tinh không xung quanh Diệp Hiên cùng Vô Tâm Nhân hoàn toàn vắng vẻ, thậm chí tinh đấu cũng không thấy một khỏa, phóng tầm mắt nhìn tới liền cho người ta cảm giác được một loại dáng vẻ nặng nề.
- Nơi này chính là nơi tinh không cổ lộ mở ra?
Diệp Hiên cau mày nói.
Vô Tâm Nhân gật đầu nói:
- Không tệ, khoảng cách tinh không cổ lộ mở ra, trái phải còn có ngàn năm, chúng ta kiên nhẫn chờ đợi tại nơi này.
- Những nhân vật cấm kỵ kia đâu?
Diệp Hiên đảo mắt khắp phiến tinh không hoang vu đến cực điểm, trừ hắn cùng Vô Tâm Nhân đến, tuyệt không nhìn thấy bất kỳ một nhân vật cấm kỵ nào xuất hiện.
- Yên tâm đi, bọn hắn nhất định sẽ tới, ngươi vẫn là phải nhớ bảo vệ chính ngươi, nói cho cùng giữa ngươi cùng bọn hắn có rất nhiều nguồn gốc.
'Vô Tâm Nhân' cười khó lường nói.
Ầm ầm!
Như thiên tựa địa, tử quang tàn phá bừa bãi, vào lúc hai người nói chuyện, từ tinh không phương xa truyền đến giao động khủng bố, một vệt tử quang cấm kỵ đang trải ra đến, càng có một thân ảnh đang từ xa đến gần.
Thần Tổ Vạn Thú!
Người thứ ba đến chính là Thần Tổ Vạn Thú năm đó từng có giao hảo cùng Diệp Hiên!
Nhiều năm không thấy, Thần Tổ Vạn Thú vẫn như trước uy áp mười phần, khi hắn nhìn thấy Diệp Hiên cũng cũng có mặt tại đây, trong mắt hơi hơi vạch qua vẻ kinh ngạc.
Vĩnh viễn hắn cũng không quên, lúc trước Diệp Hiên độ hỗn độn thiên phạt, một vệt thân ảnh hắc ám vô biên đi ra từ trong linh hồn Diệp Hiên, càng khiến cho tâm thần hắn run rẩy khủng hoảng đến cực điểm.
Hắn không dám xác định Diệp Hiên có phải cấm kỵ trong cấm kỵ chuyển thế hay không, nhưng hắn có thể xác định Diệp Hiên tuyệt đối không phải người bình thường.
Chỉ là Thần Tổ Vạn Thú nhìn thấy Diệp Hiên bên cạnh Vô Tâm Nhân, hắn khẽ chau mày, hiển nhiên cũng biết lai lịch Vô Tâm Nhân, không nghĩ tới Diệp Hiên vậy mà đi chung cùng nàng.
- Diệp tiểu hữu, chúng ta lại gặp mặt.
Vạn Thú Chi Tổ chậm rãi mà đến, thản nhiên gật gật đầu với Diệp Hiên, dù sao thì Diệp Hiên từng trợ giúp hắn phá giải lời nguyền của Tinh Không Cự Thú nhất tộc, tuy rằng hắn đã trả lại nhân tình, nhưng cũng coi như cố nhân.
- Đạo hữu, mời.
Diệp Hiên chắp tay hoàn lễ, cũng không có xưng tiền bối, bởi vì với tu vi hiện tại của hắn, không cần xưng tiền bối.
Vạn Thú Chi Tổ mỉm cười, cũng không để ý, bởi vì hắn cũng coi Diệp Hiên là người cùng một cảnh giới mà đối đãi, dù sao thì thập nhị Thiên Môn cũng không phải bài trí.
Ầm ầm.
Đồng thời, hai đạo khí tức khủng bố vạn cổ như trời đang cuồn cuộn mà đến, hai bóng dáng thâm sâu thần bí lặng yên xuất hiện ở trong tầm mắt Diệp Hiên.
- Quả nhiên là bọn họ!
Đôi mắt Diệp Hiên ngưng tụ, dĩ nhiên thấy rõ người tới.
Vạn cổ âm ảnh.
Lão quái vật sống không biết bao nhiêu hỗn độn vũ trụ, giờ phút này đang yên lặng đang nhìn Diệp Hiên, đôi mắt thản nhiên quét Vô Tâm Nhân một cái.
Một người khác, nhân vật cấm kỵ đi ra từ Hỗn Độn Trường Hà, hắn vẫn như cũ bị tử quang cấm kỵ bao phủ, chỉ là một đôi mắt đỏ tươi rơi vào trên người Diệp Hiên, đang lẳng lặng nhìn kỹ Diệp Hiên.
- Diệp Hiên, chúng ta lại gặp lại nhau.
Vạn cổ âm ảnh tản bộ đi tới trước người Diệp Hiên, hắn lấy một loại tư thái từ trên cao nhìn xuống quan sát Diệp Hiên, trong mắt thâm sâu như đầm cổ.
- Ta nên gọi ngươi là Thời Không, hay nên gọi ngươi là Tuế Nguyệt?
Diệp Hiên thản nhiên mở miệng.
- Ha ha.
Vạn Cổ âm ảnh đầu tiên ngẩn ra, sau đó nhìn tới Vô Tâm Nhân, con ngươi đỏ tươi xẹt qua vẻ minh ngộ.
- Xem ra nữ oa này đều nói cho ngươi, như thế cũng tốt, nếu ngươi đã biết lai lịch của ta, cũng tránh cho chính miệng ta nói cho ngươi.