- Về phần phong hào trước kia, ta sớm đã quên đi, nếu ngươi nguyện ý cũng có thể gọi ta là tuế nguyệ, bởi vì bọn họ đều gọi ta như vậy.
Vạn Cổ Âm Ảnh thản nhiên nói.
- Lão gia hỏa, đừng tưởng rằng ngươi sống lâu, có thể cậy già lên mặt ở trước mặt ta.
Sắc mặt Vô Tâm Nhân lạnh lẽo, cấm kỵ tử quang kinh khủng ba động, hiển nhiên, nghe được Vạn Cổ Ma Ảnh gọi mình là Nữ Oa, làm cho nàng cảm thấy bất mãn.
Vạn Cổ Âm Ảnh lạnh lùng cười nói:
- Ngươi mới học được vài phần bản lĩnh, chỉ là người sống sót trong hỗn độn vũ trụ trước đó, cũng dám tự đại ở trước mặt ta?
Ầm ầm.
Đôi mắt đẹp của Vô Tâm Nhân đầy lạnh lùng, đáy mắt dâng lên vẻ đỏ tươi, cuồn cuộn tử quang phóng lên tận trời, hiển nhiên đã thật sự tức giận, ngọc thủ đều hơi giơ lên.
- Còn chưa tiến vào thượng cổ tuyệt địa, tinh không cổ lộ còn chưa mở ra, chẳng lẽ các ngươi đã muốn đại chiến ở đây?
Nhân vật cấm kỵ đi ra từ Hỗn Độn trường hà khàn khàn lên tiếng, theo hắn mở miệng, khí tức Vạn Cổ âm ảnh cùng Vô Tâm Nhân hơi cứng lại, đều không nói gì.
Phải biết rằng nhân vật cấm kỵ này đi ra từ Hỗn Độn Trường Hà, không thể nghiên cứu hắn đã sống bao lâu, có lẽ còn lâu hơn so với Vạn Cổ âm ảnh, cũng làm cho hai người sinh ra cảm giác kiêng kỵ hắn.
- Diệp Hiên, nơi này không phải nơi ngươi nên tới, nhưng nếu ngươi đã tới, nên có giác ngộ ngã xuống.
Nhân vật cấm kỵ đi ra từ Hỗn Độn trường hà thản nhiên lên tiếng, lời nói khó lường quanh quẩn ở tám phương tinh không, rõ ràng đang nhằm vào Diệp Hiên.
Năm đó hắn đi ra từ Hỗn Độn Trường Hà, vốn là muốn giết Diệp Hiên, nếu không phải cố kỵ quá nhiều không có ra tay, cũng không có khả năng để cho Diệp Hiên sống đến bây giờ.
- Ta nghĩ ta sẽ sống thật tốt, có lẽ người chết là ngươi đây?
Diệp Hiên thản nhiên lên tiếng, không sợ uy hiếp của đối phương.
- Hỗn Độn Thần Tôn, hắn cũng không để ngươi vào mắt, ta thấy ngươi nên tỉnh lại đi.
Vạn Cổ Âm Ảnh cười lạnh nói.
Vạn Cổ Âm Ảnh nói ra danh hào của đối phương, điều này làm cho nhân vật cấm kỵ đi ra từ Hỗn Độn Trường Hà lạnh lùng nhìn qua, thế nhưng cũng không có nói cái gì, bởi vì hắn khinh thường tranh đấu miệng lưỡi.
- Chư vị đều đã tới, thật đúng là rất náo nhiệt.
Ầm ầm.
Hắc bạch kỳ quang, sinh tử nhị khí, một đạo tinh quang bày ra, chỉ thấy Kỳ Tổ cầm trong tay bàn cờ đen trắng (hắc bạch kỳ bàn) nhẹ nhàng đến.
Chỉ là Kỳ Tổ này hoàn toàn khác với những nhân vật cấm kỵ khác, trên người hắn không chỉ có cấm kỵ tử quang vờn quanh, còn có một nửa sinh khí một nửa tử khí hiện lên, làm cho người ta có một loại cảm giác kỳ dị, nửa sống nửa chết.
- Hừ, ngươi cũng đến góp vui, không sợ chết ở trong thượng cổ tuyệt địa?
Vạn Thú Chi Tổ liếc mắt cười lạnh.
- Những người chết như các ngươi đều đến được, ta nửa sống nửa chết, vì sao không tới được?
Kỳ Tổ nhẹ nhàng cười, không bị Vạn Thú Chi Tổ kích động, khi hắn nhìn về phía Diệp Hiên, gật đầu cười hiền lành, tựa như đang lấy lòng Diệp Hiên.
Nhìn hắc bạch quang mang vờn quanh trên người Kỳ Tổ, đôi mắt Diệp Hiên thâm sâu không thôi, vì sao Kỳ Tổ này thân là nhân vật cấm kỵ, trên người không chỉ có cấm kỵ tử quang, còn có ánh sáng của một nửa sống một nửa chết?
Có lẽ cảm giác được nghi vấn trong nội tâm Diệp Hiên, Vô Tâm Nhân ở một bên âm thầm truyền âm nói:
- Kỳ Tổ nửa sống nửa chết, Hỗn Độn tinh sư nhất mạch chính là hắn mở ra.
- Tuy nhiên hắn là nô bộc của Hỗn Độn vũ trụ. Lúc Hỗn Độn Vũ Trụ Luân Hồi tan vỡ, Diệt Thế Đại Kiếp đối với hắn yếu nhất. Hắn dựa vào thủ đoạn của Hỗn Độn Tinh Sư, lưu lại một nửa sinh cơ, mới từ đó tránh thoát một kiếp, cũng trở thành trạng thái nửa sống nửa chết như bây giờ.
- Tuy nhiên người này có dã tâm thật lớn, hắn muốn trở thành người sống chân chính, trở thành một trong những tồn tại kinh thiên tuyệt địa, hắn vốn tưởng rằng dựa vào trạng thái nửa sống nửa chết sẽ cường đại hơn chúng ta, không ngờ ngược lại làm cho sinh tử nhị khí triệt tiêu lẫn nhau, càng rơi vào kết quả yếu nhất.
- Tuy nhiên, người này tâm cơ cực sâu, thậm chí còn coi nhân vật cấm kỵ đều là quân cờ, tuy rằng tu vi không được, nhưng thủ đoạn rất nhiều, ngươi phải cẩn thận một chút, chớ để trúng bẫy của hắn.
Người Vô Tâm nói rất nhiều, càng đưa ra đánh giá cho Kỳ Tổ, điều này cũng làm cho Diệp Hiên nhìn Kỳ Tổ thật sâu một cái, xem ra lão gia hỏa này cũng không phải loại thiện lương gì.
Tất nhiên rồi.
Không chỉ là Kỳ Tổ, những nhân vật cấm kỵ ở đây, không có ai là loại thiện lương, tất cả đều là hạng người mưu tính thâm sâu, mà tu vi một người lợi hại hơn một người.
Mà bây giờ, Diệp Hiên đều đã gặp qua những người này, dựa theo suy đoán của hắn, kế tiếp còn có những nhân vật cấm kỵ khác đến, cũng không biết những điều cấm kỵ mà hắn chưa bao giờ gặp mặt, là thần thánh phương nào?
- Diệp Hiên, ngươi quả nhiên ở chỗ này.
Chợt, đang lúc Diệp Hiên đang tự hỏi, một giọng nói thâm độc quanh quẩn ở tám phương tinh không, một bóng dáng tử quang âm sâm đang đi tới từ tinh không bên cạnh.
Ầm ầm.
Theo người này xuất hiện, tử quang cấm kỵ khủng bố kia phô thiên cái địa, thậm chí làm cho chư vị cấm kỵ ở đây đều kinh ngạc nhìn nhau.
Bọn họ cũng không phải khiếp sợ tu vi người tới, bọn họ chân chính khiếp sợ chính là khí tức của người tới, bởi vì khí tức của đối phương cực kỳ xa lạ, chứng tỏ bọn họ cũng không nhận ra nhân vật cấm kỵ này.
Phải biết rằng nhân vật cấm kỵ, đều từng giao tiếp với nhau, hơn nữa, thời gian sống cực kỳ lâu dài, cấm kỵ mà ngay cả bọn họ cũng chưa từng thấy qua, chứng tỏ đối phương rất có khả năng là tồn tại hóa thành cấm kỵ đương thời, loại chuyện này quả thực không thể tưởng tượng nổi.