Hai đại cấm kỵ giờ phút này bước đi gian nan, cũng không dám nhanh chóng đi về phía trước, bởi vì một khi tăng nhanh tốc độ, loại cảm giác nặng nề rối loạn này, sẽ làm cho thân thể bọn họ chịu không nổi.
Thân thể nhân vật cấm kỵ, nói trắng ra chỉ là một thân thể đã chết, cường độ thân thể vĩnh viễn dừng lại trước khi chết, cho dù hóa thành nhân vật cấm kỵ, nhưng người chết dù sao cũng là người chết, bọn họ có thể tăng cường tu vi, nhưng thân thể sẽ không tăng cường nửa điểm.
Cho nên, bọn họ đi trên con đường núi này, áp lực phải thừa nhận thật lớn, chỉ có thể vững vàng mà đi không dám có bất kỳ sai sót nào.
Ngược lại Diệp Hiên thì khác, hắn là một người sống, thân thể phù hợp với thần hồn, thân thể được thiên chuy bách luyện, không lúc nào không ngừng tăng trưởng, tự nhiên có thể chịu đựng được uy áp của thời đại thượng cổ tác dụng trên người hắn.
Vấn đề mấu chốt nhất là, ấn ký thần bí mà thượng cổ chiến hồn hóa thành có một loại tác dụng che chở dành cho Diệp Hiên, trợ giúp hắn rất lớn, càng giúp hắn ngăn cản một chút uy áp của thời đại thượng cổ.
Ầm ầm.
Đang lúc tâm tư hai đại cấm kỵ kinh ngạc, tiếng nổ phía sau càng lúc càng lớn, Diệp Hiên đã dần dần đuổi kịp hai người, điều này cũng làm cho sắc mặt hai người âm trầm dừng bước.
- Diệp Hiên, ta thật đã xem thường ngươi.
Đôi mắt Vạn Cổ Âm Ảnh híp lại, một đôi mắt đỏ tươi đánh giá Diệp Hiên từ trên xuống dưới, đáy mắt mơ hồ có xẹt qua vẻ kiêng kỵ.
- Thật ra, ta vẫn luôn có một nghi vấn, loại lão quái vật như ngươi, đã trải qua nhiều vũ trụ hỗn độn, đã sống lâu như vậy, ta rất kỳ quái ngươi khi nào sẽ chết?
Diệp Hiên đi tới trước người Vạn Cổ âm ảnh, thản nhiên nhìn thoáng qua, nói.
- Chết?
Vạn Cổ Ảnh Lạnh lùng cười nói:
- Ngươi không nhìn thấy ngày ta chết, vẫn nên ngẫm lại mình làm sao sống sót trong thượng cổ tuyệt địa đi.
- Được, vậy chúng ta xem thử, xem ngươi chết hay là ta chết.
Ầm ầm.
Diệp Hiên bước ra một bước, trực tiếp vượt qua Vạn Cổ âm ảnh, càng xẹt qua từ bên người Hỗn Độn Thần Tôn, tuy nhiên, không đợi Diệp Hiên đi ra mấy bước, hai cỗ khí tức khủng bố chí cực ầm ầm truyền đến phía sau hắn.
- Muốn vào Thượng Cổ Thần Sơn trước, ngươi ở lại chỗ này đi.
Hai đại cấm kỵ bộc phát ra sát khí đầy trời, bọn họ làm sao có thể cho phép Diệp Hiên dẫn đầu tiến vào thượng cổ thần sơn, tự nhiên phải ra tay với Diệp Hiên.
Ầm ầm!
Hai đạo cấm kỵ đại thuật động loạn thiên địa, hóa thành tử quang chấn thế lao tới Diệp Hiên, càng làm cho tám phương thiên địa đều đang ầm ầm rung động.
- Các ngươi giết ta được sao?
Diệp Hiên bỗng nhiên quay đầu lại, thập nhị Thiên Môn ầm ầm mở ra, Táng Thiên Luân Hồi chi quang nổ tung trên bầu trời, hai thức Vạn Cổ Luân Hồi quyền hung ác đánh tới hai đại cấm kỵ.
Phanh!
Hư không nổ tung, cổ đạo rung chuyển, một kích này của Diệp Hiên vận đủ mười thành lực đạo, hung hăng va chạm cùng chiêu thức của hai đại cấm kỵ.
Đừng thấy tu vi Diệp Hiên không bằng cấm kỵ, thế nhưng hắn vẫn dám so tay với cấm kỵ, hơn nữa mấy ngày nay tu luyện ở trong thượng cổ tuyệt địa, thập nhị Thiên Môn đã sắp đạt tới đỉnh phong, một thân tu vi không nói lột xác về chất, nhưng đều mạnh hơn so với trước kia một bậc.
Lúc trước đánh một trận cùng Vô Tâm Nhân, đối phương đều không thể làm gì được hắn, giờ phút này hai đại cấm kỵ đồng thời ra tay, tuy rằng cho hắn uy hiếp thật lớn, thế nhưng muốn giết hắn, chỉ là người si nói mộng.
- Hai lão bất tử, cho các ngươi ba phần màu sắc, các ngươi thật muốn mở phường nhuộm, thật sự cho rằng Diệp Hiên ta sợ đám lão cẩu các ngươi?
Diệp Hiên lạnh lùng quát to, hắn cũng không phải vì để người ta vắt bóp, càng không phải bột để mặc cho người ta nhào nặn. Muốn mạng của hắn, vậy hắn tự nhiên sẽ không khách khí, cho dù nhân vật cấm kỵ cũng không được.
Ầm ầm.
Vạn cổ luân hồi, đại mộng vạn cổ.
Diệp Hiên trực tiếp phát động Đại Mộng Vạn Cổ, khí tức cả người đều biến đổi, cả người đều tràn đầy tử quang đáng sợ, tựa như hóa thành một nhân vật cấm kỵ.
Đại Mộng Vạn Cổ là đại thuật kinh thế, càng là biểu hiện chiến lực mạnh nhất của Diệp Hiên, cũng là căn bản để hắn có thể so tay cùng nhân vật cấm kỵ.
Đại Mộng Vạn Cổ không phát động thì thôi, vừa phát động đã bày ra lực lượng kinh thế, làm cho chiến lực của Diệp Hiên tăng vọt đến cực hạn, các loại tử khí pháp tắc vờn quanh, hai đại cấm kỵ kinh hãi, nghiêm trọng mà nhìn.
- Nhìn xem hai lão cẩu các ngươi có bao nhiêu bản lĩnh, thật cho rằng Diệp Hiên ta sợ các ngươi?
Ầm ầm!
Vạn cổ luân hồi, táng thiên diệt địa, đại mộng vạn cổ, luân hồi vạn thế!
Dánh ra Vạn Cổ Luân Hồi quyền đáng sợ, Đại Mộng Vạn Cổ thôi diễn hỗn độn vạn pháp, phàm là pháp cùng đạo Diệp Hiên gặp qua, đều do Đại Mộng Vạn Cổ thúc dục ra, càng bày ra uy năng kinh người mà đáng sợ.
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Tử quang di loạn, vạn pháp che trời, không biết bao nhiêu đại thuật cấm kỵ bị Diệp Hiên tiện tay đập ra, Vạn Cổ Luân Hồi quyền điên cuồng đánh ra, nhất thời để cho hai đại cấm kỵ giơ tay đánh trả.
Bang bang.
Tử quang chợt hiện, hư không sụp đổ, thậm chí nguyên khí xung quanh đều có thể ong minh đáng sợ, tử quang chói mắt che khuất bầu trời, càng nương theo tiếng nổ kinh khủng, giống như muốn xuyên thủng mảnh đất tàn tạ này.
Cũng may, nơi này là thượng cổ tuyệt địa, có ý chí của cường giả thượng cổ tồn tại, ba người bộc phát ra uy năng cũng không thể đả thương nơi này, nếu đổi lại ở bên ngoài, ngàn vạn dặm thiên địa nhất định phải vỡ vụn.
Ầm ầm!
Vạn cổ như trời, thân như vũ trụ.