Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn (Dịch Full)

Chương 2531 - Chương 2531: 'Dao'

Chương 2531: 'Dao' Chương 2531: 'Dao'

Loại cảm giác này vô cùng chân thật, chân thật đến mức Diệp Hiên tin tưởng cảm giác của mình, tuy rằng hắn không có bất kỳ ký ức nào về nàng, nhưng cảm xúc áy náy lại càng ngày càng nồng đậm.

- Ngươi có muốn nghe một câu chuyện?

Lúc Diệp Hiên còn đang hoảng hốt, âm thanh của 'Thương' lại truyền đến, chỉ là lúc này giọng nói của hắn rất bình tĩnh, cũng đánh thức Diệp Hiên đang hoảng hốt.

- Ngươi nói, ta lắng tai nghe.

Diệp Hiên thì thầm.

- Hoang Cổ bị chặt đứt, Thái Cổ hiện ra, ở thời đại thái cổ xa xôi kia sinh ra ba người kinh diễm nhất vạn cổ...

Thương rơi vào hồi ức, lẩm bẩm kể lại một đoạn quá khứ xa xôi mà không biết, cũng khiến Diệp Hiên tĩnh tai lắng nghe.

Trong quá khứ xa xôi đó, thời đại hoang cổ không còn tồn tại, người trong truyền thuyết tiến vào cánh cửa kia, thời đại thái cổ ra đời.

Đó là một thịnh thế rực rỡ nhất, càng là một thời đại vạn đạo tranh phong.

Trong thịnh thế rực rỡ kia, không biết bao nhiêu sinh linh thái cổ nghịch thiên bay lên, cùng nhau tạo ra một bức tranh thái cổ đỉnh phong thịnh thế.

Trong đó, ba người sáng chói nhất, cũng là ba người kinh diễm nhất của cả thời đại Thái Cổ.

Ba người này phân biệt hai nam một nữ, được xưng là ba nhân vật kinh tài tuyệt diễm nhất thời đại Thái Cổ.

Thái Cổ đệ nhất nhân, bạch y thắng tuyết, phiêu nhiên xuất trần, cũng được tôn làm Thái Cổ đệ nhất thần vương, người này tên Thái Sơ.

Một người khác, hiệu ‘Thái Thương’, là người chí tà chí tính nhất thái cổ, một thân Thái Tà Thương Thiên Pháp đương thời không có mấy người có thể đối địch với hắn, được sinh linh Thái Cổ kính sợ.

Người cuối cùng là một nữ tử, Thái Cổ sinh linh xưng là 'Dao', nàng tuy là nữ tử, nhưng lại có tu vi không kém hai người trước.

Nhưng đó không phải điểm quan trọng nhất.

Dao không có sắc mặt kinh thế, nhưng nụ cười của nàng thuần phác chí chân nhất thời đại Thái Cổ, từ khi nàng sinh ra đến nay, cũng không làm khó người khác, thuần khiết tựa như nước trên cửu thiên, làm cho người ta không đành lòng có bất kỳ lừa gạt nào đối với nàng.

Nàng cũng không thiện, cũng không ác, có chỉ là một trái tim thuần phác nhất, cơ hồ bất kỳ thái cổ sinh linh nào từng gặp qua nàng, đều từng nhận được ân huệ của nàng.

Cho dù người chí tà chí ác ở trước mặt 'Dao', cũng sẽ áp chế xuống ác cùng tà trong lòng, sợ khinh nhờn nụ cười thuần phác nhất kia, làm tổn thương nữ tử này.

Trong thời đại thái cổ xa xôi kia, 'Dao' chính là tịnh thổ trong lòng tất cả sinh linh Thái Cổ, cũng là người mà bất kỳ kẻ nào cũng không thể khinh nhờn.

Nàng là người tinh khiết nhất thời đại Thái cổ.

Không.

Không chỉ là thời đại Thái cổ xa xưa.

Phải nói từ khi có Vạn Cổ Vũ Trụ tới nay, nàng đều là tịnh thổ trong lòng vạn vật sinh linh, những thứ tốt đẹp nhất thế gian đều ở trên người của 'Dao'.

Thậm chí, 'Thương' chí tà chí tính cũng luân hãm ở trước mặt nữ tử này, chỉ vì giành được nụ cười của nàng, vĩnh viễn thủ hộ bên cạnh nàng.

Trong thời đại xa xôi đó, trong thời đại thái cổ rực rỡ nhất. 'Thương' làm bạn với 'Dao', cùng nhau trải qua một đoạn thời gian vui sướng nhất.

Thậm chí có một ngày, Dao chỉ thuận miệng nói một câu, không biết ai có thể trở thành Thái Cổ đệ nhất nhân.

Chỉ một câu nói thuận miệng của nàng, 'Thương' bôn ba khắp Thái Cổ, chiến khắp thái cổ thiên địa, cơ hồ trấn áp một thời đại, phải chứng minh với nàng, hắn chính là đệ nhất nhân thời đại Thái Cổ.

Thậm chí bởi vì câu nói thuận miệng này của nàng, hắn lại càng bôn ba cả thời đại Thái Cổ, đi khiêu chiến Thái Sơ được xưng là Thái Cổ đệ nhất thần vương.

Trận chiến đó đánh hôn thiên ám địa, có thể nói là trận chiến kinh thiên động địa nhất từ trước đến nay, trận chiến này kéo dài ước chừng mười vạn năm, nhưng vẫn không có phân ra kết quả.

Cho đến khi nàng nghe tin chạy tới, mới ngăn cản trận chiến tiếp tục.

‘Thương’ ngây ngốc cười với nàng, cười chứng minh hắn ta sẽ vì nàng, trở thành người mạnh nhất thời đại Thái Cổ.

Nhưng nàng chưa bao giờ nghĩ tới việc để 'Thương' trở thành Thái Cổ đệ nhất nhân gì đó, nàng cũng không muốn để cho 'Thương' bị thương tổn gì.

Nàng ngăn cản trận chiến này, cũng là trong trận đại chiến kinh thiên động địa này, Thái Sơ quen biết hai người.

Ba người cùng nhau hành tẩu xuyên suốt Thái Cổ, trở thành bằng hữu tốt nhất.

Đó cũng là thời gian hạnh phúc nhất của Thương, bởi vì chỉ cần có 'Dao' làm bạn, mỗi ngày của hắn đều là hạnh phúc nhất, bất cứ thứ gì cũng không thể so sánh với một nụ cười của nàng.

Nhưng cuối cùng một ngày, sự xuất hiện của một nam nhân, phá vỡ thời gian hạnh phúc nhất này.

Ngày hôm đó.

Thái Cổ chấn động, thiên địa sụp đổ.

Một cánh cửa lớn ầm ầm mở ra, một người đi ra từ trong cánh cửa kia, kinh hãi tất cả sinh linh Thái Cổ rung động nhìn nhau.

Lần đầu tiên.

Cũng là một lần chưa từng có.

'Thương' nhìn thấy ánh mắt hắn chưa bao giờ nhìn thấy được ở trong mắt của nữ hài, đó là một loại ánh mắt tràn đầy sùng bái.

Mà loại ánh mắt này chưa bao giờ xuất hiện trên người nàng, cho dù hắn và Thái Sơ thêm vào cùng một chỗ, cũng chưa bao giờ để cho nàng xuất hiện loại ánh mắt sùng bái.

Một khắc kia, Thương bừng tỉnh đại ngộ, có lẽ nàng chưa bao giờ yêu hắn, càng không có yêu Thái Sơ, chỉ là coi hắn như ca ca mà đối đãi.

Ngày hôm đó.

Thái cổ rung chuyển, thiên địa thay đổi.

Nam nhân kinh thiên tuyệt địa đi ra từ trong cánh cửa kia, thì ra hắn chính là nam nhân trong truyền thuyết xa xưa ấy, cũng là người duy nhất sống sót từ thời hoang cổ.

Cũng trong ngày đó, nàng tạm biệt 'Thương' và 'Thái Sơ', bắt đầu theo đuổi phía sau người nam nhân kia, đi xa.

Cũng vào ngày đó, 'Thái Sơ' ảm đạm rời khỏi.

Bình Luận (0)
Comment