Năm tháng như thoi đưa, thời gian qua nhanh.
Có hai đại nửa bước vĩnh hằng dạy dỗ, tu vi Ninh Xuyên ngày càng tăng, hơn nữa dưới sự dạy dỗ của Uyên, các loại đan dược linh tài làm cho tu vi Ninh Xuyên đang tăng vọt khủng bố.
Thời gian ngắn ngủi mấy trăm năm, Ninh Xuyên đã đến bất hủ mở ra cửu đại thiên môn. Điều này trong mắt tu sĩ bình thường là quả thực không thể tưởng tượng nổi.
Từ một thiếu niên phàm nhân đến Bất Hủ cửu đại thiên môn, tu sĩ bình thường muốn trải qua một nguyên hội, cũng chưa chắc có thể đạt thành, nhưng lại bị một thiếu niên phàm nhân mấy trăm năm có thể đạt thành.
Đương nhiên, công lao này hoàn toàn nhờ vào 'Uyên', không có đan dược của hắn trợ giúp, mặc cho Ninh Xuyên tư chất nghị lực vô song, cũng không có khả năng thành công.
...
- Ninh Xuyên, ngươi đã mở ra cửu đại Thiên Môn, chỉ cần bước vào nửa bước chí cường đã có thể trùng kích cảnh giới vạn cổ chí cường, chân chính làm chúa tể của nguyên hội thứ mười hai.
- Hiện tại ngươi chỉ cần quỳ xuống dập đầu bái ta làm sư phụ, ta sẽ trực tiếp để ngươi hóa thân nửa bước chí cường, trợ ngươi trở thành chí cường chúa tể của nguyên hội thứ mười hai.
Non xanh nước biếc, dương liễu quyến luyến.
Dưới một gốc cổ thụ thông thiên, Uyên đang tẩy não Ninh Xuyên, càng đang nói lên sự cường đại của bản thân.
Đáng tiếc, Ninh Xuyên không hề gợn sóng, cũng không vì lời nói của Uyên mà có bất kỳ động dung nào, ngược lại vẻ mặt mong đợi nhìn về phía Diệp Hiên.
Trải qua mấy trăm năm được hai vị nửa bước vĩnh hằng dạy dỗ, Ninh Xuyên không phải thiếu niên trước kia mơ màng trước kia, cũng biết tu sĩ chí cao cảnh giới là bộ dáng gì.
Trước đây, vạn cổ chí cường là cảnh giới mà hắn không dám hy vọng xa vời, nhưng từ khi đi theo Diệp Hiên và Uyên tu luyện mấy trăm năm, hắn đã không thỏa mãn cảnh giới chí cường.
Trong lời kể của Diệp Hiên, cửu đại thiên môn là một loại con đường tu luyện không trọn vẹn, chỉ có mở ra thập nhị thiên môn, sau đó mười hai thiên môn hợp nhất, đạt tới Nghịch Thiên Cảnh, mới xem như chân chính bước vào con đường tu luyện.
Mà cái này vẻn vẹn chỉ là mở ra, cho dù bước vào Nghịch Thiên cảnh, còn cần cửu biến kinh thiên, mới có thể nhìn trộm đến cảnh giới vĩnh hằng chí cao vô thượng kia.
Khi Ninh Xuyên biết được hai người đã đến nửa bước vĩnh hằng, dã tâm của hắn phóng đại vô hạn, càng hy vọng trở thành người như Diệp Hiên và Uyên.
Nhưng rất đáng tiếc, căn cứ theo lời Diệp Hiên và Uyên nói, vũ trụ hỗn độn hiện tại, nghịch thiên biến đổi chính là cực hạn.
Hơn nữa, đừng nói nghịch thiên biến đổi, cho dù muốn mở ra Thiên Môn thứ mười cũng khó hơn lên trời.
Giờ phút này, Uyên đang mê hoặc Ninh Xuyên, nhưng tâm tư Ninh Xuyên đều đang ở việc mở ra thiên môn thứ mười, hơn nữa hắn biết rõ Diệp Hiên rất có kinh nghiệm ở phương diện này, bởi vì hắn chính là mở ra mười hai thiên môn ở vũ trụ hỗn độn hậu thế, thậm chí tu luyện tới cảnh giới nửa bước vĩnh hằng.
- Tiểu tử, ngươi có nghe ta nói gì cái không?
Sắc mặt Uyên lạnh lẽo, đã phát hiện Ninh Xuyên không yên lòng, điều này cũng nhất thời làm cho hắn bị lửa giận thiêu đốt.
- Hồi bẩm tiền bối, Ninh Xuyên không muốn trở thành chí cường, chỉ muốn mở ra Thiên Môn thứ mười, đi theo bước chân của hai vị tiền bối.
Ninh Xuyên trịnh trọng nói.
- Không có khả năng.
Uyên lạnh lùng quát lớn, nói:
- Đừng nói thời đại hiện nay không có thiên địa nguyên khí, cho dù đặt ngươi ở thời đại tam đại niên đại mạnh nhất, bằng tư chất của ngươi cũng nhiều nhất chỉ là Nghịch Thiên cảnh.
- Ninh Xuyên, ta biết ngươi có dã tâm rất lớn, nhưng ta khuyên ngươi tốt nhất là thỏa mãn, nếu không kết quả cuối cùng của ngươi sẽ rất thảm.
Diệp Hiên thản nhiên lên tiếng, cũng đang cảnh cáo người này.
Diệp Hiên thật sự có chút không kiên nhẫn, nếu như không phải vì tiểu đỉnh cuối cùng, hắn đã sớm rời khỏi nơi này, nhưng không tìm được Tiểu Đỉnh, hắn cũng chỉ có thể tạm thời đi theo Ninh Xuyên.
- Hai vị tiền bối, ta không dám hy vọng xa vời trở thành nửa bước vĩnh hằng, nhưng có tâm hóa thành kinh thiên tuyệt địa, hy vọng hai vị tiền bối thành toàn.
Không thể không nói, Ninh Xuyên không chỉ dã tâm rất lớn, lá gan cũng không nhỏ, khi hắn phát hiện Diệp Hiên hai người sẽ không hại hắn, điều này cũng làm cho hắn mở miệng khẩn cầu.
- Kinh thiên tuyệt địa?
Diệp Hiên nở nụ cười, hắn cười rất lạnh, nói:
- Thời đại này nghịch thiên biến đổi chính là cực hạn, kinh thiên tuyệt địa là si tâm vọng tưởng.
- Ta cho ngươi ba ngày thời gian suy nghĩ, ngươi tốt nhất nhanh chóng hóa thành chí cường của nguyên hội thứ mười hai, nếu không đừng trách ta tâm ngoan thủ lạt.
Diệp Hiên vung lên ống tay áo, bước ra một bước biến mất.
- Tiểu tử, suy nghĩ rõ ràng, chỉ cần ngươi bái ta làm thầy, hắn cho dù muốn giết ngươi, ta cũng có thể bảo vệ ngươi bình an.
Uyên lạnh lùng lên tiếng, cũng theo đó biến mất.
Tuy rằng tư chất Ninh Xuyên đích xác không tệ, nhưng trong mắt Uyên cũng chỉ là như thế, hắn làm như vậy cũng chỉ vì phá hư chuyện tốt của Diệp Hiên.
- Đáng giận.
Nhìn hai người biến mất không thấy, khuôn mặt Ninh Xuyên âm trầm nói nhỏ, hai quyền hung hăng nện trên mặt đất.
Hắn thật sự không cam lòng hóa thành chí cường, kiến thức được hai người cường đại, hắn thật sâu hiểu được cái gọi Vạn Cổ chí cường ở trước mặt hai người là một kích không chịu nổi cỡ nào.
- Không cam lòng à, thật ra ta có thể giúp ngươi mở ra Thiên Môn thứ mười, càng có thể làm cho ngươi đột phá đến Nghịch Thiên cảnh, cho dù là cửu biến kinh thiên cũng không phải không thể đạt thành, nếu ngươi nguyện ý, ta càng có thể làm cho ngươi trở thành người giống như bọn họ, chân chính ngang hàng cùng bọn họ.
Đột ngột, một giọng nói đạm mạc vang lên bên tai Ninh Xuyên, điều này cũng làm cho hắn đột nhiên cả kinh, hoảng sợ tìm kiếm nguồn gốc thanh âm.