Đầy đủ nửa canh giờ trôi qua, Diệp Hiên chậm rãi mở mắt ra, một ngụm trọc khí như lụa được phun ra từ trong miệng hắn, làm cho hư không truyền đến một tiếng nổ vang.
- Tên thứ bảy, còn chưa đủ.
Diệp Hiên nỉ non tự nói, trong mắt xẹt qua vẻ thất vọng.
Từ nửa năm trước hắn trở về Hạ quốc, hắn đã đi đến các quốc gia Đông Phương, không ngừng tìm kiếm những tàn hồn tiên thần để tiến hành thôn phệ.
Bởi vì Diệp Hiên biết, Nguyên Linh đã sắp nhịn không được, hắn chỉ có thể nhanh chóng thành tiên, có đầy đủ tự tin đối mặt với Nguyên Linh, mà biện pháp có thể để cho hắn nhanh chóng bước vào Độ Kiếp hậu kỳ, cũng chỉ có thể là thôn phệ tu vi những tàn hồn tiên thần này.
Chỉ là Diệp Hiên không ngờ, muốn bước vào Độ Kiếp hậu kỳ, huyết khí cần có lại cực kỳ khủng bố, cho dù hắn đã thôn phệ tu vi bảy tàn hồn tiên thần, nhưng tiến cảnh cũng thật chậm.
Bảy tàn hồn tiên thần này, tu vi từ Nguyên Anh kỳ đến Phân Thần kỳ, ngay cả một Hợp Thể kỳ cũng không có, càng chưa nói cùng cảnh giới Độ Kiếp kỳ như hắn, nếu như toàn bộ tàn hồn tiên thần đều là loại tu vi này, Diệp Hiên tính toán một cái, dù cho hắn có thôn phệ một trăm tên cũng đừng nghĩ bước vào Độ Kiếp hậu kỳ.
Chỉ có thôn phệ tàn hồn tiên thần Độ Kiếp kỳ, hắn mới có thể có cơ hội bước vào Độ Kiếp hậu kỳ, Diệp Hiên rơi vào trong trầm tư.
Chỉ là Diệp Hiên cũng hiểu rõ, số lượng lớn tàn hồn tiên thần bị thôn phệ đã để các tàn hồn tiên thần còn lại bắt đầu cảnh giác, bọn họ đã sớm ẩn giấu chính mình.
Mà những tàn hồn tiên thần Độ Kiếp kỳ kia chỉ sợ đã tích súc lực lượng, lúc nào cũng có thể sẽ xuất hiện ở trước mặt hắn, dù sao Diệp Hiên cũng là tu tiên giả Độ Kiếp kỳ, chút tàn hồn tiên thần ở nơi này chính là vật đại bổ trong mắt hắn.
- Hy vọng Nguyệt Thần không để cho ta thất vọng.
Diệp Hiên nỉ non tự nói, mà sau đó lại hóa thành lưu quang bắn nhanh đi.
...
Ma Vân sơn, núi cao vạn trượng, chính là một ngọn núi nổi danh ở Hạ quốc, tại thời đại nổi loạn khắp thế giới, Ma Vân sơn cũng không hề có bóng người, có thể nói chính là một chốn cực lạc.
Minh Phủ xây dựng đại bản doanh ở chỗ này, cách xa đô thị huyên náo, càng tránh chuyện tình lần trước xảy ra với Cung Bản Vũ Thiên.
Tiểu trúc Thanh Vân, đình đài lầu các, suối nước róc rách, tràn ngập phong cách cổ xưa, sừng sững ở trên sườn núi, còn có mây mù che lấp, mang đến một loại cảm giác hư huyễn mông lung.
Trong Tiểu trúc Thanh Vân.
Diệp Hiên ngồi trên cao, Hoàng bàn tử cùng Cố Bắc Thần đứng ở hai bên, Vũ Tuyệt Tiên và Viên Hư hòa thượng trải qua nửa năm tu dưỡng, được huyết khí Diệp Hiên quán chú, cũng nhặt về một cái mạng.
- Tiên sinh, ngài nói Quân Đình còn sống, chuyện này rốt cuộc là thật hay giả?
Sắc mặt Hoàng bàn tử kỳ dị.
Không chỉ Hoàng bàn tử, ngay cả mấy người Vũ Tuyệt Tiên cũng nghi hoặc, bọn họ đã chính mắt thấy Trác Quân Đình bị Cung Bản Vũ Thiên giết chết, ngay cả thi thể cũng không còn.
- Ở nhân gian mà nói, Quân Đình quả thực đã chết, nhưng ở Diêm La địa ngục mà nói, cô ấy xác thực còn sống, chỉ là không thể cộng sự cùng các ngươi.
Diệp Hiên khẽ lên tiếng.
Tĩnh, vắng vẻ, yên tĩnh như chết.
Đạt được đáp án này của Diệp Hiên, đám người Hoàng bàn tử dại mặt ra, hiển nhiên có chút không dám tin tưởng vào lời Diệp Hiên nói, chỉ là bọn họ cũng hiểu rõ, Diệp Hiên cũng không phải một người thích đùa, nếu hắn đã nói Trác Quân Đình còn sống, vậy nhất định là còn sống.
Chỉ là bọn họ thực sự không hiểu rõ, nếu Trác Quân Đình còn sống, vì sao chưa có trở về Minh Phủ, mà Diêm La địa ngục lại là nơi nào?
Diệp Hiên hoàn toàn có thể cảm nhận được sự nghi nhờ của mọi người, điều này cũng khiến cho hắn phải nói chuyện Diêm La địa ngục cho một đám thuộc hạ nghe.
Sau khi đám người Hoàng bàn tử nghe xong những lời Diệp Hiên nói, trên mặt mỗi người đều xuất hiện sự kinh hãi, sau đó bọn họ lại mừng như điên.
Bởi vì theo như lời Diệp Hiên nói, tuy Trác Quân Đình không còn cơ thể, nhưng linh hồn lại bước vào trong Diêm La địa ngục, lại ở trong Diêm La địa ngục theo Âm Nha tu luyện, chỉ là tạm thời không thể trở về đến nhân gian.
Âm Nha là ai, đám người Hoàng bàn tử cũng không biết, nhưng bọn họ lại biết, đó nhất định cũng là thuộc hạ của Diệp Hiên, để cho mọi người vui mừng không thôi chính là, vị chủ nhân này của bọn họ lại còn có thể chưởng khống Diêm La địa ngục, cái này há chẳng phải nói rõ, cho dù bọn họ có chết, cũng có thể tu luyện ở Âm Phủ sao?
Mọi người kích động lên tiếng, càng dồn dập hỏi thăm tình huống trong Diêm La địa ngục.
Ông!
Chợt, giữa lúc Diệp Hiên đang giải thích với mọi người, một bàn tay sáng chói bỗng xuất hiện ở hư không, một âm thanh dồn dập từ trong hư không truyền đến.
- Chủ nhân, lục đạo đổ nát, cũng xin ngài nhanh chóng đến Diêm La địa ngục một chuyến.
- Ừm?
Sắc mặt Diệp Hiên ngẩn ra, đôi mắt hơi nhíu cùng một chỗ, âm thanh này chính là Âm Nha truyền đến, nếu không phải chuyện động trời, Âm Nha tuyệt đối sẽ không báo cho mình.
Hiển nhiên, Diêm La địa ngục gặp chuyện không may, nhất định đã xảy ra đại sự.