Dương Tiễn mừng rỡ không thôi, đi nhanh tới chỗ Quảng Hàn tiên tử, nhưng lại làm cho Quảng Hàn tiên tử khẽ nhíu mày nói:
- Cũng xin Chân Quân tự trọng.
Quảng Hàn tiên tử bị một tấm lụa mỏng che mặt, mang đến một loại cảm giác chỉ có thể nhìn từ xa không thể khinh nhờn, quanh thân cũng toát ra khí tức trong trẻo lạnh lùng, Dương Tiễn xấu hổ cười một tiếng, biết mình có chút càn rỡ.
- Dương Tiễn bái kiến Quảng Hàn tiên tử.
Dương Tiễn ôm quyền khom người thi lễ với Quảng Hàn tiên tử, điều này cũng làm cho quần tiên ghé mắt nhìn nhau, trong mắt mỗi người đều xẹt qua vẻ bất đắc dĩ, thật đúng là anh hùng khó qua ải mỹ nhân.
Tên Dương Tiễn này đi tới Thiên Đình cũng không có chào Ngọc Đế, thế nhưng Quảng Hàn tiên tử vừa xuất hiện, hắn lại trịnh trọng cúi đầu như thế này, từ đây cũng có thể nhìn ra, Quảng Hàn tiên tử ở trong lòng Dương Tiễn có địa vị quan trọng đến nhường nào.
- Nghe nói Chân Quân gần tấn thăng Đại La Kim Tiên, thiếp thân ở Nguyệt Cung trong lúc rãnh rỗi, cố ý đi tới Thiên Đình, muốn tham quan học tập đạo pháp thần thông của Chân Quân một phen.
Quảng Hàn tiên tử khẽ lên tiếng nói.
Quảng Hàn tiên tử không nói có gì về quan hệ cùng Diệp Hiên, mà là lấy cớ tham quan học tập đạo pháp thần thông của Dương Tiễn, điều này cũng làm cho Dương Tiễn mừng rỡ, chắp tay thi lễ nói:
- Nếu tiên tử nguyện ý, một thân bản lĩnh này của Dương Tiễn cũng có thể truyền thụ cho tiên tử, hôm nay đến giáo huấn tên Diệp Hiên đạo nhân này một cái, cũng miễn cho hắn không biết cấp bậc lễ nghĩa của Thiên Đình.
Dương Tiễn không có nói rõ vì Quảng Hàn tiên tử đi tới Thiên Đình, nhưng trong lời nói rõ rành rành ý lấy lòng Quảng Hàn tiên tử, nghe thế, quần tiên ở đây đắc dĩ lắc đầu, thầm than Diệp Hiên thực sự không may, chiêu chọc ai không tốt, lại đi trêu chọc Quảng Hàn tiên tử này.
Ngọc Đế ngồi trên ghế, mặt vẫn bình tĩnh không lay động, cho thấy uy nghiêm của chủ nhân Tam Giới, nhưng ánh mắt hắn nhìn về phía Dương Tiễn lại dần khép lại, lặng yên xẹt qua một tia hung ác nham hiểm.
Nếu nói Ngọc Đế xem Diệp Hiên là chướng ngại vật, vậy Dương Tiễn chính là một cây gai đâm vào trong lòng hắn, càng muốn loại trừ đi cho thống khoái, nhưng hắn cũng chỉ có thể tưởng tượng, bởi vì Ngọc Đế biết chuyện này căn bản không thể.
- Tru Yêu Hiển Thánh Chân Quân đến.
Bỗng nhiên, ngoài điện truyền tới lời của Tiên Quan thông báo, cũng để cho sắc mặt quần tiên ở đây hơi thay đổi, tất cả đều nhìn ra ngoài điện.
Toàn thân Diệp Hiên mặc một bộ đồ màu đen, mái tóc đen rũ ra sau đầu, khuôn mặt không có một gợn sóng, quanh người cũng không chút khí thế nào, đang bước chậm vào trong Lăng Tiêu điện.
Cho đến Diệp Hiên đứng giữa cung điện, lúc hắn nhìn thấy Quảng Hàn tiên tử, đôi mắt hơi đông lại một cái, không có nghĩ tới người con gái này cũng sẽ ở đây.
- Diệp khanh gia, Nhị Lang Hiển Thánh Chân Quân tự mình đến Thiên Đình, nghe nói đạo pháp thần thông của ngươi rất cao, cố ý đến đây lãnh giáo ngươi một phen, không biết ngươi có ý gì?
Ngọc Đế uy nghiêm lên tiếng.
Quần tiên ghé mắt, thần tình khác nhau, đối với việc Diệp Hiên xuất hiện ở đây, nội tâm mỗi người đều khác biệt, thở dài, thầm trách cái tên Diệp Hiên này thực sự không biết sâu cạn, lẽ nào hắn không biết Dương Tiễn chính là đến vì hắn, làm thế nào hắn lại còn dám xuất hiện ở chỗ này?
Đáng tiếc, Diệp Hiên cũng không đáp lại câu hỏi của Ngọc Đế, mà hơi híp mắt nhìn về phía Dương Tiễn bên cạnh Quảng Hàn tiên tử, sau khẽ mỉm cười nói:
- Bần đạo chỉ là Thái Ất Huyền Tiên, làm sao có thể là đối thủ của Nhị Lang Hiển Thánh Chân Quân, cũng không cần lĩnh giáo đâu nhỉ?
Diệp Hiên vừa nói ra lời này, quần tiên dồn dập gật đầu, cũng không kinh ngạc chút nào, hiển nhiên Diệp Hiên vẫn có tự mình biết mình, biết không phải là đối thủ của Dương Tiễn, nói ra nói lời này cũng là ở trong tình lý.
Không còn thấy được nụ cười trên mặt Dương Tiễn, hắn ngưng mắt nhìn Diệp Hiên, vẻ khinh miệt xẹt qua đáy mắt, bởi vì hắn liếc mắt đã nhìn ra, cái tên Diệp Hiên này chẳng qua chỉ là Thái Ất Huyền Tiên, nếu muốn tiêu diệt người này, chỉ cần một chiêu là đủ.
Nếu như Quảng Hàn tiên tử không có ở nơi đây, Diệp Hiên có Ngọc Thanh phù chiếu, Dương Tiễn xem ở mặt mũi Xiển Giáo nhất mạch, giáo huấn Diệp Hiên một phen cũng là chuyện thường tình.
Nhưng bây giờ Quảng Hàn tiên tử lại đang ở bên cạnh, vì để phô hiển tu vi của mình, Dương Tiễn đương nhiên sẽ không buông tha Diệp Hiên.
Có lẽ có người sẽ hỏi, đường đường chiến thần tam giới Dương Tiễn, lúc này lại đi biểu hiện cuồng vọng tự đại như thế, há có thể xứng với thân phận chiến thần tam giới của hắn?
Kỳ thực, nếu như đổi thành những chuyện khác, Dương Tiễn là một người cực kỳ lạnh nhạt cơ trí, cũng sẽ không đi tìm Diệp Hiên gây phiền phức.
Nhưng từ cổ chí kim, anh hùng khó qua ải mỹ nhân, ở trước mặt Quảng Hàn tiên tử, Dương Tiễn triệt để mất đi cơ trí cùng lãnh tĩnh, một lòng chỉ muốn biểu hiện phong thái thần võ của mình ở trước mặt Quảng Hàn tiên tử.
- Ngươi chính là Diệp Hiên?
Dương Tiễn đi nhanh tới phía Diệp Hiên, cũng để cho quần tiên ghé mắt mà nhìn.
- Bần đạo chính là Diệp Hiên.
Diệp Hiên đánh thủ ấn đạo gia, thái độ không siểm nịn không tự ti nói.
- Nghe nói ngươi từng có công tiêu diệt Nguyên Ma với Thiên Giới, được sắc phong làm Tru Yêu Hiển Thánh Chân Quân, chỉ là cũng có người nói cho bản Chân Quân, ngươi mới vào Thiên Đình đã lẻn vào Quảng Hàn Cung, không biết việc này có thật hay không?
Dương Tiễn nhìn Diệp Hiên, giọng nói dần dần trở nên âm hàn.
Nếu Quảng Hàn tiên tử đã ở bên, Dương Tiễn cũng không cần che giấu, vừa lúc mượn Diệp Hiên để Quảng Hàn tiên tử thấy tâm ý của hắn.