Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn (Dịch Full)

Chương 411 - Chương 411 - Thu Phục (2)

Chương 411 - Thu phục (2)
Chương 411 - Thu phục (2)

Giờ khắc này, khi Quảng Hàn tiên tử nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, cả người giống như đều ngốc, nàng run rẩy thì thầm.

- Chuyện này... Chuyện này sao có thể... Hắn... Hắn rốt cuộc là ai... Sao hắn lại có thể kéo động Chấn Thiên Thần Cung?

Không trách Quảng Hàn tiên tử hoảng sợ, bởi vì nàng biết rất rõ, từ Hồng Hoang cho đến kiếp này, còn chưa từng nghe thấy có người nào có thể vận dụng binh khí của Đại Nghệ, đây quả thật là chuyện không dám tưởng tượng.

- Dừng tay, mau dừng tay.

Quảng Hàn tiên tử bỗng nhiên tỉnh dậy, lo lắng hét lên với Diệp Hiên, nếu như Diệp Hiên thật sự bắn ra một mũi tên này, không chỉ có không gian ở đây sẽ phá toái, mà Thái Âm tinh cũng sẽ biến thành tro bụi.

Phải biết rằng đây chính là Thần Khí của Vu Tộc, đã từng ở trong tay Đại Nghệ bắn hạ cửu đại Kim Ô, tuy tu vi Diệp Hiên bây giờ cách nhau khá xa nếu so với Đại Nghệ ban đầu, nhưng nếu như bắn ra một mũi tên này, tai hoạ mang lại cũng sẽ cực kỳ khủng bố.

Hô!

Diệp Hiên phun ra một ngụm trọc khí, cuối cùng cũng không có bắn ra một mũi tên này, hắn thu hồi dây cung, trên trán cũng xuất hiện mồ hôi.

Một cung một tiễn tuy có uy năng khủng bố, thế nhưng cũng tiêu hao năm phần mười tu vi của Diệp Hiên, dựa theo dự tính của mình, hắn tối đa cũng chỉ có thể bắn ra hai mũi tên, sau đó sẽ rơi vào trong trạng thái suy yếu...

Chỉ là hai mũi tên cũng xem như đủ rồi, cái này còn tốt hơn so với mong muốn của Diệp Hiên lúc đầu.

Không gian Tu Di mở ra, Diệp Hiên trực tiếp thu hai món Thần Khí vào trong đó, đi xuống từ trên cổ đài, hắn bình tĩnh nói:

- Chờ ta dùng xong, nhất định sẽ trả cho tiên tử, nếu được, mời tiên tử tới Vị Ương Cung cùng ta uống rượu luận đạo, thân cận nhiều hơn.

Chuyện đã hoàn thành, Diệp Hiên cũng không muốn ở lại thêm, trực tiếp tê liệt mảnh không gian này, xuất hiện ở trong Quảng Hàn Cung, Quảng Hàn tiên tử thì lại mím chặt đôi môi, uất hận mà đi theo Diệp Hiên.

- Diệp Hiên, ta phải nhắc nhở ngươi, hai Thần Khí này chính là Thần khí của Vu Tộc, tuy đại chiến Vu Yêu ở Hồng Hoang để Vu Tộc tổn thương nguyên khí nặng nề, mấy trăm ngàn năm không có xuất thế, nhưng cũng không có nghĩa bọn họ có thể cho phép Thần khí của mình rơi vào trong tay người khác, hy vọng ngươi có thể tự giải quyết cho tốt.

Nhìn Diệp Hiên không nửa điểm dừng lại, theo con đường thẳng đi ra khỏi Quảng Hàn Cung, lại không thèm nhìn mình một cái, điều này làm cho giọng nói của Quảng Hàn tiên tử mang vẻ không cam, lạnh lùng tức giận nói vọng tới.

- Vu Tộc?

Diệp Hiên đi được một đoạn thì quay đầu nhìn lại Quảng Hàn tiên tử cười một tiếng, trong nụ cười có một cái gì đó quỷ dị không nói rõ được, sau đó lại không có nửa điểm dừng lại triệu hồi một đám mây bay ra khỏi Quảng Hàn Cung.

...

Đấu Ngưu cung.

Sắc mặt Ngọc Đế âm trầm, hắn gắt gao nhìn Giám Thiên kính, khi hắn nhìn thấy Diệp Hiên rời khỏi Quảng Hàn Tiên Cung, sắc mặt âm trầm có hơi giảm bớt.

Chỉ là Ngọc Đế mười phần nghi hoặc, Diệp Hiên đi tới Quảng Hàn Cung là muốn làm cái gì, vì sao vừa rồi Quảng Hàn Cung lại chấn động?

Cho đến Diệp Hiên biến mất ở trong Giám Thiên kính, Ngọc Đế cũng không có nghĩ ra đáp án, nhưng giữa lúc hắn muốn thu hồi Giám Thiên kính thì một bóng dáng lặng yên xuất hiện ở trong Giám Thiên kính làm cho hắn hồn khiên mộng nhiễu (*), điều này cũng làm cho hắn ngạc nhiên không thôi.

(*) Việc làm cho người ta ngày đêm không yên.

Mái tóc đen của Quảng Hàn tiên tử tán loạn, dung nhan tuyệt mỹ còn hơi lộ ra vẻ đỏ ửng, nàng xuất hiện ở ngoài Quảng Hàn Cung, đang nhìn theo bóng lưng Diệp Hiên rời khỏi, trong mắt hiện ra một loại mê ly chưa bao giờ có.

Khi mà cảnh tượng này xuất hiện ngay trong mắt Ngọc Đế, cả người hắn hoàn toàn dại ra ngay tại chỗ, khí tức bạo ngược dâng trào lên quanh người làm cho Đấu Ngưu cung rung nhẹ theo.

Hắn thấy cái gì?

Quảng Hàn tiên tử, đệ nhất tiên tử tam giới, thần nữ Hồng Hoang, chính là nữ thần cao không thể chạm, càng là đối tượng hắn mến mộ trong lòng.

Thế nhưng nữ thần ở trong lòng hắn, sắc mặt hồng nhuận hoàn mỹ, những sợi tóc đều có chút tán loạn, đôi mắt mê ly kia làm cho Ngọc Đế khiếp sợ đến mức không thể tưởng tượng nổi.

Thời gian vô tận trôi qua, Ngọc Đế còn chưa từng thấy qua bộ dáng này của Quảng Hàn tiên tử, suy nghĩ của hắn hoàn toàn hỗn loạn, hắn không biết trong lúc vừa rồi, Diệp Hiên và Quảng Hàn tiên tử đã xảy ra chuyện gì.

Một phỏng đoán cực kỳ đáng sợ xuất hiện ở trong lòng Ngọc Đế, nhưng lại bị hắn phủ định cực nhanh.

- Không thể... Tuyệt đối không có khả năng... Thường Nga làm sao lại có thể chú ý tới hắn?

Ngọc Đế lạnh lùng nghiêm nghị nói, càng tỉ mỉ nhìn lại trên trán Quảng Hàn tiên tử, khi hắn phát hiện Quảng Hàn tiên tử vẫn còn thân xử nữ, lúc này buông lỏng tinh thần, chỉ là mồ hôi lạnh lại không ngừng tuông ra trên trán.

Tuy chuyện Ngọc Đế lo lắng nhất không có xảy ra, nhưng trong lòng thủy chung hắn vẫn có một nghi vấn, đó chính là vì sao Quảng Hàn tiên tử lại có bộ dáng này, giống như vừa mới trải qua một phen mây mưa?

Đáng tiếc, bất luận Ngọc Đế phỏng đoán như thế nào, cũng sẽ không biết Diệp Hiên cùng Quảng Hàn tiên tử đã xảy ra chuyện gì, nếu như vừa rồi Ngọc Đế nhìn thấy Diệp Hiên đặt Quảng Hàn tiên tử ở dưới người, lại còn khinh nhờn nữ thần trong lòng hắn, chỉ sợ hắn đã triệt để điên cuồng, sẽ tự mình giết đến Thái Âm tinh, chém Diệp Hiên thành muôn mảnh rồi.

Nhìn sắc mặt Ngọc Đế âm tình bất định, Thái Bạch Kim Tinh nhíu mày, đối với chuyện Ngọc Đế si mê Quảng Hàn tiên tử, hắn cũng cảm thấy bất đắc dĩ.

Bình Luận (0)
Comment