Linh Sơn tây phương, lấy Tiếp Dẫn Chuẩn Đề nhị thánh dẫn đầu, sau đó chính là Đa Bảo Như Lai, Nhiên Đăng Cổ Phật, Di Lặc Phật Tổ, Bát Đại Bồ Tát...
Đại Lôi Âm Tự Linh Sơn tây phương vang dội cổ kim, ở trong thiên địa nhân tam giới này, ai cũng không dám trêu chọc, lại có Linh Sơn tây phương bao che, nếu như hôm nay Diệp Hiên không cho Trường Mi La Hán mang Bạch Hồng đi, chỉ sợ sẽ triệt để đắc tội với Linh Sơn tây phương.
Diệp Hiên không phải không biết Linh Sơn tây phương đáng sợ ra sao, theo lý mà nói hắn hiện tại nên ẩn nhẫn, cũng nhất định phải cho Linh Sơn tây phương mặt mũi này.
Nếu như đổi thành những chuyện khác, Diệp Hiên đương nhiên sẽ lựa chọn ẩn nhẫn, nhưng Bạch Hồng lại chính là then chốt để hắn tiến giai La Thiên cảnh, nếu như hôm nay thả hổ về rừng, không chỉ có trăm năm trù mưu của hắn trở nên hết sạch, cũng sẽ làm cho Bạch Hồng trở thành đại họa của hắn.
- Đừng nói ngươi là một La Hán tây phương, ngay cả là Bồ Tát đích thân tới, hôm nay Bạch Hồng cũng chắc chắn phải chết, muốn mang Bạch Hồng đi khỏi tay bản đế, Linh Sơn tây phương ngươi không có đặt Thiên Đình ta ở trong mắt?
Diệp Hiên âm lãnh lên tiếng nói.
Lúc này.
Nụ cười trên mặt Trường Mi La Hán đã không còn nữa, chân mày hơi nhíu lại một chỗ, hắn còn thật không ngờ, Diệp Hiên lại dám càn rỡ, ngay cả Bồ Tát đều không để vào mắt.
- Thiên Bằng Vương.
- Có thuộc hạ.
- Mang Bạch Hồng về Thiên Đình vấn tội, nếu có cản trở người, giết không tha.
Thiên Bằng Vương ngẩn mặt ra, không ngờ Diệp Hiên lại không nhìn đến pháp chỉ của Bồ Tát, chỉ là hắn là một ket gan to bằng trời, sau lưng càng có Khổng Tước Đại Minh Vương làm chỗ dựa, coi như ngày sau này có bị Linh Sơn tây phương chỉ trích, cũng không trách tội đến trên đầu của hắn.
Thiên Bằng Vương đi bay nhanh đến, đánh ra một đạo Khổn Tiên Tác, trực tiếp giam cầm Bạch Hồng ở trong hư không, Trường Mi La Hán thấy một màn như vậy, ngẩn mặt ra, khí tức cũng hơi lộ ra âm trầm.
- Đông Cực Đế Quân, ngài làm như vậy là không có để Linh Sơn tây phương ta vào mắt, ngài phải suy nghĩ kỹ hậu quả này?
Trường Mi La Hán nén giận lên tiếng nói.
Ầm!
Chợt.
Thái Ất kim quang kình thiên liệt địa, làm cho Yêu Vương ở đây hoảng sợ không biết đang có chuyện xảy ra.
Chỉ thấy Diệp Hiên bước ra một bước, lặng yên xuất hiện ở trước mặt Trường Mi La Hán, Tiên Quyết cực kỳ khủng bố hiện ra, không đợi Trường Mi La Hán có phản ứng, trực tiếp xỏ xuyên qua trái tim của hắn, trong miệng Trường Mi La Hán phát ra một tiếng kêu đau.
- Diệp Hiên, ngươi....
Trái tim Trường Mi La Hán bị xuyên thủng, phật quang quanh thân đang nhanh chóng tán loạn, hắn hoảng sợ nhìn về phía Diệp Hiên, lại nhìn thấy sự thâm độc độc ác trên khuôn mặt của đối phương.
Hắn làm sao cũng không ngờ, Diệp Hiên vậy mà lại ra tay độc ác với hắn, lẽ nào hắn không biết hậu quả của việc làm như vậy, sẽ khiến Linh Sơn tây phương căm giận ngút trời?
Đáng tiếc, không đợi Trường Mi La Hán hồi tinh thần lại từ trong kinh hoàng phục, Diệp Hiên đánh một chưởng vào trên mi tâm hắn, tiên quang kinh khủng bao phủ, theo một tiếng nổ lớn truyền đến, Trường Mi La Hán nổ tung, mặc dù sắp chết nhưng vẫn đều không hiểu rõ vì sao Diệp Hiên lại dám giết chết hắn.
Yên lặng như tờ, thiên địa không tiếng động.
Một màn như thế làm cho chư vị Yêu Vương hoảng sợ nhìn nhau, bọn họ làm sao cũng không ngờ, Diệp Hiên lại gan to bằng trời, lại trực tiếp giết chết Trường Mi La Hán.
Phải biết rằng Trường Mi La Hán tuy chỉ là Thái Ất Kim Tiên, nhưng hắn đại biểu cho Linh Sơn tây phương, Linh Sơn tây phương làm sao sẽ bỏ qua việc này?
- Thiên Bằng Vương, nhiều thì mười năm ít thì năm năm, bản đế nhất định sẽ quay lại tìm ngươi, ngươi nhất định phải bảo vệ tốt Hoa Quả Sơn nhất mạch này cho ta.
Khí tức Diệp Hiên âm lãnh, bước ra một bước trực tiếp thu Bạch Hồng vào không gian Tu Di, hắc vân dưới chân trào dâng trong nháy mắt biến mất ở trong hư không, cũng để cho đám người Thiên Bằng Vương hoảng sợ nhìn nhau.
...
Bầu trời vô tận, hư không tung hoành.
Diệp Hiên như ánh sáng, lại như điện chớp, mỗi khi bước ra một bước đều đi vạn dặm, cho đến bảy ngày bảy đêm trôi qua, Diệp Hiên đi đến một dãy núi hoang tàn vắng vẻ.
Thời gian, Diệp Hiên cần thời gian.
Khi mà Trường Mi La Hán xuất hiện ở trước mặt, Diệp Hiên cũng đã biết chuyện lớn xảy ra rồi.
Bạch Hồng, một trong Hỗn Thế Tứ Hầu, có quan hệ rất lớn với Linh Sơn tây phương, chỉ là Diệp Hiên muốn tăng cao tu vi, nhất định phải giết chết Bạch Hồng, phải nuốt lấy La Thiên Kim Tiên tu vi của hắn.
Nên cũng đành phải đắc tội Linh Sơn tây phương, còn hắn giết Trường Mi La Hán, cũng là hành động bất đắc dĩ,.. Chính là vì kéo dài thời gian làm cho Linh Sơn tây phương không có phản ứng quá nhanh.
Chỉ cần hắn nuốt tu vi của Bạch Hồng, tấn thăng La Thiên cảnh, hắn có thể ngăn cản lửa giận của Linh Sơn tây phương.
Ông!
Tiên quang trào dâng, phong thiên khốn địa, Diệp Hiên thi triển Tiên Quyết phong khốn phương thiên địa này, Bạch Hồng cũng bị Diệp Hiên phóng xuất ra khỏi không gian Tu Di.
- Diệp Hiên, ta không hiểu rõ, ngươi không tiếc giết Trường Mi La Hán, cũng muốn giết ta, chuyện này đối với ngươi đến cùng có tốt chỗ gì, lẽ nào ngươi không biết ngươi làm như thế, đã đắc tội với Linh Sơn tây phương?
Bạch Hồng lộ vẻ sầu thảm cười một tiếng, lúc sắp chết cũng muốn hỏi ra nghi vấn trong lòng.
Nhìn cả người Bạch Hồng tắm máu, Diệp Hiên chỉ có lạnh lùng vô tình, một nụ cười tàn khốc câu ra trên khóe miệng hắn.
- Một người muốn bước đến đỉnh cao, thì nhất định phải làm một ít chuyện mạo hiểm, chỉ có khi ta nuốt tu vi của ngươi thì mới có thể gia tăng nhanh hơn.