Xiển giáo chỉ phái ra một vị Quảng Thành Tử, Linh Sơn tây phương tới là Quan Âm Bồ Tát, Địa Phủ một vị Diêm La - Sở Giang Vương trình diện, đây cũng là các đại thế lực cho Ngọc Đế mặt mũi.
Thế nhưng thiên địa nhân tam giới này, kẻ không để cho Ngọc Đế mặt mũi còn rất nhiều, một ít đại tiên thượng cổ càng sẽ không để Ngọc Đế vào mắt.
Tựa như Câu Trần Đế Quân nhận được Ngọc Đế truyền tin, lần này cũng chưa trở về Thiên Đình, từ điểm này cũng có thể nhìn ra vị chủ nhân Tam Giới - Ngọc Đế này, danh xưng thực sự có chút không phù hợp thực tế.
Đương nhiên, tuy tầng thứ Đại La Kim Tiên này cũng không có nhiều người, nhưng dưới Đại La Kim Tiên tới tiên nhân lại như cá diếc sang sông.
Tứ Hải Long Vương, tán tiên Địa Tiên Giới, quần tiên Thiên Đình, còn có La Hán tây phương, nhưng nói làm cho Lăng Tiêu điện kín người hết chỗ, ngoại trừ thịnh hội Bàn Đào ngoài, Thiên Đình bây giờ là đông nghìn nghịt người.
- Tử Vi Đế Quân đến.
Theo âm thanh tiên quan nghênh đón ở cổng truyền đến trong Lăng Tiêu điện, chỉ thấy Tử Vi Đế Quân cùng Diệp Hiên đang sóng vai mà vào, quần tiên trong Lăng Tiêu điện dồn dập chào hỏi Tử Vi Đế Quân.
- Hiền đệ, đến ngồi cùng vi huynh.
Tử Vi Đế Quân mỉm cười nói.
Diệp Hiên gật đầu, hai người cùng nhau đi vào vị trí Đại La Kim Tiên hiện thời, cũng là theo Tử Vi Đế Quân đến, mấy vị Đại La Kim Tiên dồn dập đứng dậy thăm hỏi, hiển nhiên, Tử Vi Đế Quân cũng coi là một nhân vật có phân lượng ở trong Đại La Kim Tiên.
- Là ngươi?
Khi Sở Giang Vương nhìn thấy Diệp Hiên, khuôn mặt hơi thay đổi, tuy hắn không nhìn thấy dung mạo Diệp Hiên, nhưng đối với khí tức lại sớm đã nhớ rõ, huống chi ở trong Lăng Tiêu điện này, chỉ có một vị La Thiên Kim Tiên như Diệp Hiên.
- Hiền đệ, ngươi có quen biết Sở Giang Vương?
Tử Vi Đế Quân cũng ngẩn ra.
- Xem như là có quen đi.
Diệp Hiên lập lờ nói, mà Sở Giang Vương cũng mỉm cười, không nói thêm gì, lần nữa ngồi trở lại vị trí của mình.
Chỉ là đáy lòng Sở Giang Vương lại thở dài một hơi, không ngờ vị La Thiên Kim Tiên này đi cùng Tử Vi Đế Quân, nhìn hai người tâm đầu ý hợp, thật may mắn khi mình trước đó không có ra tay với đối phương, Thiên Đình này quả nhiên quan hệ rắc rối phức tạp.
- Hừ!
Bỗng nhiên, Chân Vũ Đế Quân hừ lạnh lên tiếng, lạnh lùng quét mắt nhìn Diệp Hiên, cầm lấy chén rượu trên bàn tự mình đứng lên đi qua.
- Tử Vi, ngươi thật đúng là không có quy củ, nơi đây chính là Ngọc Đế chuẩn bị cho chư vị Đại La đạo hữu, người này chẳng qua chỉ là La Thiên Kim Tiên, có tư cách gì bình khởi bình tọa cùng chúng ta?
Chân Vũ Đế Quân châm chọc khiêu khích.
- Ngươi....
Tử Vi Đế Quân hơi biến sắc, muốn tức giận lên tiếng, nhưng không đợi hắn có hành động gì thì Diệp Hiên đã cản lại.
Tay Diệp Hiên nâng lấy Nghịch Tiên Trận đồ, bước chậm đi tới bên cạnh Chân Vũ Đế Quân, trong ánh mắt khó tin của mọi người, cứ như vậy ngồi ở bên cạnh Chân Vũ Đế Quân, lười liếc mắt nhìn Chân Vũ Đế Quân, lời nói lạnh như băng cũng truyền vào trong tai mọi người.
- Ta có tư cách hay không ngươi đợi một lúc nữa sẽ biết, chỉ bằng phế vật như ngươi đây cũng có thể trở thành Đế Quân Thiên Đình, đúng là để cho ta cảm thấy làm trò cười cho thiên hạ.
Không có một gợn sóng, không một chút lo sợ, đây chính là thái độ của Diệp Hiên, càng thẳng lời mắng chửi Chân Vũ Đế Quân, căn bản cũng không có nửa điểm uyển chuyển, điều này làm cho toàn bộ Lăng Tiêu điện quỷ dị yên lặng lại.
- Ngươi đang tìm chết?
Bị Diệp Hiên mắng chửi, Chân Vũ Đế Quân cắn chặt răng, nếu không phải lúc này đang là thịnh hội Thiên Đình, thế lực khắp nơi tề tụ ở đây, không biết sẽ xảy ra chuyện gì, hắn nhất định sẽ ra tay giết chết Diệp Hiên ngay tại đây.
- Chân Vũ đạo hữu tạm nguôi giận, nếu có ân oán gì còn xin chờ sau khi thịnh hội Thiên Đình kết thúc lại giải quyết.
Xích Cước Đại Tiên là một người hiền lành, vội vàng lên tiếng khuyên nhủ, chỉ là ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên lại xuất hiện một tia trách cứ, hiển nhiên Diệp Hiên chọc giận Chân Vũ Đế Quân, thực sự quá không sáng suốt.
- Hừ, dù sau khi thịnh hội Thiên Đình kết thúc, có Tử Vi ta ở đây, bản đế muốn nhìn một chút ai dám gây bất lợi đối với vị hiền đệ này của ta.
Tử Vi Đế Quân lạnh lùng lên tiếng, đại mã kim đao (*) ngồi xuống, hiển nhiên đang cảnh cáo Chân Vũ Đế Quân.
(*) Hào sảng; khí thế to lớn. / Nói chuyện thẳng thắn, sắc bén, không lưu tình.
Một màn như thế, làm cho Sở Giang Vương vô cùng kinh ngạc quan sát, không ngờ Tử Vi Đế Quân lại coi trọng Diệp Hiên như vậy, dù cho khai chiến cùng Chân Vũ Đế Quân cũng không hối tiếc, cũng làm cho hắn không ngừng suy nghĩ tên Diệp Hiên này đến cùng là ai, vậy mà lại làm cho Tử Vi Đế Quân xem trọng.
Quảng Thành Tử, một trong Thập Nhị Kim Tiên thượng cổ, linh bảo Phiên Thiên Ấn có uy năng không cách nào tưởng tượng, đều là uy danh hiển hách trong số Thập Nhị Kim Tiên thượng cổ, ánh mắt hắn nhìn Diệp Hiên cũng hơi chút kỳ dị.
- Này, đạo nhân ngươi có chút ý tứ, tính khí này rất giống Hầu ca nhà ta, Lão Trư ta mời ngươi một chén.
Thiên Bồng Nguyên Soái mặc dù là La Thiên Huyền Tiên, nhưng cũng ngồi ở trong hàng ngũ Đại La Kim Tiên, lúc này đang giơ chén rượu từ xa kính Diệp Hiên.
Đáng tiếc, đối mặt lời mời rượu của Thiên Bồng Nguyên Soái, Diệp Hiên trực tiếp xem hắn như không khí, căn bản không có chút đáp lại, điều này làm cho Thiên Bồng Nguyên Soái hơi thay đổi sắc mặt, lúng túng thu hồi chén rượu.
Từ đầu đến cuối, Diệp Hiên căn bản không có đặt Thiên Bồng Nguyên Soái ở trong mắt, bởi vì hắn căn bản không nhìn được tên này, đối phương làm sao có tư cách cùng Diệp Hiên hắn uống rượu?