Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn (Dịch Full)

Chương 593 - Chương 593 - Quét Ngang Bắc Câu Lô Châu?

Chương 593 - Quét ngang Bắc Câu Lô Châu?
Chương 593 - Quét ngang Bắc Câu Lô Châu?

Nâng ly cạn chén, nói cười khen tặng, một hồi tiệc rượu từ từ diễn ra, mười một vị Yêu Vương dồn dập mời rượu Diệp Hiên biểu đạt lòng trung thành của mình, điều này cũng làm cho Diệp Hiên mỉm cười gật đầu, chỉ là đáy mắt lại bình thản không sóng.

- Đại ca, tiểu muội có một đề nghị.

Thanh Khâu Vương đỏ bừng hai gò má, đôi mắt càng có chút mê ly, hiển nhiên đã uống không ít, đang vô cùng quyến rũ.

- Tiểu muội có chuyện cứ nói đừng ngại.

Diệp Hiên lướt qua rượu trong chén, âm thanh nhẹ nhàng.

- Đại ca tu vi thông thiên, mặc dù Đại La cũng không phải đối thủ của đại ca, Thông Thiên Lĩnh chúng ta có mười một vị Yêu Vương, thêm đại ca đầy đủ mười hai người, không bằng gọi là Thông Thiên Thập Nhị Yêu Vương, như thế nào?

Thanh Khâu Vương khẽ cười duyên.

- Thất muội nói đúng, đại ca tu vi thông thiên, sớm muộn gì cũng sẽ danh chấn Bắc Câu Lô Châu, chúng ta đánh ra cờ hiệu Thông Thiên Thập Nhị Yêu Vương, để cho đạo thống khác cũng có thể biết được uy danh đích thực của Thông Thiên Lĩnh, nhất định có thể xưng bá một phương ở Bắc Câu Lô Châu.

Chúc Long Vương cười lấy lòng phụ họa.

Hai người nói thế tự nhiên làm cho chư vị Yêu Vương tán thành, bầu không khí cũng tức thì thân thiện, nhưng Diệp Hiên vẫn không có lên tiếng, tình huống này rơi vào trong mắt mười một vị Yêu Vương, cũng để cho các vị Yêu Vương dần dần trầm tĩnh không tiếng động, tất cả đều nhìn lại Diệp Hiên.

Diệp Hiên trông rất bình tĩnh, chậm rãi thả chén rượu xuống, cho các vị Yêu Vương yên lặng ngồi đó, hiển nhiên biết Diệp Hiên sắp nói chuyện, tự nhiên không dám tranh cãi ầm ĩ.

- Cái danh hiệu Thông Thiên Thập Nhị Yêu Vương này không tệ, nếu chư vị huynh đệ đã đề nghị, đại ca cũng rất tán thành.

Diệp Hiên nói đến đây thì thoáng ngừng một lát, sau đó lại nhìn Yêu Vương xung quanh ở đây, âm thanh trầm thấp tiếp tục nói:

- Thế nhưng xưng bá một phương cũng không cần, nếu ta đã chấp chưởng Thông Thiên Lĩnh, thì Thông Thiên Lĩnh cỏn con này vẫn quá nhỏ.

- Hí!

Theo những lời Diệp Hiên vừa nói ra, mười một vị Yêu Vương hơi biến sắc, còn có người vội hít một ngụm khí lạnh, giống như mơ hồ hiểu rõ chút gì, đôi mắt nhìn về phía Diệp Hiên càng đầy kinh ngạc.

- Đại ca có ý là...?

Thanh Khâu Vương cẩn thận thử dò xét.

- Con người của ta, không có dã tâm quá lớn, Bắc Câu Lô Châu này yêu ma hoành hành, phật đạo hai mạch càng không còn, chính là mảnh đất để chúng ta quật khởi, Thông Thiên Lĩnh này xem như là căn cơ, chư vị huynh đệ cùng ta quét ngang toàn bộ Bắc Câu Lô Châu, như thế nào?

Diệp Hiên bình tĩnh nói.

Tĩnh, vắng vẻ, cực kỳ vắng vẻ.

Sau khi Diệp Hiên nói xong, sắc mặt Yêu Vương ở đây đại biến, yêu quang quanh người đều hỗn loạn, đôi mắt nhìn về phía Diệp Hiên càng hiện ra cực kỳ phức tạp, cực kỳ kinh hoảng.

Không trách chư vị Yêu Vương có bộ dáng như thế, phải biết rằng Bắc Câu Lô Châu có diện tích vô biên, không biết bao nhiêu hung ma hoành hành một phương, mặc dù Yêu Vương Đại La cảnh không nhiều, nhưng cũng không phải số ít.

Hơn nữa, Bắc Câu Lô Châu có rất nhiều cổ sơn Hồng Hoang, còn có cổ thú Hồng Hoang tại thế, tuy trí lực không thể so sánh với yêu ma, nhưng có chút cổ thú Hồng Hoang đáng sợ, chiến lực cũng không yếu hơn Đại La.

Tuy Diệp Hiên rất mạnh, nhưng còn không có cường đại đến mức có thể thống nhất toàn bộ Bắc Câu Lô Châu, chuyện này căn bản là không thể xảy ra.

- Đại ca, không thể, Bắc Câu Lô Châu này....

- Ừm?

Thanh Khâu Vương vừa muốn khuyên can, nhưng không đợi nàng nói xong, khi nàng nhìn thấy đôi mắt âm lãnh của Diệp Hiên, lời nói trong miệng tức thì bị nuốt trở về, tâm thần đều vô cùng rung động.

Hiển nhiên, ý chí của Diệp Hiên, không người nào có thể làm trái, Thanh Khâu Vương thông suốt, không dám nói nhiều nửa câu nào.

Các Yêu Vương còn lại sắc mặt phức tạp, có lòng muốn sẽ khuyên can Diệp Hiên, nhưng nhìn đến gương mặt tái nhợt của Thanh Khâu Vương, cũng chỉ có thể yên lặng, chỉ là trên mặt mỗi người đều có chút biểu hiện bị làm khó dễ.

- Hừ!

Bỗng nhiên, Diệp Hiên hừ lạnh nói:

- Nhìn cái dáng vẻ uất ức này của các ngươi, chỉ là một Bắc Câu Lô Châu đã để tâm thần các ngươi bất an, dù cho tương lai các ngươi có thể bước vào Đại La, nhưng bất quá cũng chỉ là hạng người bình thường giữa Đại La mà thôi. Hơn nữa, chỉ bằng tâm trí hiện tại này của các ngươi, dù có cho các ngươi thêm trăm vạn năm, các ngươi cũng không bước vào được cảnh giới Đại La.

Đối mặt với những lời trách cứ của Diệp Hiên, mặt chư vị Yêu Vương liền lập tức đỏ lên, nhưng lại không dám nói cái gì.

- Người, phải có lòng tiến thủ, ngay cả yêu cũng không ngoại lệ, chỉ cần các ngươi nguyện ý cùng ta quét ngang toàn bộ Bắc Câu Lô Châu, có thể cướp đoạt tài nguyên tu luyện vô tận, trong vạn năm có thể làm cho các ngươi bước vào Đại La, cái này cũng không phải là việc khó.

Ân uy tịnh thi (*), lấy lợi tương dụ, đây là cách Diệp Hiên ngự nhân, hắn vô cùng tinh tường, tuy hắn có thể dùng vũ lực trấn áp những Yêu Vương này, nhưng cần thì vẫn phải cấp cho bọn họ một ít tốt chỗ, lúc này mới có thể khiến đám Yêu Vương này trung thành làm việc cho hắn.

(*) Đồng thời sử dụng ân huệ và uy nghiêm/ uy phong = vừa đấm vừa xoa.

- Cảnh giới Đại La?

Thôn Thiên Cáp Mô lẩm bẩm lên tiếng, đôi mắt đều tỏa ra ánh sáng, hiển nhiên lời Diệp Hiên nói đã đả động hắn.

Không chỉ Thôn Thiên Cáp Mô, các Yêu Vương còn lại cũng như vậy, bởi vì bọn họ đều là La Thiên Kim Tiên, đi vào Đại la là giấc mộng của bọn hắn, đây cũng là mê hoặc lớn nhất đối với bọn họ.

Bình Luận (0)
Comment