- Linh túy thiên địa, linh quả Hồng Hoang, Bắc Câu Lô Châu này mặc dù là vùng khỉ ho cò gáy, nhưng cũng không có nghĩa không có mấy thứ này, chỉ cần quét ngang Bắc Câu Lô Châu, những thứ này có thể giúp chúng ta tăng tiến tu vi dễ như trở bàn tay.
Diệp Hiên giống như hóa thân thành ác ma, âm thanh tràn ngập mê hoặc, cũng để cho chư vị Yêu Vương nắm chặt hai tay, trong mắt xẹt qua sự tham dục cực lớn.
- Đại ca, tiểu đệ nguyện ý đi theo ngài, nhất thống Bắc Câu Lô Châu.
Thôn Thiên Cáp Mô ồm ồm nói, là người đầu tiên biểu đạt thái độ của mình.
Đã có người dẫn đầu, sau khi Thôn Thiên Cáp Mô lên tiếng, các Yêu Vương còn lại mặc dù có chút do dự, nhưng vẫn dồn dập lên tiếng tán thành, mê hoặc về cảnh giới Đại La để cho bọn họ cực kỳ khát vọng.
Tham dục là động lực tiến bộ nguyên thủy của nhân loại, mặc dù là Thánh nhân cũng không ngoại lệ, huống chi là các Yêu Vương?
Nhìn khuôn mặt hưng phấn của mười một vị Yêu Vương, Diệp Hiên mỉm cười, biết đại thế đã thành...
Hắn từng bước phát ra mấy mệnh lệnh.
Số một, thao luyện yêu ma vô tận, mỗi ngày luyện binh tăng tiến tu vi yêu ma.
Thứ hai, tìm hiểu ra tất cả thế lực yêu ma khắp Bắc Câu Lô Châu, nhằm vào những thế lực này đánh bại từng người.
Thứ ba, nghỉ ngơi dưỡng sức, bài binh bố trận, Diệp Hiên muốn mười một vị Yêu Vương chế tạo ra một chi đại quân yêu ma.
Chư vị Yêu Vương ghi nhớ ba mệnh lệnh, sau khi chiều tà rũ xuống, chư vị Yêu Vương cũng theo đó giải tán, lại triệu tập thủ hạ yêu ma vô tận, bắt đầu dựa theo lời Diệp Hiên phân phó mà hành sự.
Trên Thông Thiên Phong.
Diệp Hiên đứng một mình dưới ánh trăng, một cơn gió mát phất phơ thổi qua, làm cho mái tóc hắn phiêu đãng theo gió, hắn nhìn xa phía, một đôi pháp nhãn tựa như nhìn thấu ba mươi ba trọng thiên, rù rì nói:
- Bắc Câu Lô Châu, yêu ma khắp nơi, sát lục hàng tỉ sinh linh, chém giết Đại La Yêu Vương, lấy Kiếp Tiên thuật làm căn cơ, sau khi cửu chuyển Đại La Kim Đan đại thành, đấy chính là lúc Diệp Hiên ta đi vào Đại La Kim Tiên. Không lâu nữa, thời gian này sẽ không lâu nữa.
Diệp Hiên quỷ dị mỉm cười, cơ thể hư huyễn vô biên, lặng yên biến mất ở trên Thông Thiên Phong.
Ah! Hắc hắc.
Yêu ma gào thét, quần sơn chấn động, chỉ thấy yêu ma khắp nơi đang bài binh bố trận, Các loại binh đao đang lóng lánh hàn quang, bọn họ đối kháng chém giết lẫn nhau, cũng để cho Thông Thiên Lĩnh trông xơ xác tiêu điều đến tột cùng.
Ba năm, đầy đủ ba năm trôi qua, dưới thủ đoạn của Diệp Hiên, toàn bộ Thông Thiên Lĩnh đều kỷ luật nghiêm minh, hiện tượng yêu ma ăn người cũng không còn xuất hiện, tu vi yêu ma vô tận đều có đề cao rõ rệt.
Trong Cửu Yêu động!
Linh thực tràn đầy, từng mùi thơm ngát, linh khí thiên địa nồng nặc tràn ngập trong động, một cửu huyền cầm đặt trên hai đầu gối, Diệp Hiên đang nhẹ nhàng gảy huyền cầm, từng tiếng đàn vang lên, khí tức không linh phiêu miểu vờn quanh người, tự có một phen thong thả tự đắc.
Thời khắc này, tuy Diệp Hiên còn yêu quang vờn quanh, nhưng lại cho người ta cảm giác thần thánh, ở trong tiếng đàn mịt mù, càng vô cùng thần bí khó lường.
Boong boong boong.
Tiếng đàn như nước, từng con sóng lớn vỗ ra, cho đến một bóng dáng yểu điệu bước vào Cửu Yêu động, tiếng đàn cũng hơi ngừng lại.
- Đại ca!
Thanh Khâu Vương cúi người thi lễ.
- Chuyện gì?
Diệp Hiên khẽ vuốt huyền cầm, một đạo yêu quang nhộn nhạo ra, cửu huyền cầm biến mất không thấy đâu, giương mắt nhìn lại Thanh Khâu Vương.
- Đại ca, Bắc Hải Long Vương phát thiệp mời, mời huynh đệ chúng ta tham gia đại yến quần tiên.
Thanh Khâu Vương vừa nói chuyện, đưa một tấm kim thiếp đến cho Diệp Hiên, Diệp Hiên thuận tay tiếp.
- Đại yến quần tiên?
Diệp Hiên mỉm cười, thuận tay mở thiệp mời ra, hơn mười hơi trôi qua, thiệp mời trong tay bị Diệp Hiên ném lên trên bàn, cả người hắn rơi vào trong trầm tư.
Nội dung trong thiệp mời rất đơn giản, ngôn từ cũng rất khách khí, Bắc Hải Long Vương ngưỡng mộ đại danh Diệp Hiên đã lâu, hy vọng Diệp Hiên có thể dẫn dắt các vị Yêu Vương đến dự tiệc, nói là có chuyện quan trọng cần thương lượng.
Đương nhiên, cái gọi là ngưỡng mộ đã lâu căn bản là lời nói vô căn cứ, chỉ là Bắc Hải Long Vương nhận được tin tức, Thông Thiên Lĩnh đổi chủ nhân, Huyết Thần Vương đã trở thành dĩ vãng, tự nhiên hy vọng giao hảo cùng Diệp Hiên, muốn kết giao Diệp Hiên một phen.
- Đại ca, chúng ta có đi hay không?
Thanh Khâu Vương hỏi.
Diệp Hiên tỉnh dậy từ trong suy nghĩ, khóe miệng hiện lên một nụ cười quỷ dị, trầm tĩnh nói:
- Bắc Hải Long Vương chẳng qua chỉ là La Thiên Huyền Tiên, nhưng hắn đứng hàng Tiên ban dựa lưng vào Thiên Đình, lại rộng phát thiệp mời mời các đại Yêu Vương Bắc Câu Lô Châu, chuyện này rất có ý tứ, chúng ta đương nhiên phải đi gặp một phen.
Nhìn nụ cười quỷ dị trên mặt Diệp Hiên, đáy lòng Thanh Khâu Vương vô cùng căng thẳng, loại cảm giác này làm cho nàng có chút bất an, sau đó lại cười gượng nói:
- Đại ca, tuy Bắc Hải Long Vương này tu vi gầy yếu, nhưng lại giao thiệp rộng rãi cùng các đại Yêu Vương tại Bắc Câu Lô Châu, càng cùng bọn họ xưng huynh gọi đệ, chính là nhân vật quen biết khắp bốn phương Bắc Câu Lô Châu.
Thanh Khâu Vương nói đến đây thì hơi ngừng lại, khẽ cau mày, nói:
- Chỉ là Bắc Hải Long Vương mời có thể cũng không phải chỉ là một mình đại ca, mà là đại yêu thông thiên có danh tiếng tại Bắc Câu Lô Châu, tiểu muội chỉ sợ có giấu diếm huyền cơ.
- Huyền cơ?
Diệp Hiên lành lạnh cười nói:
- Không quản Bắc Hải Long Vương này có mục đích gì, kỳ thực cũng không cần gấp, ta chỉ muốn nhìn một chút xem Bắc Câu Lô Châu đến cùng đều có nhân vật tàng long ngọa hổ nào.