- Vâng, Thiên Đế.
Bằng Ma âm trầm cười nhìn tân khách khắp nơi xung quanh, xuất hiện bên cạnh Quảng Hàn tiên tử.
Đồng thời, Diệp Hiên vòng qua Quảng Hàn tiên tử, tản bộ đi tới trước người Khoa Phụ, tiếng trầm thấp nói:.
- Ngươi dẫn nàng đến Thiên Đình, bản đế không muốn làm khó ngươi, ngươi có thể đi.
- Diệp Hiên, ngươi đang muốn chết!
Khoa Phụ giận đến cực hạn, Diệp Hiên từng bị hắn thời điểm con kiến hôi hiện tại lại dám nói với hắn như thế, lại càng lấy tư thái từ trên cao nhìn xuống ra lệnh cho hắn, sao có thể để Khoa Phụ tiếp nhận được?
- Lăn!
Đôi mắt Diệp Hiên híp lại, một tia sát khí lặng yên xẹt qua.
- To gan!
Khoa Phụ giận dữ gầm lên, vu quang thông thiên động địa nở rộ quanh người, hắn lay động hai tay, giống như hai khỏa tinh thần nặng nề, mang theo uy năng khủng bố trấn diệt sơn hà buông xuống Diệp Hiên.
Ầm ầm!
Hai tay như ngôi sao, thân thể có thể tê liệt trời, Khoa Phụ thân là thượng cổ đại vu, bất kể tu vi hay thân thể đều tồn tại cực kỳ đáng sợ, cũng chỉ có Đại La đỉnh phong mới có thể đánh một trận với hắn.
Phanh!
Tiếng nổ vang kình thiên, Dao Trì chấn động, ô quang thông thiên động địa hoàn toàn bao phủ hai người, để cho người ta căn bản không thấy rõ một kích tuyệt thế của Khoa Phụ tạo thành cảnh tượng gì.
Ầm ầm!
Dao Trì không ngừng chấn động, cho đến khi qua mấy chục hơi mới dần dần bình phục, mà vu quang thông thiên bao phủ Khoa Phụ cùng Diệp Hiên cũng từ từ tiêu tán, cảnh tượng tiếp theo hiện ra trong mắt tân khách khắp nơi nhất thời làm cho cả tòa Dao Trì tĩnh mịch không tiếng động, càng thỉnh thoảng kèm theo tiếng hít vào.
Giữa Dao Trì.
Huyết khí cả người Khoa Phụ bốc hơi, thân thể đáng sợ như kim cương lưu ly đúc ra, từng sợi gân xanh thô to di động ở trên người, để người ta liếc mắt nhìn đã cảm giác đáng sợ đến cực điểm.
Nhưng đây cũng không phải nguyên nhân khiến tân khách khắp nơi kinh hãi, chuyện chân chính làm cho tất cả mọi người cảm thấy hoảng sợ chính là, hai tay của Diệp Hiên đặt lên trên hai tay Khoa Phụ, bàn tay như ngọc đang phát sáng, thế mà làm cho Khoa Phụ không cách nào tiến thêm một chút nào.
Răng rắc.
- A!
Một tiếng kêu thảm thiết thê lương truyền đến từ trong miệng Khoa Phụ, tiếng xương cốt bạo nát vang lên chói tai, chỉ thấy hai quyền của hắn không ngừng biến hình ở trong tay Diệp Hiên, xương bàn tay trắng bệch như ẩn như hiện, càng kèm theo tiếng xương gãy cực kỳ đáng sợ.
- Cút!
Như tinh thần bạo nát, tựa như sấm sét nổ vang, miệng Diệp Hiên phun ra lôi âm, đại la tiên thể của hắn phát sáng, bàn tay như ngọc kia nâng lên, đánh ra một chưởng tới Khoa Phụ, để thời không nơi này đều vặn vẹo.
Phanh!
Tiếng nổ vang kình Thiên, lại tựa như vạn vật vỡ vụn, Khoa Phụ căn bản không kịp né tránh, một chưởng như chấn nát sơn hà của Diệp Hiên đánh hắn ngã xuống đất, thân thể thượng cổ đại vu không thể phá hủy càng nứt nẻ từng tấc từng tấc, số lượng lớn máu tươi nhuộm đỏ thân thể Khoa Phụ.
Phốc phốc!
Khoa Phụ phun ra thêm một ngụm máu lớn, thân thể như đồi núi của hắn rơi xuống mặt đất, càng làm cho cả Dao Trì cuồng bạo rung động.
- Thượng cổ đại vu cũng chỉ là như thế.
Diệp Hiên khinh miệt nói.
Một kích, vẻn vẹn chỉ một kích, thân thể thượng cổ đại vu Khoa Phụ vỡ vụn, thất bại.
Hai bàn tay huyết nhục mơ hồ, thân thể như nứt nẻ mạng nhện, điều này chứng minh nhục thân của hắn hoàn toàn bại bới Diệp Hiên.
- Không... Không thể... Ngươi... Ngươi tu luyện loại phương pháp nào?
Đôi mắt Khoa Phụ sung huyết, cất tiếng hét lớn với Diệp Hiên.
Không trách Khoa Phụ kích động, phải biết rằng Vu tộc một mạch được trời phú, thân thể được xưng mạnh nhất tam giới, trời sinh đã không có thủ đoạn khắc chế bọn họ, cận thân vật lộn có thể nói không ai là đối thủ của hắn.
Hơn nữa Vu tộc trời sinh không có Nguyên Thần, cái gọi là Nguyên Thần công kích càng vô dụng đối với bọn hắn, hoàn toàn có thể nói là chủng tộc mạnh nhất trong tam giới.
Chỉ là thế gian có bỏ có được, Vu tộc một mạch tuy rằng cường hãn, nhưng cũng là bởi vì trời sinh không có Nguyên Thần, căn bản cũng không sinh ra Thánh nhân, đây cũng thời điểm là tiếc nuối duy nhất của Vu tộc.
Nhưng chuyện gì xảy ra hôm nay?
Nhục thân mà Khoa Phụ tự hào nhất bại trận, đối phương không chỉ tu vi thấp hơn hắn, mà còn là một vị thân thể Tiên nhân, dưới thân thể đối nhau, hắn rơi vào kết cục hoàn toàn bại trận, Khoa Phụ như thế nào có thể tiếp nhận?
Đáng tiếc, Khoa Phụ cũng không biết, Diệp Hiên tu luyện chính là Bất Tử Tiên Kinh, càng là đạt được cấm kỵ thiên trong đó, đi con đường lấy lực chứng đạo, hiện tại Đại La Tiên Thể sắp bước vào đại thành.
Mọi người đều biết, muốn thành thánh có ba con đường, lấy lực chứng đạo chính là con đường khó đi nhất, nhưng chỗ tốt cũng là rõ ràng nhất, bất luận thần thông hay thân thể đều có thể nói là mạnh nhất, chỉ là thân thể đại vu thượng cổ làm sao có thể so sánh với Diệp Hiên?
Đã thấy rõ sự khủng bố của Diệp Hiên, ngay cả Đa Bảo Như Lai cũng đang nghiêm trọng quan sát, hắn thân là tồn tại Đại La cửu trọng thiên đỉnh phong, chỉ thiếu một bước có thể tiến vào trong Chuẩn Thánh, nhưng khi hắn nhìn thấy thân thể Diệp Hiên khủng bố, vẻ kiêng kỵ xẹt qua đáy mắt hắn.
Vu tộc một mạch quan trọng nhất chính là thân thể, hiện tại thân thể Khoa Phụ bị thua, lại khiến cho hắn bị thương nặng, cho dù hắn còn có lực đánh một trận với Diệp Hiên, nhưng đối mặt với Đại La tiên thể của Diệp Hiên, kết quả duy nhất của hắn chỉ có một chữ, chết.
- Niệm tình ngươi là đại ca của nàng, bản đế hôm nay không giết ngươi, ngươi có thể đi.