- Không sao cả, Khổ Huệ ngươi muốn nói cái gì, làm có thể thẳng thắn nói ra.
Pháp Hoa Thiền Sư trầm thấp lên tiếng.
Khổ Huệ quỳ sát ở trung ương Đại Hùng Bảo Điện, đôi mắt hắn hơi chuyển, sau đó tụng một tiếng Phật hiệu nói:.
- Khởi bẩm chư vị sư thúc tổ, đệ tử nhớ sư thúc tổ trước đó vài ngày vừa rồi hàng phục một con Hà Yêu, Hà Yêu có tu vi Thái Ất Huyền Tiên, nếu để cho hắn đi vào Tiểu Thạch thôn làm mưa làm gió, tất có thể dẫn tới này người ra tay, lúc đó Ngũ Hoa Tự ta ở một bên quan sát, cũng có thể biết được hắn là tu vi thế nào.
- Nếu như này người không phải đối thủ của Hà Yêu, có thể bắt mang về ta Pháp Hoa Tự, nếu Hà Yêu bị hắn tiêu diệt, chư vị sư thúc tổ cũng có thể suy đoán ra người này có tu vi thế nào, sau đó lại mời Linh Sơn Phật Đà ra tay hàng phục, há chẳng phải lưỡng toàn kỳ mỹ?
Theo Khổ Huệ nói xong, trong điện yên tĩnh nghe được cả tiếng kim rơi, một chiêu mượn đao giết người có thể nói hoàn mỹ, không chỉ có Ngũ Hoa Tự không cần tự mình ra tay, ngược lại có thể suy đoán ra tu vi của Diệp Hiên, không quản kết quả như thế nào, Ngũ Hoa Tự đều trăm lợi mà không có một hại.
Tuy kế sách này có chút độc ác vô sỉ, có thể khiến Phật Môn mất mặt, nhưng có thể nói thiên y vô phùng, đám người Pháp Hoa Thiền Sư khẽ gật đầu.
- Kế này rất tốt.
- Khổ Huệ ngươi làm không tệ.
- Cũng xin chủ trì quyết đoán.
Mấy lão tăng dồn dập mở miệng, đều nhìn về phía Pháp Hoa Thiền Sư, bởi vì tất cả quyết định đều ở trong tay Pháp Hoa Thiền Sư.
- A di đà phật.
Pháp Hoa Thiền Sư tụng Phật hiệu nói:.
- Khổ Huệ, chuyện lần này giao cho ngươi đi làm, nếu ngươi có thể làm tốt việc này, lão nạp tự mình ban thưởng ngươi một cuốn kim cương phục ma quyền, coi như là phần thưởng lão nạp cho ngươi.
- Đa tạ chủ trì.
Khổ Huệ vui vẻ, kích động hướng Pháp Hoa Thiền Sư lễ bái, trong mắt xẹt qua vẻ hưng phấn.
Không trách Khổ Huệ kích động, Kim Cương Phục Ma quyền đủ để cho hắn tu luyện tới Thiên Tiên cảnh, hơn nữa hắn thủy chung ghi hận Diệp Hiên, nếu có thể lợi dụng Hà Yêu tiêu diệt Diệp Hiên, hắn cũng tiêu đi mối hận trong lòng.
Mặc dù Hà Yêu không phải đối thủ của Diệp Hiên, hắn cũng có thể báo cho Pháp Hoa Thiền Sư, tự có người Linh Sơn tây phương đến trấn áp Diệp Hiên, một mũi tên bắn trúng hai chim.
...
Cũng trong lúc đó.
Hỏa Diễm sơn.
Ngưu Ma Vương ngồi trên Bạch Cốt Vương Tọa, đếm không hết tiểu yêu đang gầm nhẹ, trên một cây thập tự giá có trói một thiếu nữ thanh xuân, chỉ là cả người thiếu nữ đầy lằn roi, hiển nhiên gặp tra tấn không cách nào tưởng tượng được.
- Nói cho bản vương, người phương nào sát hại con ta.
Đôi mắt Ngưu Ma Vương híp lại, nắm đấm đập về cái bàn phía trước người, theo một tiếng ầm ầm nổ vang truyền đến, thạch bàn hóa thành bụi mịn.
- Ngưu... Ngưu Ma Vương... Ta... Ta thật không biết hắn là ai vậy... Nên nói ta đều đã nói.
Hồ Mị Nhi suy yếu lên tiếng, trong mắt tràn đầy vẻ sợ hãi.
Mấy ngày trước, Hồ Mị Nhi bởi vì Hồng Hài Nhi chết, muốn thoát đi Tây Ngưu Hạ Châu trở về Thanh Khâu Hồ Tộc, những ở nửa đường đã bị Ngưu Ma Vương chặn lại, nàng biết mình cửu tử nhất sinh.
Quả nhiên, Ngưu Ma Vương trực tiếp bắt nàng trở về Hỏa Diễm sơn, bắt đầu tra tấn nàng với đủ hình phạt cực kỳ tàn ác, mà Hồ Mị Nhi không dám có nửa điểm giấu diếm, nhất nhất nói lại tình cảnh Hồng Hài Nhi bị giết cho đối phương.
Đáng tiếc, Ngưu Ma Vương một mực hỏi thân phận của Diệp Hiên, Hồ Mị Nhi làm sao có thể trả lời, nên mới có một màn hiện tại.
- Đại vương, ta thấy nữ cũng không có nói sạo, nàng thật sự không biết người này.
Một đại yêu đầu sói thân người đưa ra ý kiến.
Nghe thấy đại yêu thủ hạ nói, Ngưu Ma Vương chậm rãi gật đầu, bởi vì hắn cũng dần dần tin tưởng lời Hồ Mị Nhi nói, bởi vì... Mấy ngày qua, Hồ Mị Nhi đụng phải dằn vặt không cách nào tưởng tượng, chịu đựng đủ loại hình phạt tàn khốc, Hồ Mị Nhi tuyệt đối sẽ không nói sạo.
- Đại vương, đã vẽ bức họa của hung thủ, xin đại vương xem một chút.
Một tiểu yêu nhanh chóng đi tới trước người Ngưu Ma Vương, trong tay đang cầm một bức vẽ mới tinh, từ bức họa từ từ mở ra, trong đó hiện ra dáng dấp của một người.
Diệp Hiên.
Bức tranh chính là vẽ chân dung Diệp Hiên, chỉ là bức tranh cũng không thể vẽ được tướng mạo lúc đầu của Diệp Hiên, cũng chỉ có thể giống Diệp Hiên bảy phần.
- Ừ?
Nhìn chân dung, Ngưu Ma Vương hơi ngẩn ra, hắn luôn cảm giác đã từng nhìn thấy gương mặt này ở nơi nào đó, nhưng bất kể hắn suy nghĩ như thế nào, hắn cũng không nhận ra Diệp Hiên là thần thánh phương nào.
- Nha đầu đáng chết, xem người này có phải hung thủ sát hại con ta hay không?
Ngưu Ma Vương quay bức tranh ra để cho Hồ Mị Nhi nhìn, Hồ Mị Nhi suy yếu nhìn về phía bức họa, sau đó nhẹ nhàng gật gật đầu, dù sao nàng cũng chỉ là vội vàng gặp Diệp Hiên một lần, tuy bức họa này được vẽ từ miệng nàng miêu tả, nhưng nhìn rất giống, Hồ Mị Nhi khẳng định đây là chân dung của Diệp Hiên.
Nhìn Hồ Mị Nhi gật đầu, Ngưu Ma Vương híp mắt, lạnh lùng nói:.
Truyền pháp chỉ của bản vương cho yêu vương khắp nơi, lấy Tiểu Yên sơn làm tâm trong ngàn vạn, dặm dựa theo chân dung tìm kiếm người này cho ta.
- Vâng, đại vương.
Một đại yêu cầm bức họa lĩnh mệnh rời đi.
- Đại vương, nữ nhân này là người của Thanh Khâu Hồ tộc, nên xử lý như thế nào?
Lang Yêu thấp giọng hỏi.
- Thanh Khâu Hồ tộc thì như thế nào?
Ngưu Ma Vương lạnh lùng gầm nhẹ, ánh mắt nhìn về phía Hồ Mị Nhi hiện ra sát ý.