- Không cần quá khẩn trương, nếu ta muốn giết ngươi, ngươi cảm thấy ngươi bây giờ còn có thể bình yên vô sự đứng ở đây?
Diệp Hiên mỉm cười nói.
- Diệp Hiên, ta hôm nay đi đến một bước này, đều là do ngươi ban tặng, ngươi muốn giết cứ giết, không cần ở đây lường gạt ta.
Na Tra buông xuống Hỏa Tiêm Thương, hắn biết mình không phải đối thủ của Diệp Hiên.
- Ta cho ngươi một cơ hội, chỉ cần ngươi trung tâm đi theo bên cạnh ta, nhìn khắp thiên địa tam giới này, ta bảo vệ ngươi bình yên vô sự, từ đó về sau cũng không cần ẩn núp khắp nơi như chó nhà có tang.
Theo Diệp Hiên dứt lời, Na Tra khẽ giật mình, nửa ngày trôi qua cũng không có tỉnh táo lại.
- Ngươi... Ngươi... Tại sao phải giúp ta?
Na Tra kinh ngạc lên tiếng hỏi, luận tu vi hắn chỉ là La Thiên Kim Tiên, thủ hạ của Diệp Hiên không biết có bao nhiêu Đại La, mình trong mắt đối phương chỉ là chỉ sâu kiến, tiện tay đã có thể đánh giết, Na Tra thực sự nghĩ mãi mà không rõ vì sao Diệp Hiên muốn thu phục hắn.
- Không có vì sao, nếu ngươi nguyện ý, cứ đi theo ta, nếu ngươi không muốn, ta cũng sẽ không khó xử ngươi, càng sẽ không đánh chết ngươi, ngươi có thể tự mình rời khỏi.
Diệp Hiên mỉm cười, chậm rãi đi về phương xa, điều này làm cho sắc mặt Na Tra âm tình bất định, nhưng khi hắn nhìn thấy bóng lưng Diệp Hiên sắp biến mất, ánh mắt hiện ra vẻ quyết đoán, không có do dự đuổi theo Diệp Hiên.
Khi một người đi đến đường cùng, đối mặt với không có lối thoát, bỗng nhiên nhìn thấy tia hy vọng cuối cùng, tất sẽ nắm chặt không buông.
Xiển giáo nhất mạch đuổi giết, Thánh nhân Nữ Oa vứt bỏ, cả thế giới đều vứt bỏ làm cho hắn tuyệt vọng đến cực điểm, nhưng khi Diệp Hiên xuất hiện, lại để cho hắn thấy được hy vọng.
Khi có hy vọng, một lần nữa tỏa ra ý chí chiến đấu, giờ phút này Na Tra chính là như thế, mà đây cũng là người mà Diệp Hiên cần.
Có lẽ người sẽ hỏi, một Na Tra nho nhỏ, vì sao Diệp Hiên li phải thu phục?
Thật ra, Diệp Hiên đang bồi dưỡng Thiên Đình, càng xây dựng nội tình cho mình.
Không sai, Thiên Đình có rất nhiều Đại La Kim Tiên, nhưng đại đa số cũng chỉ là trong đường ranh giới đầu tiên của Đại La, nhân vật trong đường ranh giới thứ hai rất ít ỏi, về phần đường ranh giới thứ ba thì chỉ có Bằng Ma.
Khổng Tuyên dù sao cũng là người của Linh Sơn, còn chưa chính thức gia nhập Thiên Đình, Thiên Huyền Nữ cũng chỉ là Đại La thất trọng thiên, nhìn qua chiến lực của Thiên Đình, còn chưa đủ để trấn áp Tam Giới.
Diệp Hiên coi trọng không phải tu vi Na Tra, mà là tiềm lực của đối phương.
Không sai, chính là tiềm lực.
Na Tra, đệ tử đời thứ ba của Xiển giáo, thiên tư ngộ tính có thể nói đứng đầu, vô luận loại đạo pháp thần thông nào cũng đều có thể lĩnh ngộ, bằng không Xiển giáo nhất mạch cũng không có khả năng trọng điểm bồi dưỡng hắn.
Chỉ là trong mắt Diệp Hiên, Xiển giáo bồi dưỡng môn nhân quá mức công thức hóa, hơn nữa Thái Ất chân nhân chỉ là trong đường ranh giới thứ nhất của Đại La, chỉ bằng loại nhân vật này làm sao có thể bồi dưỡng ra đệ tử tốt?
Mà hắn Diệp Hiên thì khác, tay hắn có cửu chuyển Đại La kim đan, càng có vườn Bàn Đào, hơn nữa Thiên Đình đều có nắm giữ các loại tiên pháp thần thông trong thiên địa nhân tam giới.
Nếu Diệp Hiên muốn ra sức bồi dưỡng Na Tra, hắn dám khẳng định, không cần ba vạn năm, hắn tuyệt đối có thể để Na Tra bước vào đường ranh giới thứ hai của Đại La, tương lai bước vào Chuẩn Thánh cũng không phải không thể.
Trong thiên địa này không có cái gọi công bằng, mỗi người sinh ra đều không phải ở một vạch xuất phát, tư chất tu luyện của Na Tra trời sinh mạnh hơn người bình thường gấp ngàn lần, đây chính là điểm Diệp Hiên coi trọng hắn.
Dã tâm của Diệp Hiên rất lớn.
Hắn muốn trùng kiến thượng cổ Thiên Đình, càng muốn triệt để nắm trong tay Tam Giới, càng muốn ngang hàng cùng Thánh nhân, thậm chí vượt qua Thánh nhân trở thành chúa tể chân chính của tam giới.
Nhưng cơm phải ăn từng miếng từng miếng, đường phải từng bước một đi tới, hiện tại chỉ là bắt đầu, bởi vì khi Diệp Hiên bước vào nửa bước Chuẩn Thánh, hắn dĩ nhiên nhìn về phía trước, càng có thể cảm nhận được áp lực mà Thánh nhân trong thiên địa này ban cho hắn.
......
Chim hót hoa nở, mùi cỏ tập kích người.
Một ngôi miếu, hương khói lợn lờ, một vị thiếu nữ tuyệt mỹ mang lục y đang ở trong miếu thắp nhang cầu nguyện, quỳ gối trên bồ đoàn không ngừng lạy thần tượng Nữ Oa.
- Nữ Oa nương nương ở trên, Phượng Ca dập đầu cho ngài.
Lục y thiếu nữ có gương mặt như họa, quanh thân nở rộ khí chất linh hoạt, tựa như tinh linh sống trên trần thế, làm cho người ta liếc mắt một cái nhìn lại thì tất cả phiền não đều sẽ tan thành mây khói.
- Một cầu Nữ Oa nương nương phù hộ Yêu tộc, hai cầu thân thể Nữ Oa nương nương an thái, ba cầu tam giới tường hòa không có giết chóc.
Lục y thiếu nữ thành kính dập đầu, sắc mặt tuyệt mỹ mang theo vẻ bi thương.
- Phượng Ca, mau ra ngoài chơi.
Bỗng nhiên, mấy tiếng cười duyên từ ngoài miếu truyền đến, chỉ thấy mấy vị thiếu nữ Thanh Khâu hồ tộc đang gọi Tuyết Phượng Ca đi chơi, chỉ là đang ở ngoài Nữ Oa miếu nên cũng không dám lớn tiếng ồn ào, Thanh Khâu Hồ tộc hiển nhiên có ý kính sợ Nữ Oa thật sâu.
- Mấy vị tỷ tỷ chờ một chút, đợi ta lau kim thân nương nương sẽ đi ra.
Tuyết Phượng Ca áy náy mỉm cười, nàng đứng dậy từ trên bồ đoàn, trong tay nhiều thêm một miếng vải trắng, cực kỳ trịnh trọng mà cẩn thận lau sạch thần tượng của Nữ Oa, ước chừng qua một canh giờ mới lau sạch thần tượng.
- Nữ Oa nương nương ở trên, Phượng Ca cáo lui.
Tuyết Phượng Ca bái lạy, chậm rãi rời khỏi miếu thờ, nhẹ nhàng đóng cửa miếu lại, lúc này mới kết thúc buổi lễ thắp hương cầu nguyện hôm nay.