Nếu Diệp Hiên ở đây nhất định sẽ nhận ra, Tuyết Phượng Ca này chính là Tuyết Cơ bị hắn đưa đến Thanh Khâu Hồ tộc, chỉ là dung mạo Tuyết Cơ hiện tại rất khác trước kia, đã trở nên tuyệt mỹ đến cực điểm.
Nói về mỹ nữ không phải gương mặt, mà là khí chất, là một cỗ khí chất kỳ ảo mà phiêu miểu, càng có một loại cảm giác thánh khiết không thể khinh nhờn, hai loại khí chất này kết hợp cùng một chỗ, làm cho Tuyết Cơ có thể so với Thiên Huyền Nữ năm đó, đủ để xếp vào phạm trù thần nữ tam giới.
Miếu Nữ Oa.
Một tia thánh quang hơi nở rộ ở trên thần tượng Nữ Oa, hư không hơi ngưng trệ, chỉ thấy đôi mắt Nữ Oa thần tượng từ từ mở ra, tựa như sống lại.
- Nương nương, từ lúc Phượng Ca đứa nhỏ này mới sinh ra, đã trải qua một vạn năm ngàn tám trăm năm, từ khi nàng bi bô tập nói mỗi ngày đều đến miếu thờ bái lạy ngài, sau này lớn lên vẫn một mực mỗi ngày quỳ lạy cầu nguyện lau kim thân, một vạn năm ngàn tám trăm năm trôi qua, nàng chưa bao giờ lười biếng một ngày.
Một lão ẩu hiện hóa ở trong miếu thờ, quỳ gối trên bồ đoàn dập đầu với tượng thần Nữ Oa.
- Thiên đạo khó lường, đại kiếp nạn sắp tới, người này có duyên với ta, có thể tiếp nhận chức đệ tử quan môn của ta giống như Cửu Thiên Huyền Nữ, nhưng ta còn muốn xem nàng thêm một chút, xem người này có thể ứng kiếp cho Nữ Oa cung ta hay không.
Nữ Oa thần tượng bình tĩnh ra tiếng, nhưng nếu nghe kỹ sẽ phát hiện, âm thanh dĩ nhiên có chút động tâm.
Thanh Khâu Hồ tộc hôm nay, trời hạn gặp mưa rào, đất hiện kim liên, chư thiên tiên âm ầm ầm truyền đến, một đạo thánh quang thông thiên buông xuống, một tấm Thánh nhân pháp chỉ hàng lâm trong Thanh Khâu Hồ tộc.
Nữ Oa Pháp Chỉ, ân trạch của Thánh nhân.
Thanh Khâu Hồ tộc kích động quỳ lạy, Tuyết Phượng Ca nâng Nữ Oa pháp chỉ, trên mặt mang theo vẻ thành kính đi vào con đường ánh sáng thông thiên, theo thánh quang thông thiên từ từ dâng lên, Tuyết Phượng Ca ở trong ánh mắt chờ mong kích động của các tộc nhân, đi tới Nữ Oa cung trong tam thập tam trọng thiên ngoại.
Ba quỳ chín lạy, từ từ biến mất trên trời.
Bên trong ánh sáng thần thánh thông thiên, vẻ mặt Tuyết Phượng Ca đầy thành kính, nàng mặc bạch y tuyệt thế, nàng không nhiễm bụi bặm, mỗi khi đi ba bước sẽ quỳ rạp dập đầu ba cái, hành trình gian nan cũng không phải người ngoài có thể tưởng tượng.
Ba bước dập đầu ba cái, từ từ lên trời, Tuyết Phượng Ca giống như hóa thành tín đồ thành kính nhất của Thánh nhân Nữ Oa, chỉ là không ai biết, đôi mắt thuần khiết của Tuyết Phượng Ca lặng yên xẹt qua một tia kích động.
Nàng đã làm được, nàng thực sự đã làm được.
Trọn vẹn một vạn năm ngàn tám trăm năm, trọn vẹng một vạn năm ngàn tám trăm năm.
Không ai biết một vạn năm ngàn tám trăm năm này nàng bị tra tấn như thế nào, ngày này qua ngày khác, năm này qua năm khác, mỗi ngày đều làm một chuyện giống nhau, quả thực sắp bức nàng đến phát điên.
Nhưng trời xanh không phụ lòng người, nàng rốt cục làm được, nàng không phụ kỳ vọng của Diệp Hiên, giờ phút này nàng ba quỳ chín lạy đi về phía Nữ Oa cung, bởi vì nàng sắp được Nữ Oa thu làm đệ tử, cũng sắp có thể hoàn thành nhiệm vụ Diệp Hiên giao cho nàng.
- Sư thúc, Tuyết Cơ không phụ kỳ vọng của ngươi.
Tuyết Phượng Ca âm thầm kích động, trong lòng hưng phấn hô to, chỉ là ngoài nàng vẫn tràn đầy thành kính, không có biểu hiện ra bất kỳ vẻ kích động nào.
......
Nước sông Vong Xuyên chậm rãi chảy xuôi từ đông sang tây, dòng sông đục ngầu, xương cốt trắng bệch liên tiếp dâng lên ở trong Vong Xuyên hà, còn có vô số tiếng vong linh khóc rống truyền đến.
Bầu trời mờ mịt, mặt trời huyết hồng, gió âm gào thét đầy trời, hội tụ thành một bức tranh âm trầm đáng sợ, còn có âm binh quỷ tướng xuyên qua hư không, cũng có Hắc Bạch Vô Thường đang vừa đánh vong hồn vừa cất tiếng quát giận dữ.
Trên Vong Xuyên hà.
Một lôi đài mênh mông vô tận, Thập Điện Diêm La tọa trấn tám hướng, còn có một bóng dáng vĩ đại thiên địa ngồi xếp bằng trên trời cao, đang hơi quan sát lôi đài mênh mông bên dưới.
Trên lôi đài.
Quỷ tiên đang gầm lên giận dữ, âm linh đang gầm thét, từng đạo quỷ tiên đại thuật đang phát ra, thỉnh thoảng có thể nhìn thấy vong hồn tan thành mây khói, càng có thể nhìn thấy quỷ tiên hóa thành khói đen.
- Giết!
Vong hồn quát lớn, sát khí trùng thiên, chỉ thấy cả người của một vị nam tử mặc áo đen bộc phát ra âm quang nổ tung tám phương, một thanh Cửu Âm Độc Tiên Kiếm trong tay, mỗi khi chém ra một kiếm thì không biết có bao nhiêu quỷ tiên hồn phi phách tán mà chết.
- Hoàng Hữu Tài, ngươi muốn trở thành đệ tử quan môn của đại đế, ngươi là nằm mơ ban ngày, hôm nay để cho ngươi hồn phi phách tán ở đây.
Một vị Đại La Quỷ Tiên, quanh thân nở rộ âm quang, vô lượng phía sau càng có rất nhiều tùy tùng vây quanh nam tử mặc hắc y, mà hắc y nam tử này tuy chỉ có tu vi La Thiên Kim Tiên, đừng nói không phải đối thủ của vị Đại La Quỷ Tiên này, giờ phút này đối mặt với rất nhiều người vây công, kết cục của hắn cũng là phải chết không thể nghi ngờ.
Hoàng Hữu Tài bị ánh sáng âm u che thân, thân hình thon dài mà cao ngất, Cửu Âm Độc Tiên Kiếm đang nở rộ ánh sáng màu lục bích, giờ phút này đang âm độc nhìn chằm chằm Đại La Quỷ Tiên phía trước.
Đây là một trận chiến, không có cái gọi là công bằng, cũng không có cái gọi là thắng bại, chỉ có người cuối cùng có thể sống sót trên lôi đài mới có thể bái Phong Đô Quỷ Đế làm sư phụ.
Mười lăm ngàn tám trăm năm.
Hoàng Hữu Tài đã chờ đợi mười lăm ngàn tám trăm năm.