Ầm ầm!
Tiểu kích ba tấc, kích thân đen nhánh, khắc họa đường vân cổ lão, trên thân kích khắc dấu những văn tự khó hiểu, mũi kích toả ra khí tức Vạn Cổ sát phạt, giờ phút này dập dờn trong tinh không.
Tru Thiên kích, sát phạt đại khí đệ nhất Vạn Cổ, hư hư thực thực cũng không phải là vật của tam giới, kích này có uy năng kinh khủng quỷ thần khó lường, đây chính là binh khí của Diệp Hiên.
- Kích đến!
Trong vô biên hắc ám, thẳng tắp Diệp Hiên sống lưng, hắn gầm nhẹ lên tiếng, tiểu kích ba tấc đón gió nở lớn, hóa thành đại kích ba trượng rơi trong tay Diệp Hiên.
Ào ào ào!
Tru Thiên kích trong tay, xuất hiện một bộ dạng cực kỳ kinh người, âm thanh hắc ám vô biên ù ù trong tinh không truyền đến, hiện ra hư ảnh một huyết sắc trường hà, hàng vạn vong hồn trong huyết sắc trường hà gầm rú kêu thảm.
Hắc ám vô biên, huyết hải lật trời, Diệp Hiên cầm kích trong tay, dị tượng huyết hải sau lưng quá mức quỷ dị, Tru Thiên kích trong tay hắn không như lúc trước, một luồng huyết quang nồng đậm không ngừng lấp lóe trên thân kích, càng có âm thanh vù vù từ bên Tru Thiên kích truyền đến.
Một màn như thế khiến Đại Nghệ ngốc trệ tại chỗ, một cung một tiễn trong tay lúc này có chút run rẩy, Tru Thiên kích xuất hiện, tâm linh Đại Nghệ như bị xé nứt, cảm giác như đứng giữa sinh tử dâng lên trong tâm hắn.
- Cái này. . . Đây là. . . ?
Đại Nghệ rung động lên tiếng, hai mắt gắt gao nhìn chăm chú Tru Thiên kích trong tay Diệp Hiên, trong mắt hiện ra vẻ kinh dị, binh khí trong tay Diệp Hiên vậy mà khiến một cung một tiễn trong tay hắn phát ra âm thanh bi thương than khóc.
Áp chế, trời sinh áp chế, đây là áp chế trời sinh trên binh khí, giống như cừu non gặp phải sư tử, tự nhiên nội tâm cừu non cảm thấy sợ hãi.
Giờ phút này Đại Nghệ hoàn toàn có thể cảm nhận được một cung một tiễn sợ hãi, sự sợ hãi này truyền đến tinh thần của hắn.
Đạp —— đạp —— đạp.
Diệp Hiên trong tay cầm đại kích dạo bước trong tinh không, mỗi một bước bước ra, Tru Thiên kích đều vù vù rung động, từng sợi sát phạt lệ khí sinh sôi, bao phủ Diệp Hiên trong đó.
- Chết đi!
Đối diện trạng thái quỷ dị của Diệp Hiên, Đại Nghệ run giọng gầm thét, cuối cùng bắn ra mũi tên thứ ba, Xạ Nhật Thần Tiễn kim quang tăng vọt, mang theo uy năng hủy trời diệt đất bắn tới Diệp Hiên.
Đùng!
Diệp Hiên vung mạnh Tru Thiên kích trong tay, giống như vung mạnh toàn bộ tinh không, làm cho từng khỏa đại tinh chệch hướng khỏi quỹ tích, đại kích ba trượng không hiện ra uy lực, chỉ có quang mang hắc ám sát phạt toả ra, đập tới hướng Xạ Nhật Thần Tiễn.
Keng!
Tinh không nổ vang, tinh hải chôn vùi, từng khỏa đại tinh trong chấn động hóa thành tro bụi, nhưng đó cũng không phải chuyện đáng sợ nhất, chuyện đáng sợ nhất là, Xạ Nhật Thần Tiễn đang phát ra âm thanh bi minh, bị Tru Thiên kích đập văng ra, gây ra một vết rách trên Xạ Nhật Thần Tiễn.
- Không thể nào!
Một màn như thế, Đại Nghệ kinh dị rống to, nhanh chóng lùi lại mấy bước, ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên cực kỳ kinh hoảng.
Trong lòng Đại Nghệ biết, một cung một tiễn của hắn có thể phá diệt trời đất, năm đó Đế Tuấn đánh hắn ngã gục trọng thương, thế nhưng vì kiêng kị một cung một tiễn, tính mệnh của hắn mới được cứu.
Nhưng hôm nay một cung một tiễn thần thoại bị phá, chí bảo hắn tự hào nhất vậy mà không địch lại đại kích trong tay đối phương, Đại Nghệ quả thực thất hồn lạc phách đến cực điểm.
- Ngươi thật đúng là phế vật.
Vô tình vô dục, âm lãnh rét lạnh, lời nói Diệp Hiên quanh quẩn trong thái hạo tinh không, tay hắn cầm Tru Thiên kích dạo bước đi tới Đại Nghệ, không thèm nhìn một cung một tiễn hắn trong tay.
- Ta không tin!
Đại Nghệ gầm thét điên dại, hai mắt sung huyết, hắn lần nữa kéo động dây cung, bắn ra tiễn thứ tư.
Ầm!
Đại kích vung mạnh, phá diệt tinh không, Xạ Nhật Thần Tiễn lần nữa bị nện văng ra, thân tiễn có vết rạn nứt, thần quang sáng chói cũng phai mờ.
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Đại Nghệ như lâm vào trạng thái điên cuồng, hắn không ngừng kéo động dây cung nhắm vào Diệp Hiên, Xạ Nhật Thần Tiễn càng toả ra uy năng về sau, như thang hoa đến cực điểm.
Tiễn thứ năm. . . Tiễn thứ sáu. . . Tiễn thứ bảy. . . Tiễn thứ tám. . . .
Tám mũi tên Xạ Nhật bắn ra, tiễn quang xuyên qua tinh không quá mức sáng chói, chôn vùi ngàn vạn dặm tinh không, sự tình khiến Đại Nghệ cảm thấy sợ hãi là, trọn vẹn tám mũi tên bắn ra, Diệp Hiên vẫn bình yên vô sự, trời sinh đại kích như khắc chế một cung một tiễn, tất cả đều bị đánh bay ra.
- Thật đúng là không thú vị, ngươi có thể đi chết rồi.
Diệp Hiên bước ra một bước, Tru Thiên kích vung mạnh tinh không, chi quang vô biên hắc ám chiếu xuống, thân kích rét lạnh nở rộ phạt chi quang cổ kim sát, đập lên đầu Đại Nghệ.
Keng!
Đại Nghệ vội vàng cầm lấy Chấn Thiên Thần Cung ngăn cản, tiếng oanh vang truyền đến, hiện ra hình tượng hai người giằng co.
Diệp Hiên một tay cầm kích, ép xuống Chấn Thiên Thần Cung, mà Đại Nghệ liều mạng hai tay cầm cung ngăn cản Tru Thiên kích đập tới.
Két —— két —— két.
Sắc mặt Đại Nghệ đỏ lên, mồ hôi đổ trên trán, trong mắt có nét kinh hoảng, Chấn Thiên Thần Cung trong tay hắn hiện ra vết tích rạn nứt, như không bao lâu sẽ bị Tru Thiên kích liền hoàn toàn đánh vỡ.
- Mở!
Đại Nghệ oán giận gầm thét, Chấn Thiên Thần Cung vù vù bạo động, một cỗ cự lực cực kỳ khủng bố từ Chấn Thiên Thần Cung bắn ra, đánh bật Diệp Hiên ra.
- Xạ Nhật cửu tiễn!
Đại Nghệ thở hổn hển, cả người điên cuồng, toàn thân hắn huyết khí cuồn cuộn, kéo dây cung khiến cho một cung một tiễn tách ra thần quang cực kỳ đáng sợ.