Phanh!
Quang ảnh đan xen, đất ngã trời lật, hai người đối nhau một quyền, phát ra uy lực hủy thiên diệt địa, trực tiếp làm cho ngàn vạn dặm trời xanh, mặt đất hóa thành chân không, bụi bặm cuồn cuộn bay lượn, che lấp bóng dáng hai người trong đó.
Bang bang!
Chiến đấu tiếp tục, máu tươi bay vẩy, thiên địa đầy bụi phân, không ai có thể thấy rõ tình hình chiến đấu của hai người như thế nào, chỉ là không ngừng có máu từ trong bầu trời rơi xuống, chứng minh trận chiến đấu này đang rất kịch liệt.
Ầm ầm!
Thiên địa cuồng phong, khói bụi tan hết, bóng dáng hai người lần nữa hiện ra.
Từng vết máu tràn ra từ khóe miệng Diệp Hiên, sắc mặt hắn có chút tái nhợt, hiển nhiên bị thương không nhẹ trong lúc chiến kịch liệt với Xi Vưu.
Tóc trên đầu Xi Vưu xõa tung, một đôi huyết đồng ngưng trệ, máu tươi cũng chảy ra trong miệng, hiển nhiên hắn cũng không chiếm được bất kỳ tiện nghi nào sau lần giao phong kịch liệt này.
- Tiểu tử, bổn vu xem thường ngươi, nhưng ngươi hôm nay tất phải chết không thể nghi ngờ.
Xi Vưu gầm nhẹ thành tiếng, bộc phát ra thông thiên ma quang, từng luồng ma quang sinh sôi nảy nở ở phía trước hắn.
- Xi Vưu đao!
Ông!
Loạn thiên động địa, đao mang xuyên trời, một thanh ma đao dần hiện ra trong hư không, khí tức chí ma chí hung nở rộ trên thân đao, khí tức hung lệ cực kỳ khủng bố phóng lên trời, khuấy động mây gió tám phương, làm cho phương thiên địa này mơ hồ có dấu hiệu vỡ vụn.
Ma đao trong tay, bá thiên tuyệt địa.
Khi Xi Vưu cầm ma đao trong tay, khí thế cả người hắn cuồng bạo tăng lên, ma đao trong tay hắn đang phát ra tiếng ong minh cực kỳ đáng sợ, ma quang thảm thiết kích động trên thân đao.
Diệp Hiên lạnh lùng cười lạnh nói:.
- Muốn so binh khí, ngươi còn kém xa.
- Tới đây!
Nghịch loạn thiên địa, hắc ám vô biên, tám phương thiên địa truyền đến tiếng Diệp Hiên tàn khốc gầm nhẹ, chỉ thấy mi tâm của hắn đang phát sáng, kích nhỏ ba tấc nhộn nhạo lao ra, hắc ám vô biên che đậy thiên địa Vu tộc, chỉ có lệ khí sát phạt nở rộ ở trên thân kích.
Ông!
Tiểu kích ba thốn đón gió biến lớn, cho đến khi hóa thành đại kích ba trượng, Diệp Hiên nắm trong tay, Diệp Hiên chỉa mũi kích về phía Xi Vưu, trong bầu trời hắc ám vô biên kia còn có hỗn độn thần lôi nổ vang.
Xi Vưu đao chí hung chí ma, chính là một thanh thượng cổ ma khí cực kỳ đáng sợ, trong Vu Yêu đại chiến, Xi Vưu chém giết vô tận yêu tộc, dùng máu tươi của hàng tỷ yêu tộc rèn luyện thành, ngày đao thành quỷ khóc thần tru kinh thiên động địa, chính là một thanh ma đao cực kỳ đáng sợ.
Xi Vưu ma đao trong tay, điều này đại biểu cho chiến lực của hắn toàn bộ mở ra, xem Diệp Hiên là người chết, bởi vì không ai có thể sống sót dưới Xi Vưu đao.
- Chết!
Ma đao kinh thế, hung lệ ngập trời, Xi Vưu chém ra một đao, đao mang ngàn vạn trượng ngang trời xuất thế, càng giống như cửu thiên trường hà chém về phía Diệp Hiên.
Hắc ám vô biên, sát phạt cổ kim, Diệp Hiên dữ tợn cuồng tiếu, có lẽ người khác sẽ sợ hãi ma đao trong tay Xi Vưu, nhưng Tru Thiên Kích là đại khí sát phạt đệ nhất Vạn Cổ, Diệp Hiên căn bản sẽ không để Xi Vưu đao vào mắt.
Ầm ầm!
Đánh ra một kích, trời lở đất nứt, đại kích quá mức hắc ám, cũng quá mức rực rỡ, khí tức hắc ám phá diệt vạn vật đang ầm ầm bốc lên, một tia hàn quang xuyên qua thiên địa hai giới nở rộ.
Keng!
Hai đại binh khí đối đầu cùng một chỗ, theo một tiếng nổ tung vang dội thiên địa truyền đến, ngàn vạn dặm thiên địa cực hạn vặn vẹo, giống như muốn bị công kích của hai người đánh cho vỡ vụn.
Phốc phốc!
Một tiếng kêu đau đớn, huyết nhục rơi xuống, chuyện cực kỳ dọa người xảy ra, chỉ thấy Tru Thiên Kích không để ý đến hung uy của Xi Vưu đao, trực tiếp bay ra, càng làm cho thanh thượng cổ ma đao này phát ra tiếng kêu bi thương, mũi kích lạnh lẽo kia trực tiếp xuyên qua xương tỳ bà của Xi Vưu, càng làm cho vị Vu tộc ma thần này đau đớn hừ ra tiếng.
- Cổ Vu!
- Xi Vưu?
Đám người Vu tộc kinh hãi rít gào, Vu lão hoảng sợ gầm nhẹ, phàm là Vu tộc nhìn thấy cảnh tượng này đều không tin vào mắt mình, đường đường là Vu tộc Ma Thần Xi Vưu lại có thể bị thương dưới kích của Diệp Hiên.
Ngược lại bên kia, bộ chúng Thiên Đình cất tiếng hoan hô, trong miệng càng hô to tên Diệp Hiên, còn có hoàng cân lực sĩ đang đánh mạnh chiến trống, trong lúc nhất thời khí thế đại chấn.
Lùi lại!
Xương tỳ bà bị Tru Thiên Kích xuyên thủng, sắc mặt Xi Vưu âm trầm như nước, cả người cuồng bạo lui về phía sau vạn dặm, duy trì một khoảng cách an toàn với Diệp Hiên.
Hô - Hô – Hô!
Tiếng hít thở cực kỳ nặng nề từ miệng Xi Vưu truyền ra, một lỗ máu đáng sợ hiện ra trên vai hắn.
Số lượng lớn máu tươi không ngừng tràn ra, cũng nhuộm đỏ cả thân thể to lớn của hắn.
- Kích này là vật gì?
Xi Vưu nắm chạt Ma Đao trong tay, gắt gao nhìn chằm chằm Tru Thiên Kích trong tay Diệp Hiên, trong miệng lại phát ra tiếng ầm ầm, vừa mới so đấu binh khí, ma đao trong tay hắn hoàn toàn không địch lại Tru Thiên Kích, làm cho lòng hắn nổi lên sóng to gió lớn.
Không ai biết tâm tình của Xi Vưu lúc này, Ma Đao trong tay hắn tuy rằng không có thanh danh trong thiên địa, nhưng lại là một thanh ma đao tuyệt thế, không biết chém giết bao nhiêu yêu tộc thượng cổ, tuyệt đối không thua kém Tiên đầu bảo.
Thần khí có linh, chủ nhân tự biết, Xi Vưu hoàn toàn có thể cảm giác được ma đao sợ hãi binh khí trong tay Diệp Hiên, đây cũng là chuyện chưa từng có từ khi đao này xuất thế tới nay, quả thực làm cho hắn không dám tưởng tượng.
- Ngươi sợ?
Lúc này, Diệp Hiên cầm Tru Thiên Kích chỉ về phía Xi Vưu, khóe miệng lộ ra nụ cười khinh miệt, điều này khiến Xi Vưu giận dữ, trong miệng phát ra tiếng gầm giận dữ giết tới Diệp Hiên.