- Hôm nay ngươi chắc chắn sẽ chết.
Ầm ầm!
Ma đao rực rỡ, đao mang rực rỡ, ma quang thông thiên quán địa nở rộ cực hạn, Xi Vưu thân là Vu tộc ma thần, hắn tuyệt đối không cho phép mình lùi bước, cho dù binh khí của đối phương có thể cực kỳ đáng sợ cũng không phải lý do hắn lùi bước.
Keng keng keng!
Đao kích giao tiếp, thiên địa treo ngược, hư không vỡ vụn, thiên địa vặn vẹo, khi hai người lần nữa chém giết cùng một chỗ, không chỉ đao kích giao tiếp, càng xen lẫn đại thuật sát phạt đáng sợ, trong khoảng thời gian ngắn, cho hai người chiến đấu đã đến giai đoạn nóng bỏng.
Máu đổ bầu trời, trời đất kêu rên.
Tru Thiên Kích ở trong tay Diệp Hiên bộc phát uy năng vô thượng, mỗi một kích đánh ra đều tạo thành áp lực không thể tưởng tượng được dành cho Xi Vưu. Tuy rằng thân thể của hắn mạnh hơn Diệp Hiên một bậc, nhưng đối mặt với đại khí sát phạt đệ nhất vạn cổ, cái gọi là thân thể cường đại của hắn căn bản không chịu nổi một kích.
Từng lỗ máu đáng sợ hiện ra quanh người Xi Vưu, rất nhiều máu tươi nhuộm đỏ toàn thân, nhưng dưới thần thuật Vu tộc, thân hình Xi Vưu nhanh chóng tái hợp, chỉ là sắc mặt của hắn cũng càng thêm tái nhợt.
Hiển nhiên, loại Vu tộc thần thuật chữa trị thân thể này cũng không phải có thể sử dụng vĩnh viễn vô tận, theo hắn bị thương càng ngày càng nhiều, hắn sớm muộn gì cũng sẽ chết dưới Tru Thiên Kích.
Đương nhiên, trong chiến đấu sát phạt nóng bỏng của hai người, Xi Vưu bởi vì Tru Thiên Kích mà bị thương nặng, cũng không có nghĩa Diệp Hiên chân chính chiếm thế thượng phong.
Xi Vưu dù sao cũng là Vu tộc Cổ Vu, càng là Vu tộc ma thần, tu vi của hắn sánh ngang với chuẩn thánh chém đi hai thi, đây chính là tu vi chân thật của hắn, càng là tu luyện vô tận của hắn mà thành.
Diệp Hiên thì khác, khí tức của hắn dần dần bắt đầu trở nên ảm đạm, bởi vì thời gian Kiếp Tiên Biến đã sắp tới, cũng làm cho chiến lực của hắn không ngừng giảm xuống.
Kiếp Tiên biến, mặc dù là đại thuật nghịch thiên, có thể tăng lên một cảnh giới của Diệp Hiên, nhưng đừng quên, đây vẻn vẹn chỉ là một loại bí thuật, mà không phải tu vi chân thật của Diệp Hiên.
Kiếp Tiên Biến chỉ có thười gian một canh giờ, một canh giờ sau Diệp Hiên sẽ bị đánh trở về nguyên hình, đây cũng là điểm cực hạn của Kiếp Tiên Biến.
Nếu Diệp Hiên thủy chung có thể ở trong trạng thái Kiếp Tiên Biến, Kiếp Tiên Biến cũng không cần gọi là đại thuật nghịch thiên, mà là có thể xưng là công pháp vô địch.
Vạn vật khởi động theo chu kỳ, thiên địa có thịnh có suy, không có bất kỳ một loại thuật pháp nào hoàn mỹ không tỳ vết, ngay cả Kiếp Tiên Biến cũng không ngoại lệ.
Tại thời điểm này.
Diệp Hiên giống như rơi vào trong trạng thái cuồng bạo chém giết Xi Vưu, bởi vì hắn đã cảm giác được tu vi của mình đang thụt lùi, di chứng của Kiếp Tiên Biến đang chậm rãi hiện ra, chỉ sợ không đến mấy chục hơi nữa thì Kiếp Tiên Biến sẽ hoàn toàn mất tác dụng.
Cho nên Diệp Hiên muốn khi Kiếp Tiên Biến hoàn toàn biến mất, không nói trấn giết Xi Vưu ở đây, cũng muốn đánh hắn trọng thương sắp chết, nếu không chờ Kiếp Tiên biến của hắn hết tác dụng, bản thân hắn sẽ lâm vào khốn cảnh.
Xi Vưu chật vật tránh đi mũi nhọn của Tru Thiên Kích, ma đao trong tay càng thỉnh thoảng chém tới Diệp Hiên, thân là Vu tộc cổ vu, Xi Vưu cũng không ngu xuẩn, hắn đã cảm giác được tu vi của Diệp Hiên đang rơi xuống, sắc mặt hắn vui vẻ, càng không chính diện đối mặt Diệp Hiên.
- Chết!
Bỗng nhiên, Diệp Hiên tàn khốc gầm nhẹ, Tru Thiên Kích ầm ầm nổ vang, vô biên hắc ám che khuất bầu trời, Tru Thiên Kích ầm ầm rơi xuống Xi Vưu, đây là một kích mạnh nhất của Diệp Hiên, hắn muốn trấn áp Xi Vưu ngay trước khi Kiếp Tiên Biến hoàn toàn biến mất.
- Giết!
Đối mặt với một kích hủy thiên diệt địa của Diệp Hiên, sắc mặt Xi Vưu đại biến, bởi vì một kích này gắt gao tập trung hắn, hắn căn bản không có cách nào tránh né, chỉ có chém một đao về phía Diệp Hiên, hy vọng có thể bức lui Diệp Hiên.
Một chuyện khủng khiếp xảy ra.
Đại kích Diệp Hiên đè ép xuống Xi Vưu, ma đao trong tay Xi Vưu cũng đánh về phía hắn, trong ánh mắt kinh hãi muốn chết của Xi Vưu, Diệp Hiên vẫn không có bất kỳ ý né tránh nào, không để ý đao mang mà tiếp tục chém giết hắn.
Răng rắc!
Máu chảy xệ, thê lương cực kỳ, chỉ thấy một cánh tay Diệp Hiên bị ma đao tung xuống, huyết hoa phun ra rơi xuống trường thiên, nhưng Tru Thiên Kích giờ phút này ầm ầm nện xuống thân thể Xi Vưu, càng làm cho nửa người hắn nổ tung không còn tăm hơi.
- Thiên Đế!
- Cổ Vu!
Tám phương thiên địa truyền đến âm thanh kinh hô hoảng sợ, ai cũng thật không ngờ lại là loại kết cục này.
Ông!
Kiếp tiên biến gia trì cuối cùng cũng tản đi, sắc mặt ửng hồng của Diệp Hiên hóa thành trắng bệch, trong miệng lại phun ra một ngụm máu, cánh tay bị ma đao chém đi bị hắn nắm trong tay, sau đó trực tiếp an trở lại trên cánh tay, theo một trận sương mù đáng sợ vờn quanh cánh tay hắn, cánh tay của hắn lại lần nữa khôi phục như lúc ban đầu, chỉ là khí tức quanh thân Diệp Hiên cũng biến cực kỳ suy yếu xuống.
Phanh!
Cùng lúc đó, Xi Vưu bị một kích tuyệt thế của Diệp Hiên, nửa người đã bị chôn vùi, cả người cũng hung hăng nện lên đỉnh núi Tổ Vu, một cái hố lớn hình người cũng hiện ra.
- Bảo hộ cổ vu!
Vu lão run rẩy rống to, mấy trăm vị đại vu bắn tới, tất cả đều đứng trên đỉnh Tổ Vu sơn, vẻ mặt nặng nề nhìn về phía Diệp Hiên trong bầu trời, một loại không khí cực kỳ áp lực sinh sôi nảy nở trong thiên địa.
- Lui ra!
Bỗng nhiên, một tiếng gầm giận dữ trầm thấp truyền đến, chỉ thấy hố lớn hình người đang chấn động kịch liệt, Xi Vưu chỉ còn lại nửa người đang chậm rãi tụ lại, điều này làm cho sắc mặt người Vu tộc mừng như điên, nhao nhao nhìn về phía Xi Vưu.