- Hiền đệ, ta không thể không nói cho ngươi biết, hai vị Thiên Đế của Thượng cổ Yêu Đình đều là Thánh nhân cường đại, cũng chỉ thiếu một bước đã có thể bước vào cảnh giới Thánh nhân, so với thượng cổ thập nhị Tổ Vu cũng chỉ mạnh không kém, nếu bọn họ thật sự muốn đoạt lại Thiên Đình chính thống, ngươi tuyệt đối không thể chính diện đối địch với bọn hắn.
Tôn Ngộ Không nặng nề dặn dò.
- Cường giả mạnh nhất giả dưới Thánh nhân?
Diệp Hiên lẩm bẩm ra tiếng, trong mắt xẹt qua vẻ kinh ngạc.
Bởi vì căn cứ theo Diệp Hiên biết, Chuẩn Thánh chỉ có mấy đại cảnh giới, từ Chuẩn Thánh sơ kỳ, chém đi một thi, chém đi hai thi, cho đến khi trở thành Thánh nhân.
Phải biết rằng Xi Vưu cũng tuy sánh ngang với Chuẩn Thánh chém đi hai thi, khi hắn phát động Kiếp Tiên Biến cũng không rơi vào thế hạ phong, người mạnh nhất dưới Thánh nhân này lại có ý gì?
Nhìn vẻ nghi hoặc trên mặt Diệp Hiên, Tôn Ngộ Không chậm rãi mở miệng giải thích:.
- Chuẩn Thánh chi đạo cũng không phải như huynh đệ ngươi nghĩ...
Theo Tôn Ngộ Không chậm rãi giải thích, dần dần vạch trần bức màn thần bí về Chuẩn Thánh cảnh.
Mọi người đều biết, Thành Thánh có ba con đường, một là công đức thành Thánh, hai là chém tam thi thành Thánh, ba là lấy lực chứng đạo thành Thánh.
Đừng quên, đây cũng không phải Chuẩn Thánh cảnh, đây là phương pháp thành Thánh, không có nửa điểm quan hệ với tu vi Chuẩn Thánh.
Phương pháp thành Thánh là để cho một người nhanh chóng trở thành Thánh nhân, đây là một con đường tắt, mà Chuẩn Thánh là in dấu chân từng bước một tu luyện, theo thời gian gia tăng, tu vi bản thân cũng sẽ càng ngày càng mạnh, chiến lực cũng đáng sợ không cách nào tưởng tượng.
Cái gọi phương pháp trảm tam thi chính là phương pháp đạp tới con đường thành Thánh, cũng không thể hoàn toàn cân nhắc tu vi cùng chiến lực của một người, dù sao trong thiên địa này, không phải mỗi Chuẩn Thánh đều tu luyện trảm tam thi thành Thánh.
Ngươi nhìn Nữ Oa Thánh nhân kia, năm xưa nàng chỉ là một vị Chuẩn Thánh bình thường, nhưng cuối cùng mượn công đức vá trời tạo người cùng hồng mông tử khí, để nàng từ một vị Chuẩn Thánh bình thường bước vào cảnh giới Thánh nhân.
Ví dụ như, Xi Vưu có chiến lực sánh ngang với Chuẩn Thánh chém đi hai thi, nhưng hắn kém quá xa nếu so với hai vị Thiên Đế của Thượng cổ Yêu Đình.
Bởi vì hai đại Thiên Đế tồn tại vô tận năm tháng, bất luận tu vi hay chiến lực đều xếp hạng cực cao, chỉ thiếu một bước đã có thể trở thành Thánh nhân, chỉ là một bước này căn bản không cách nào bước ra, bởi vì ngoại trừ ba loại phương pháp thành Thánh, không ai có thể dựa vào tu vi tích lũy bước vào cảnh giới Thánh nhân.
Cái này cũng không thể không nói chính là bi ai của Chuẩn Thánh.
Năm xưa Tôn Ngộ Không tu luyện phương pháp trảm tam thi thành Thánh, chính là vì không cam lòng khuất phục trong Chuẩn Thánh, chỉ là Diệp Hiên xuất hiện cũng làm cho hắn hiểu rõ con đường này đã sai, lúc này mới tự phế phương pháp trảm tam thi thành Thánh.
Nhưng tu vi của Tôn Ngộ Không cũng không giảm xuống, bởi vì hắn chỉ phế phương pháp thành Thánh, mà không phải tu vi bản thân.
Theo Tôn Ngộ Không chậm rãi nói, Diệp Hiên rốt cuộc cũng hiểu được, ba loại phương pháp thành Thánh chỉ là một cái chìa khóa, có thể mở ra cánh cửa đi tới Thánh nhân cảnh, mà cũng không thể đại biểu cho tu vi cùng chiến lực của bản thân.
Theo Tôn Ngộ Không chậm rãi nói, Diệp Hiên rốt cục hiểu được Chuẩn Thánh cảnh là gì.
- Huynh trưởng, tiểu đệ cần bế quan một đoạn thời gian, hy vọng đoạn thời gian này huynh trưởng có thể thủ hộ Thiên Đình giúp ta.
Diệp Hiên trịnh trọng lên tiếng.
- Huynh đệ yên tâm bế quan, có ta tọa trấn Thiên Đình, còn không có ai dám làm càn ở Thiên Đình.
Tôn Ngộ Không gật đầu đáp lời.
Nâng ly cạn chén, thành thật với nhau, hai người nâng chén đối ẩm, nửa ngày trôi qua, Tôn Ngộ Không mới từ rời khỏi hành cung thiên đế, mà Diệp Hiên cũng sớm phân phó Thân Công Báo, không có sự cho phép của hắn, không cho bất kỳ kẻ nào quấy rầy hắn bế quan.
Trong hành cung Thiên Đế.
Diệp Hiên ngồi xếp bằng trên hư không, mái tóc xám trắng buông xuống sau đầu, hắn chậm rãi nâng bàn tay lên, chỉ thấy hư không nở rộ từng đạo gợn sóng, hai thứ hiện ra trước mặt.
Tiểu đỉnh thần bí bị chia làm hai, giờ phút này đang chìm nổi trong hư không, càng không có nửa điểm khí tức khác thường nở rộ, chỉ là đôi mắt Diệp Hiên giờ phút này cực kỳ nghiêm trọng, bởi vì chuyện kế tiếp hắn sắp làm cực kỳ quan trọng đối với hắn.
Ông!
Thanh Đồng Tiên Kinh nhộn nhạo ra, kinh trang của nó đang nhanh chóng lật qua, lúc Thanh Đồng Tiên Kinh xuất hiện, chỉ thấy tiểu đỉnh thần bí chia làm hai xảy ra biến hóa cực kỳ thần dị.
Hai tiểu đỉnh không trọn vẹn phát sáng, đây là vầng sáng màu trắng sữa, mà loại ánh sáng này cũng không chói mắt, làm cho người ta liếc mắt nhìn lại giống như linh hồn đều bị hút vào trong, càng làm cho người ta có một loại cảm giác choáng váng.
Ông!
Một trận tiếng ong ong truyền đến, chỉ thấy hai tiểu đỉnh không trọn vẹn ở trong hư không dần dần dung hợp cùng một chỗ, cho đến khi một đạo bạch quang chói mắt chiếu sáng cả tòa Thiên Đế hành cung, một cái đỉnh bạch ngọc cũng hiện ra trong hư không.
Răng rắc!
Chợt, không đợi Diệp Hiên có phản ứng, chỉ thấy tiểu đỉnh này hóa thành một tia sáng trắng bắn về phía Thanh Đồng Tiên Kinh, theo thanh đồng tiên kinh nhanh chóng lật qua trang kinh, tiểu đỉnh thần bí cũng trong nháy mắt dung nhập vào trong.
- Quả nhiên như thế.
Diệp Hiên giật mình gầm nhẹ, hắn giơ tay ra cầm Thanh Đồng Tiên Kinh, phóng mắt nhìn về phía Thanh Đồng Tiên Kinh, chỉ thấy trên một trang kinh trống rỗng hiện ra một tiểu đỉnh thần bí, giờ phút này đang tỏa ra ánh sáng yếu ớt, làm cho người ta có một loại cảm giác cực kỳ thần bí.