Lộp bộp.
Diệp Hiên khẽ nắm hai tay, không gian bị hắn bóp nát trong tay, càng hiện ra từng vết nứt đáng sợ, khi Đại La tiên thể bước vào đại thành, trực tiếp làm cho hắn có được thân thể có thể so với thượng cổ thập nhị Tổ Vu.
Có lẽ, thân thể Diệp Hiên giờ phút này còn cường hãn hơn thượng cổ thập nhị Tổ Vu một bậc, đừng quên hắn thôn phệ toàn bộ tinh huyết Tổ Long, mà Tổ Long là được xưng là nhục thân mạnh nhất thiên địa.
Đại La tiên thể đại thành, đây vẻn vẹn chỉ là thứ nhất, khi Bất Diệt Chân Linh cùng Đại La tiên thể ở vào trạng thái cân bằng, tu vi của Diệp Hiên cũng xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, tầng thứ sinh mệnh cũng triệt để rời khỏi mức độ của Tiên Nhân.
Chuẩn Thánh.
Hai chữ đơn giản, lại đại biểu cho một cấp độ sinh mệnh mới, hoàn toàn khác với Tiên Nhân, mà là một loại sinh mệnh cấp độ không cách nào nói thành lời.
Ví dụ, Tiên Nhân mặc dù vĩnh viễn không chết, mà Chuẩn Thánh có thể tự sáng tạo thiên địa, tuy rằng vẻn vẹn chỉ là một phương tiểu thế giới, nhưng từ điểm này cũng có thể nhìn ra hai bên có sự khác biệt cực lớn.
Mà Chuẩn Thánh càng có thể sơ bộ nhìn trộm pháp tắc hỗn độn, không câu nệ pháp tắc trong tam giới, thần thông thủ đoạn cũng không phải Tiên Nhân có thể tưởng tượng.
Lực lượng, lực lượng vô cùng vô tận trong cơ thể Diệp Hiên ầm ầm chạy như bay, hắn vừa sinh ra ý niệm thôi giống như có thể làm cho vạn vật tan vỡ, Diệp Hiên dám xác định, chỉ cần Thánh nhân không ra tay với hắn, hắn không sợ bất kỳ đại địch nào trong Chuẩn Thánh.
Chỉ là Diệp Hiên còn chưa thể xác định, tu vi của hắn giờ phút này rốt cuộc mạnh bao nhiêu, bởi vì hắn chưa từng gặp qua thượng cổ thập nhị Tổ Vu, càng chưa từng thấy qua Đông Hoàng Thái Nhất cùng Đế Tuấn, cũng không cách nào so sánh.
Tuy rằng tu vi không bằng chiến lực, mỗi người đều có thần thông, lá bài tẩy của mình, thế nhưng Diệp Hiên vô cùng tự tin, ngay cả Tổ Vu cũng tốt, hoặc là hai đại Yêu đế cũng được, thậm chí một ít Chuẩn Thánh thần bí, Diệp Hiên hắn hoàn toàn có thể không sợ tất cả, bởi vì thần thông của hắn tuyệt đối không ở dưới bọn họ.
Bất Tử Tiên Kinh, cực kỳ thần bí, trong đó có quá nhiều bí thuật thần thông, càng có pháp môn kinh khủng chỉ có Chuẩn Thánh mới có thể thi triển, hiện tại Diệp Hiên cũng có thể chính thức tu luyện.
Hơn nữa không cần quên, Diệp Hiên còn có một môn Kiếp Tiên Phệ, đây chính là đại pháp nghịch thiên có thể thôn phệ thiên phú thần thông của người khác, điều này vô hình tăng thêm nội tình cho Diệp Hiên.
- Diệp Hiên!
Bỗng nhiên, đang lúc Diệp Hiên trầm tư, tiếng Côn Bằng tức giận quát to truyền đến, cũng làm cho Diệp Hiên hồi thần từ trong suy nghĩ, đôi mắt bình tĩnh nhìn về phía người này.
Lúc này, hai mắt Côn Bằng trừng lớn như muốn nứt ra, đôi mắt đỏ như máu, ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên có hận ý ba sông bốn biển cũng không rửa sạch hết, chỉ là đáy mắt thỉnh thoảng xẹt qua vẻ kinh nghi.
Không trách bộ dáng Côn Bằng như thế, Tinh huyết Tổ Long vốn là cơ duyên của hắn, hắn càng bởi vì Tinh huyết Tổ Long ẩn núp ở đây vô tận năm tháng, nhưng kết quả ngược lại thành toàn Diệp Hiên, như thế nào không để cho hắn tức giận?
Hơn nữa Côn Bằng hoàn toàn có thể cảm giác được, Diệp Hiên cắn nuốt toàn bộ Tinh huyết Tổ Long, giờ phút này cho hắn một loại cảm giác cực kỳ đáng sợ, hắn cũng chỉ từng cảm nhận được loại cảm giác này ở trên người Thánh nhân.
Nhưng vậy thì sao?
Diệp Hiên dù sao cũng không phải Thánh nhân, hơn nữa Côn Bằng hắn cũng không phải kẻ yếu ở trong Chuẩn Thánh, hôm nay nếu không đòi công bằng cho mình, chỉ sợ ngày sau Côn Bằng hắn đều phải trở thành trò cười lớn nhất thiên hạ.
- Đa tạ đạo hữu thành toàn.
Diệp Hiên cũng không có bất kỳ uy thế khủng bố nào, hắn hơi chắp tay thi lễ Côn Bằng một cái, thái độ cực kỳ thành khẩn, nhưng đối với Côn Bằng mà nói, thái độ này của Diệp Hiên chính là vũ nhục lớn nhất cho hắn.
- Diệp Hiên, ngươi đừng khinh người quá đáng.
Côn Bằng căm hận gầm thét, khí tức cực kỳ nóng nảy tràn ngập, yêu quang đáng sợ rung chuyển chín tầng trời, ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên hiện ra vẻ đầy thù hận.
Thật ra, đối với yêu sư Côn Bằng, Diệp Hiên cũng không có sát khí quá lớn, bởi vì hai người cũng không có thù hận, nếu không phải đoạt cơ duyên của Côn Bằng, hắn cũng không có khả năng nhanh như vậy bước vào Chuẩn Thánh.
Diệp Hiên cũng hiểu, đổi lại là hắn bị người đoạt cơ duyên to lớn, chỉ sợ sẽ lột da cắt xương đối phương, như thế cũng không thể giải được hận thù trong lòng.
- Hôm nay bổn đế có thể bước vào Chuẩn Thánh, toàn bộ dựa vào máu huyết Tổ Long thành toàn, nếu đạo hữu nguyện ý, không bằng gia nhập Thiên Đình, ta càng có thể hứa hẹn cho đạo hữu....
Diệp Hiên bình tĩnh lên tiếng, nhưng không đợi hắn nói xong, Côn Bằng hung lệ rống to một tiếng, yêu quang nổ tung, tám phương thiên địa cuồn cuộn rung chuyển.
- Diệp Hiên tiểu nhi, ngươi đoạt cơ duyên của ta, khi ta quá đáng, hôm nay không phải ngươi chết chính là ta vong.
Ầm ầm!
Thông thiên triệt địa, yêu quang che trời, Côn Bằng rốt cục không cách nào chịu đựng được Diệp Hiên khi nhục, điều này khiến hắn lâm vào trạng thái điên cuồng cực hạn, bóp ân thượng cổ yêu quyết, phát động đại thuật thông thiên, trực tiếp giết tới Diệp Hiên.
- Ngươi là cho mặt mà không biết xấu hổ.
Diệp Hiên nhướng mày.
Sắc mặt trong nháy mắt âm trầm, cũng không thấy hắn có động tác gì, vẻn vẹn đánh ra một chưởng, phương tiểu thế giới này ầm ầm nổ vang, thiên địa vô biên đều nứt nẻ từng tấc từng tấc, giống như sắp nổ tung.