Đô Thị: Y Võ Thiên Hạ

Chương 150

Tần Duy dùng ánh mắt trêu ngươi nhìn chằm chằm Dương Diệu Bình, sai anh ta quỳ xuống li3m giày. 

Dương Diệu Bình tái mặt, cắn răng, ước gì có thể đánh chết đồ khốn Tần Duy này. 

“Họ Tần kia, anh đừng có quá đáng!” Dương Diệu Bình cắn răng nói. 

Tần Duy chế giễu nói: “Dương Diệu Bình, tự nguyện đánh cược thì phải chấp nhận chịu thua, là một người đàn ông, ngay cả chuyện đó cũng không làm được thì tôi thấy anh chính là đồ rác rưởi!” 

Nói xong, Tần Duy giơ ngón giữa lên, đầy vẻ khinh thường. 

“Anh!” 

Dương Diệu Bình không nén được giận, nắm chặt tay. Nếu không phải không đúng nơi, chắc chắn anh ta sẽ ra tay! 

“Được rồi được rồi, khách khứa đều đến cả rồi, tất cả ngồi xuống đi. 

Dương Thiệu Sơn hơi bực bội xua tay. 

Dương Diệu Bình không dám làm ầm ĩ, lúc này bữa tiệc mới chính thức bắt đầu. 

Dương Thiệu Sơn và Lệ Nho Sinh ngồi cùng một bàn. 

Ông ấy không khỏi thắc mắc: “Lão Lệ, làm sao mà ông quen Tần Duy vậy? Bộ ‘Bách Điểu Triều Phượng Đồ của ông là bảo bối yêu quý của ông, tại sao ông lại bằng lòng đưa cho cậu ta?” 

Lệ Nho Sinh nói: “Cậu Tần đã chữa bệnh cho tôi, đã cứu mạng tôi, so với ơn cứu mạng, một bức tranh thì có đáng là gì?” 

 

Nghe Lệ Nho Sinh nói thế, lúc này Dương Thiệu Sơn mới chợt hiểu ra. 

Ông ấy còn tưởng rằng Tần Duy và Lệ Nho Sinh thật sự có quan hệ qua lại sâu sắc gì đó. 

Không ngờ rằng chỉ là anh đã chữa bệnh cho Lệ Nho Sinh một lần mà thôi. 

Nói như vậy, hai người chưa chắc đã rất thân thiết. 

Ở một bàn khác, trên mặt Dương Diệu Bình đầy oán hận, ánh mắt hung ác nhìn chằm chằm Tần Duy! 

Ước giai có thể ăn tươi nuốt sống anh! 

Anh ta quá hận tên khốn Tần Duy này! 

Vì tên khốn này mà mặt mũi anh ta mất sạch, rơi vào cảnh hoàn toàn biến thành trò cười! 

Thật sự là không cam tâm! 

Mà ngay lúc này, giọng nói chào đón lại lần nữa vang lên. 

 

“Cậu chủ nhà họ Tiết, Tiết Hải Sâm đến mừng thọ ông cụ Dương!” 

“Chúc ông bình an khỏe mạnh, sống lâu trăm tuổi!” 

Vừa dứt lời, Tiết Hải Sâm được người khác đỡ một bên, đang chống gậy, khập khiễng đi vào sảnh lớn. 

Từ khi Tiết Hải Sâm đi vào, nơi đây lại lần nữa xôn xao. 

Mọi người đều biết, hiện giờ, bởi vì chuyện củang Dương Nhã Tinh mà nhà họ Dương và nhà họ Tiết có mâu thuẫn! 

Thậm chí, anh ta còn bị Tần Duy đánh gãy một chân! 

Tất cả mọi người đều không ngờ hôm nay Tiết Hải Sâm lại đến tham gia. 

Dương Thiệu Sơn cười nói: “Hải Sâm đến đây, mau ngồi đi, mau ngồi đi” 

Vợ chồng Dương Đình Lâm cũng nhiệt tình chào đón, niềm nở tiếp đãi giống như tiếp đãi con rể vậy. 

Dương Diệu Bình cũng đứng lên, cười nói: “Anh Tiết, anh đến muộn rồi, phải tự phạt ba chén. 

Cả nhà họ Dương đều rất chào đón Tiết Hải Sâm. 

So với lúc Tần Duy đến, thái độ đúng là khác biệt một trời mộtme vực. 

“Xin lỗi, vừa rồi tắc đường nên đến muộn” 

Sau khi Tiết Hải Sâm nói xong, lấy một hộp quà từ trong tay người đi theo. 

“Đây là quà cháu tặng cho ông cụ Dương, hy vọng ông sẽ thích” 

Nói xong, anh ta tự tay đưa quà cho Dương Thiệu Sơn. 

Dương Thiệu Sơn vui đến mức miệng không khép lại được, trước mặt mọi người, ông ấy mở cái hộp ra. 

Bên trong hộp là sáu tấm thiệp được dát vàng thật. 

Dương Thiệu Sơn khẽ cau mày, nghi ngờ hỏi: “Hải Sâm, đây là?” 

Tiết Hải Sâm cười nói: “Ông cụ Dương, đây là thiệp mời sinh nhật cả cậu Tần, tổng cộng có năm tấm, là cháu dùng quan hệ mà có.” 

Cái gì? 

Lời này vừa nói ra, toàn bộ hiện trường đều giật mình! 

Vô cùng ngạc nhiên! 

“Không thể nào, đây chẳng lẽ chính là thư mời tiệc sinh nhật của cậu Tần kia?” 

“Cậu Tiết thật bạo tay mà, vừa tặng là năm tấm!” 

“Nghe nói thư mời bữa tiệc lần này cực kỳ hiếm có, đúng là một tấm giá ngàn vàng mà!” 

“Hơn nữa dùng tiền cũng không chắc chắn có thể mua được!” 

Mấy ngày nay, ở Trung Hải vẫn lan truyền một tin, nói là có một nhân vật tai to mặt lớn vô cùng đến Trung Hải, đúng lúc sắp đến sinh nhật anh ta. 

Vì thế, lãnh đạo thành phố, quân đội và một số lãnh đạo doanh nghiệp đã cùng nhau chuẩn bị bữa tiệc sinh nhật. 

Đây chắc chắn là bữa tiệc long trọng nhất ở Trung Hải! 

Hàng ngàn khách đến từ sớm, vô cùng đông đúc! 

Có thể có tư cách tham gia đều là những nhân vật nổi tiếng trong giới chính trị, kinh doanh và quân sự! 

Thậm chí còn có những nhân vật nổi tiếng của tỉnh thành đến 

Hơn nữa thư mời rất có hạn, cho dù là gia tộc lớn như nhà họ Dương cũng chỉ có Dương Thiệu Sơn có tư cách tham gia. 

Nhưng không ai ngờ rằng Tiết Hải Sâm lại có những năm tấm! 

Có thể tưởng tượng được, mối quan hệ của nhà họ Tiết ở Trung Hải thật sự là kinh khủng! 

Dù sao, đây chính là bữa tiệc sinh nhật của cậu Tần mà! 

Chỉ mấy hôm trước, khi cậu Tần đến Tiên Cư các tọa đàm với mọi người. 

Khung cảnh đó, bầu không khí đó, không ai ở Trung Hải có thể so sánh được. 

Xe quân đội dẫn đường, đường trải thảm đỏ, ngay cả ông chủ Trần Phi Dương của Tiên Cư các cũng tự mình đón tiếp. 

Vì tiếp đãi người này mà lúc đó, cả Tiên Cư các đều trống! 

Ở đây không ai dám không nể mặt anh ta! 

Có thể tưởng tượng được, địa vị của cậu Tần này lớn đến mức nào! 

Dương Thiệu Sơn thấy thư mời trước mặt, chỉ cảm thấy có chút phỏng tay. 

Trong lòng lại tràn đầy khiếp sợ. 

“Hải Sâm, cái này, cái này quá quý giá” 

Tiết Hải Sâm cười nói: “Ông cụ Dương, từ trước đến nay hai nhà chúng ta đều qua lại thân thiết với nhau, thư mời này có quý giá đến đâu cũng không quý bằng tình cảm qua lại của chúng ta. Ông hãy nhận đi ạ!” 

“Vậy cảm ơn cậu. 

Dương Thiệu Sơn mặt mũi hồng hào, càng hài lòng với Tiết Hải Sâm hơn. 

Nếu không phải Tần Duy chặn ngang, bây giờ có lẽ Tiết Hải Sâm đã là cháu rể của ông ấy rồi. 

Hai nhà bắt tay, sẽ càng thêm hưng thịnh và lớn mạnh hơn. 

Nhưng số phận thật trêu ngươi! 

Những người khác trong nhà họ Dương đều nghĩ vậy. 

Đặc biệt là vợ chồng Dương Đình Lâm, người con rể hoàn hảo mà trong lòng bọn họ vẫn luôn là Tiết Hải Sâm. 

Nếu không phải đồ vô dụng Tần Duy kia! 

Có lẽ Tiết Hải Sâm và con gái bà ta đã sớm bên nhau rồi! 

Nghĩ đến đây, hai vợ chồng trở nên tức giận. 

Tiết Hải Sâm xuống sân khấu, không biết anh ta lấy từ đâu ra một tấm thiệp mời. 

Anh ta đi đến trước mặt Dương Nhã Tinh. 

“Nhã Tinh, anh còn một tấm nữa, em có bằng lòng cùng anh tham dự bữa tiệc sinh nhật của cậu Tần không?” 

Ánh mắt Tiết Hải Sâm vô cùng sâu lắng, nói với Dương Nhã Tinh. 

Những người khác đều cảm động, cảm thấy Tiết Hải Sâm thật sự rất lãng mạn. 

Tất cả mọi người đều biết, sở dĩ Tiết Hải Sâm đến tham dự sinh nhật của Dương Thiệu Sơn, mục đíchec chính là vì Dương Nhã Tinh. 

Dương Nhã Tinh trợn tròn mắt. 

Cô không ngờ Tiết Hải Sâm lại đột nhiên tung một chiêu như vậy. 

Dương Đình Lâm vội vàng thúc giục: “Con gái, con mau nhận đi, đây chính là tiệc chiêu đãi của cậu Tần, là thứ tốt ngàn vàng khó cầu, đây chính là thứ tượng trưng cho địa vị đấy!” 

Trần Tuệ Hòa cũng nói: “Đúng vậy, con gái, con đừng để phụ ý tốt của cậu Tiết 

Nhưng Dương Nhã Tinh lại trực tiếp lắc đầu từ chối: "Cảm ơn, tôi không cần, xin mời anh cất đi 

Lời này vừa nói ra, mặt Tiết Hải Sâm tối sầm lại. 

Anh ta lại nói tiếp: “Nhã Tinh, anh thật sự không có ý gì khác, chỉ là hy vọng em có thể tham gia bữa tiệc này, dù sao trường hợp này cũng hiếm gặp. Đến lúc đó có thể gặp gỡ, quen biết nhiều nhân vật nổi tiếng, đối với con cháu gia tộc như chúng ta mà nói cũng là cơ hội tốt hiếm gặp. 

Mà lúc này, Tần Duy lại cau mày. 

Vẻ mặt anh lộ vẻ khó chịu nói: “Nhã Tinh đã nói không muốn rồi, đừng làm như ai cũng thích chuyện này!” “Thứ này ở trong mắt anh là bảo bối, nhưng ở trong mắt tôi chỉ là rác rưởi!”

Bình Luận (0)
Comment