Đoàn Sủng Cẩm Lý Ở Thập Niên 70 (Bản Dịch Full)

Chương 109 - Chương 109. Biến Thành Chị Ruột

Chương 109. Biến thành chị ruột Chương 109. Biến thành chị ruột

Phương Tiểu Quyên nằm trên mặt đất, tóc rối như ổ gà, hai gò má vừa đỏ vừa sưng, trên mặt còn có mấy vết móng tay cào.

Bà ta tức giận đến toàn thân run rẩy, đang muốn chửi ầm lên, đột nhiên bụng truyền đến đau đớn.

Bà ta ôi một tiếng, ôm bụng kêu thảm thiết.

Mọi người mới đầu còn tưởng Phương Tiểu Quyên muốn ăn vạ, thẳng đến có người mắt sắc thấy máu trên quần bà ta, lập tức hét lên: “Cô chảy máu, Phương Tiểu Quyên, quần cô có máu!”

Chảy máu?

Lưu Thúy Hoa giật mình, lúc này mới nhớ tới chuyện Phương Tiểu Quyên mang thai, lập tức mặt trắng như tờ giấy.

——

Đại Kiều không biết sau khi cô đi, mẹ cô vì cô mà đánh nhau với người ta một trận.

Lúc này cô mang theo Cô Cô và Thí Thí đi vào viện Đông Lâm, tạo tiếng chim kêu dưới cái cây như lần trước.

Nhưng kêu mấy tiếng, bên kia chậm chạp không đáp lại.

Cô nhăn mày, Đông Lâm không tới sao?

Cô nhìn quanh một vòng, thấy không có người mới nện bước chân nhỏ đi ra phía bên kia.

Vốn tưởng Đông Lâm cũng không đến, ai ngờ đi qua, lại nhìn thấy một nhóc con ngồi dưới gốc cây, hai mắt đỏ đỏ đang xoa đậu vàng.

Đại Kiều trong lòng giật mình, gấp gáp hỏi: “Đông Lâm, em sao vậy? Là có người bắt nạt em?”

Tiểu Đông Lâm ai oán nhìn cô, hừ một tiếng xoay người đi, để lại cái mông nhỏ cho cô nhìn.

Đại Kiều: “...”

Em trai nhỏ Đông Lâm làm sao vậy?

Hình như giận cô?

“Đông Lâm à, em sao thế? Có phải em giận chị Kiều Kiều không?”

Đại Kiều dỗ một lúc lâu, Tiểu Đông Lâm vẫn không nói lời nào.

Cô đành phải đứng lên làm bộ muốn đi đạo: “Đông Lâm, nếu em không muốn nói chuyện với chị, vậy chị đành phải đi.”

Tiểu Đông Lâm nghe cô nói muốn đi, lập tức gấp, xoay người lại bắt lấy tay áo cô chỉ trích: “Chị Kiều Kiều, có phải chị không thích Tiểu Đông Lâm hay không?”

Đại Kiều vội vàng lắc đầu: “Không có, Đông Lâm đáng yêu như vậy, sao chị lại không thích em được?”

Tiểu Đông Lâm nghe thế, trên mặt rốt cục cũng mỉm cười.

Nhưng nghĩ đến ngày đó chị Kiều Kiều dắt tay thằng nhóc kia, trong lòng cậu vẫn là rất ủy khuất: “Nhưng chị có em trai khác, không thích em nữa rồi!”

Đại Kiều giật mình, hóa ra Tiểu Đông Lâm ghen tị.

Cô vội vàng lấy từ trong túi ra kẹo sữa bò và trứng gà: “Em xem, đây đều cho em, nếu chị Kiều Kiều không thích em, sao lại giữ lại cho em?”

Con mắt đen nhánh của Tiểu Đông Lâm lập tức sáng lên, cười đến mặt mày cong cong: “Tiểu Đông Lâm thích chị Kiều Kiều nhất, chị Kiều Kiều thật tốt!”

Đại Kiều nhìn Tiểu Đông Lâm vui vẻ trở lại, cũng cười theo: “Chị cũng thích Đông Lâm.”

Không có chữ nhất, Tiểu Đông Lâm hơi không vừa ý, chu miệng nhỏ nói: “Vậy so với Tiểu Nhãn Bình thì sao?”

Tiểu Nhãn Bình?

Tiểu Đông Lâm nói hẳn là Tiểu Nhất Minh đi?

Cô đưa tay chọc chọc khuôn mặt nhỏ của cậu cười nói: “Hai đứa đều là cục cưng, chị Kiều Kiều đều thích!”

Tiểu Đông Lâm vẫn còn hơi bất mãn đáp án này, nhưng thôi, chỉ cần chị Kiều Kiều vẫn thích cậu là tốt: “Vậy chị Kiều Kiều cũng không thể thích nó nhiều hơn Tiểu Đông Lâm, bằng không... Tiểu Đông Lâm sẽ khóc!”

Đại Kiều cảm thấy Tiểu Đông Lâm uy hiếp quả thực quá đáng yêu, làm tim cô đều mềm nhũn.

Tiểu Đông Lâm cầm kẹo sữa và trứng gà mừng khấp khởi về nhà, vừa vặn lại bị mẹ cậu thấy.

Nhưng trải qua chuyện lần trước sau, Lâm Tuệ cũng không dám lại tùy tiện đổ oan cho cậu: “Con lại đi gặp chị Kiều Kiều sao?”

Tiểu Đông Lâm gật gật đầu, mặt mày cong cong: “Chị Kiều Kiều tốt nhất, mẹ xem, đây là bánh kẹo và trứng gà chị Kiều Kiều cho con!”

Lâm Tuệ nhìn kẹo sữa và trứng gà trong tay cậu, trầm mặc một chút hỏi: “Đông Lâm, con có muốn chị Kiều Kiều biến thành chị ruột con không?”

Tiểu Đông Lâm nghiêng cái đầu nhỏ, lông mày thanh tú nhíu lại một chỗ: “Cái gì gọi là biến thành chị ruột?”

Lâm Tuệ đột nhiên cảm thấy hơi không biết nói sao.

Bà ấy liếm môi một cái nói: “Chính là... Con có muốn về sau ở cùng một chỗ với chị Kiều Kiều không, cùng nhau chơi, cùng nhau đến trường, làm người nhà cả đời.”

Tiểu Đông Lâm mắt lóe sáng như sao trên trời, bỗng nhiên gật đầu: “Muốn, Tiểu Đông Lâm muốn ở cùng với chị Kiều Kiều, cùng nhau chơi cùng nhau đến trường!”

Cậu thích chị Kiều Kiều nhất, nhưng mẹ cậu và bà ngoại đều bảo cậu không nên tùy tiện đi tìm chị Kiều Kiều chơi, nếu không người khác sẽ nói xấu chị Kiều Kiều.

Cậu không thích người khác nói xấu chị Kiều Kiều, cho nên chỉ có thể vụng trộm trốn trong rừng gặp mặt, nhưng cậu không thích như vậy.

Lâm Tuệ sờ đầu cậu, giống như quyết định: “Mẹ biết, mẹ nhất định sẽ nghĩ biện pháp để con ở chung với chị Kiều Kiều.”

Bình Luận (0)
Comment