Sau khi Phương Tiểu Quyên chảy máu, Lưu Thúy Hoa dù hận bà ta cũng không dám trì hoãn, lập tức để người ta đưa bà ta đến trạm y tế.
Bác sĩ trạm y tế kiểm tra xong nói Phương Tiểu Quyên có điềm báo sinh non, những ngày tiếp theo bà ta phải cẩn thận, nếu không đứa nhỏ này nhất định không sống nổi.
Lời này để thôn dân theo tới nghe rõ ràng, mấy người nháy mắt ra hiệu, lập tức lại ăn đầy miệng dưa.
Sau khi trở về, bọn họ lập tức bà tám chuyện này đến người qua đường đều biết.
Thôn dân thôn Thất Lý biểu thị mấy ngày gần đây đều ăn dưa, quả thực sắp ăn bể bụng!
Có ít người liên tưởng đến trước đó có người nói Phương Tiểu Quyên không biết xấu hổ, lập tức hiểu được, hóa ra Phương Tiểu Quyên trước kia đã lăn lộn với Vương Hâm Sinh!
Cũng không biết hai người là ở với nhau trước khi Phương Tiểu Quyên ly hôn, hay là sau ly hôn, nếu là trước ly hôn, chậc chậc chậc, vậy vấn đề lớn rồi!
Nhưng mặc kệ là trước ly hôn hay là sau đều không thay đổi được sự thật Phương Tiểu Quyên là dâm phụ.
Nghe lời đồn đại bên ngoài, Phương Tiểu Quyên tức giận đến suýt nôn ra máu.
Càng làm bà ta phát điên chính là nhà họ Vương thế mà không ai trách Lưu Thúy Hoa, ngược lại chỉ trích miệng bà ta nát.
Bà ta vốn tưởng Vương Hâm Sinh sắp là chồng bà ta, dù sao cũng sẽ đứng về phía bà ta, ai ngờ gã độc mồm, bảo bà ta về sau đừng lại gây chuyện, nếu không nhất định phải bỏ bà ta về nhà ngoại!
Bà ta tức giận đến đau ngực.
Tức chết bà ta, đây đều là những thứ gì chứ!
Nhà họ Kiều cũng nghe chuyện Phương Tiểu Quyên mang thai, càng thấy chán ghét bà ta.
Chỉ có Kiều Chấn Quân trầm mặc một ngày.
Cũng không biết ông là bởi vì Phương Tiểu Quyên mà khổ sở, hay là bị thương tổn tới tự tôn đàn ông.
Người nhà họ Kiều không rảnh đi nghiên cứu tâm tình ông, bởi vì cày bừa vụ xuân cuối cùng cũng tới.
Thôn dân cũng dừng tâm tư nhiều chuyện, nhao nhao đi làm việc nhà nông.
Trồng dưa ươm dưa, trồng đậu ươm đậu.
Muốn sang năm không đói bụng, cày bừa vụ xuân vô cùng quan trọng, cho nên người dù lười biếng, mấy ngày nay đều nghiêm túc.
Thôn dân thôn Thất Lý bận tối mày tối mặt.
So với ngày mùa thu hoạch, cày bừa vụ xuân dù nhẹ nhõm hơn chút, nhưng cũng vô cùng mệt mỏi.
Mùa xuân nhiệt độ không khí vẫn rất lạnh, nhưng xuống ruộng lại không thể mặc quá nhiều quần áo, nếu không không thể làm việc, cởi quần áo ra, từng người run rẩy, rất nhanh lại bị mặt trời phơi sắp lột một lớp da.
Còn có qua cả một mùa đông gian nan vất vả, đất đai trở nên vừa khô vừa cứng, rất khó cày, nếu là người yếu đuối có thể làm không được việc này!
Lúc này, mọi người sẽ đặc biệt thích làm việc cùng Kiều Tú Chi.
Trời sinh thần lực cũng không phải thuận miệng nói lung tung, người một quyền có thể đánh chết lợn rừng hơn hai trăm cân, việc xới đất trong mắt bà không đáng kể chút nào.
Kiều Tú Chi thân thể tốt, lại cần cù chịu khó, cầm cuốc cuốc mấy cuốc, bùn đất kia rất nhanh đã vỡ ra.
Cày bừa vụ xuân mặc dù rất mệt mỏi, nhưng tất cả mọi người vẫn rất dụng tâm, cũng không có ai phàn nàn, ngoại trừ người nhà họ Phương.
Nhà họ Phương cho là kết làm thân gia với nhà họ Vương rồi, bọn họ muốn làm gì thì làm cái đó, việc toàn bộ đội sản xuất tùy bọn họ đến chọn.
Bọn họ thậm chí còn nói với vài người, nói nếu muốn làm việc thoải mái, bọn họ có thể giúp giải quyết.
Có ít người không có giao tình với nhà họ Vương, nghe lời này thì mang theo đồ vật đến nhà họ Phương, để bọn họ giúp đỡ chút, nhà họ Phương vỗ ngực cam đoan nhất định không có vấn đề.
Kết quả thì sao?
Đừng nói những người khác, ngay cả người nhà họ Phương cũng được xếp đi làm những công việc nặng nhọc nhất mà!
Nhà họ Phương tức đến lệch mũi, chạy tới nhà họ Vương hưng sư vấn tội, nhưng người nhà họ Vương nào để ý họ.
Bà Phương vỗ đùi uy hiếp nhà họ Vương, nói nếu không làm theo mụ nói, mụ sẽ để con gái mụ ly hôn với Vương Hâm Sinh!
Nhà họ Vương không chỉ không sợ, còn cườirất vui vẻ, bảo mụ mau chóng đem Phương Tiểu Quyên về!
Bà Phương sững sờ.
Cái này hoàn toàn không giống gà chó lên trời!
Những người đi cửa sau nhìn nhà họ Vương không chịu nể mặt mũi, thi nhau muốn nhà họ Phương phun đồ vật ra.
Đồ ăn vào còn phải phun ra, đây quả thực là cắt thịt bà Phương!!
Mụ ta tức giận đến đau ngực.
Nằm trên giường hai ngày, thẳng đến cày bừa vụ xuân bắt đầu, lúc này mụ ta mới xuống giường.
Làm việc tới trưa, lúc này bà Phương đau thắt lưng như muốn gãy, đứng cũng đứng không thẳng.
Thừa dịp đội trưởng đội sản xuất đi ra, mụ ta tranh thủ thời gian ngồi một bên lười biếng, vừa buông thõng eo vừa trừng mắt Kiều Tú Chi nói: “Cũng không biết người phụ nữ kia ăn cái gì lớn lên, sức lực làm sao lớn như vậy?”