Đoàn Sủng Cẩm Lý Ở Thập Niên 70 (Bản Dịch Full)

Chương 179 - Chương 179. Em Gái Đây Là Làm Sao?

Chương 179. Em gái đây là làm sao? Chương 179. Em gái đây là làm sao?

Sau đó phía trên ra văn kiện, cường điệu muốn bảo vệ hảo nữ thanh niên trí thức.

Ông ta sợ xảy ra chuyện, trước khi nữ thanh niên trí thức đến, ông ta đã trọng điểm cảnh cáo du thủ du thực với đám lưu manh trong thôn, để bọn họ không được kiếm chuyện, nếu không sẽ đuổi bọn họ ra khỏi đội sản xuất!

Vì đề phòng chuyện chưa xảy ra, ông ta còn xây chỗ ở cho thanh niên trí thức không xa thôn dân, không giống vài đội sản xuất, xây ở góc hẻo lánh.

Thật không ngờ vẫn xảy ra chuyện!

Sao ông ta lại xui xẻo như vậy?

Bởi vì khi Diệp Trân Trân và Thường Tiểu Như tới, trong văn phòng đại đội còn có những người khác, nghe được các cô nói, lập tức sôi trào!

Nữ thanh niên trí thức mới tới dáng vẻ đẹp mắt nhất bị người bạo?

Là ai làm?

Chậc chậc chậc, thật sự là quá đáng tiếc!

Ai, hủy hủy, chính là đẹp hơn nữa cũng đã bị hủy!

Vương Thủy Sinh bảo họ đừng đi ra ngoài nói lung tung, sau đó đi với hai người Diệp Trân Trân đến giữa sườn núi tìm Đáp Trật.

Ai ngờ đi đến giữa sườn núi, lại không thấy Đáp Trật.

Sắc mặt của mọi người lập tức đều rất khó coi!

Vương Thủy Sinh càng não bổ người kia trở về lôi Đáp Trật đi: “Các cô lúc ấy sao không để một người lại?”

Diệp Trân Trân và Thường Tiểu Như liếc nhau, đều cúi đầu.

Tình huống lúc ấy, các cô đúng là nên để lại một người đến nhìn Đáp Trật, nhưng các cô sợ hãi!

Nếu người kia quay lại tìm Đáp Trật, đến lúc đó các cô cũng phải đi theo gặp nạn, cho nên hai người đẩy tới đẩy lui, cuối cùng quyết định để một mình Đáp Trật lại, hai người cùng đến văn phòng đội sản xuất.

Vương Thủy Sinh dùng đầu ngón chân cũng đoán ra ý nghĩ các cô, giọng căm hận nói: “Còn thất thần làm gì? Tranh thủ thời gian tìm người đi!”

Mọi người tranh thủ thời gian bốn phía tìm người, toàn bộ giữa sườn núi đều tìm hết, vẫn không tìm thấy người!

Mắt thấy sắc trời đã hoàn toàn tối, mọi người không thể không dừng tìm người.

Khi Diệp Trân Trân và Thường Tiểu Như kiệt sức trở lại chỗ thanh niên trí thức, lại thấy Đáp Trật đang ngồi bên giường ăn gì đó, hai người đều khẽ giật mình: “Đáp Trật, sao cô lại ở đây?”

Đáp Trật bị hai người bọn họ làm giật mình: “Vì sao tôi không thể ở đây? Đúng rồi, tôi nói với hai cô, tôi thật không may, vừa rồi ở sau sườn núi không biết bị ai đánh, mặc dù tôi không nhìn thấy người, nhưng tôi có thể cảm giác được đối phương là phụ nữ!”

Hóa ra sau khi hai người Diệp Trân Trân và Thường Tiểu Như đi không lâu, Đáp Trật tỉnh lại, sau đó một mình trở về chỗ thanh niên trí thức.

Sau khi Diệp Trân Trân và Thường Tiểu Như nghe xong, nghi ngờ nhìn cô ả nói: “Đáp Trật, cô xác định người kia là phụ nữ? Còn có, cô thật không bị đối phương làm cái gì sao?”

Đáp Trật thấy hai người biểu lộ rất không thích hợp, lập tức hỏi các cô xảy ra chuyện gì.

Khi biết hai người bọn họ hiểu lầm, cũng đã báo cáo đến đại đội sản xuất, Đáp Trật như bị sét đánh.

Một hơi không nghẹn lại, cô ả lần nữa tức đến ngất đi.

Ngày hôm sau, Đáp Trật đến đội trưởng đội sản xuất giải thích trước, nói cô ả không bị người bạo, mà là bị người đánh lén!

Vương Thủy Sinh biết cô ả không có bị người bạo, thở dài một hơi, biểu thị nhất định sẽ tìm ra người đánh lén cô ả.

Nhưng những người khác thì nhìn mặt cô ả, nháy mắt ra hiệu, trong lòng cũng không tin cô ả không bị người làm gì.

Không đến nửa ngày, toàn bộ người đội sản xuất đều biết có nữ thanh niên trí thức tên Đáp Trật bị cường bạo.

Đáp Trật một mực giải thích, nhưng lại không ai tin tưởng, tức giận đến suýt thổ huyết!

Vạn Xuân Cúc lo sợ hai ngày, phát hiện không ai đến tìm mình, lập tức cái đuôi lại vểnh lên.

Tiểu Kiều ở nhà phải cho gà ăn kiếm củi đốt, giặt quần áo nấu cơm, còn thỉnh thoảng phải chịu đựng mẹ cô ta bạo tính tình, cô ta biểu thị rốt cuộc không chịu nổi!

Ngày này sau khi tan học, cô ta nhìn thấy Đại Kiều một mình đứng ở cổng trường, cô ta đảo tròng mắt, sải bước đi lên.

"Chị, sao chị ở đây một mình vậy?" Tiểu Kiều đi tới hỏi.

Đại Kiều quay đầu lại nhìn thấy em gái đang đi về phía mình, mềm giọng nói: "Chị đang đợi chị họ và anh họ bọn họ cùng nhau về nhà."

Cô vừa nói vừa đánh giá em gái.

Trước đây cô cảm thấy dung mạo em gái rất đẹp đẽ, da dẻ trắng trẻo, đôi mắt tròn tròn to to, thời điểm không cười rất ngoan ngoãn, nở nụ cười lại khiến người ta cảm thấy rất ngọt ngào.

Nhưng hiện tại, thật giống như không nhìn thấy cảm giác này nữa.

Em gái ăn mặc quần áo cũ năm ngoái, quần áo không tính là sạch sẽ, thậm chí có thể nói có chút dơ, đặc biệt là cổ tay áo đã ngâm đen, không biết bao lâu chưa giặt.

Khuôn mặt của cô ta cũng không đỏ hồng trắng nõn nà giống như trước đây, trái lại có chút vàng như nghệ, vành mắt có chút đen.

Em gái đây là làm sao?

Bình Luận (0)
Comment