Đoàn Sủng Cẩm Lý Ở Thập Niên 70 (Bản Dịch Full)

Chương 276 - Chương 276. Bảo Bối Của Mẹ

Chương 276. Bảo bối của mẹ Chương 276. Bảo bối của mẹ

Đội sản xuất biết Vạn Xuân Cúc sinh con gái, nói gì cũng có.

"Ôi, cười chết tôi rồi. Lúc trước khi còn mang thai thì bà ta rất đắc ý, mỗi ngày đỡ cái bụng lớn, nói trong bụng mình khẳng định là con trai, ai biết cuối cùng sinh ra con gái."

"Nghe nói tối hôm qua cô ta ở Trạm y tế tức đến khóc. Trước đây cô ta còn tuyên truyền khắp nơi, hiện vô cùng mất mặt."

"Nếu như Lâm Tuệ sinh con trai, vậy thì con trai An Bình của cô ta không phải là cháu trai duy nhất của nhà họ Kiều nữa, đến thời điểm đó phỏng chừng cô ta càng tức chết."

"Nhà mẹ đẻ cô ta đều liên tiếp sinh bốn, năm con gái, đứa con thứ ba của cô ta có thể sinh con trai, đã coi như mệnh tốt rồi, còn muốn sinh con trai nữa, nằm mộng ban ngày."

"Mọi người nói xem liệu cô ta có trở thành Phương Tiểu Quyên thứ hai không?"

"Hẳn là sẽ không đi, dù sao cô ta vẫn còn ở chung với mẹ chồng."

Không chỉ người bên ngoài cho rằng Vạn Xuân Cúc sẽ không thích con gái nhỏ Kiều Đông Vân, ngay cả người nhà họ Kiều cũng đều cho là như vậy.

Ai biết.

——

"Bảo bối của mẹ ngoan ngoan, mẹ yêu con nha."

"Bé yêu của mẹ, dung mạo của con ưa nhìn nhất. Nhìn mắt mũi này, lớn lên sẽ giống như đúc với bà nội con."

Mọi người: ". . ."

Kiều Tú Chi càng không nói gì, bà cảm giác mình bị mạo phạm.

Kiều Chấn Quốc nói: "Vợ, ánh mắt em có vấn đề sao, miệng của con gái chúng ta rõ ràng giống y như em, lớn như vậy, phỏng chừng sau khi lớn lên, cũng là người có thể ăn mấy cái bánh bao lớn."

Vạn Xuân Cúc: ". . . Kiều Chấn Quốc, anh câm miệng cho em."

Nghe chồng mình nói, bà ta suýt chút nữa phun ra một ngụm máu tươi.

Người đàn ông chết tiệt này, không biết nói chuyện thì không cần nói chuyện, vừa mở miệng liền có thể làm bà ta tức chết.

Nhưng Kiều Chấn Quốc không chỉ không câm miệng, còn tiếp tục nói: "Hơn nữa mũi của nó cũng như em vậy, em xem mũi nó xẹp như vậy, thật giống như sinh ra thì mặt mũi đã bị đập vậy. Ai, đứa nhỏ này sau này lớn rồi sẽ xấu cỡ nào chứ?"

Vạn Xuân Cúc suýt chút nữa liền phun máu: ". . ."

Kiều Tú Chi lườm một cái, cảm thấy nếu còn ở lại thì phỏng chừng sẽ muốn đánh con trai.

Đại Kiều và đám trẻ con nhà họ Kiều vây quanh Tiểu Đông Vân, trong lòng đều yên lặng thắp cho em gái một ngọn nến.

Hiện tại dáng dấp của Tiểu Đông Vân thật sự không dễ nhìn.

Da dẻ rất đen, hơn nữa khuôn mặt như cái bánh vậy, vừa nhìn chính là phiên bản thu nhỏ của Vạn Xuân Cúc.

Vạn Xuân Cúc tức chết rồi: "Kiều Chấn Quốc, nếu anh còn dám nói hưu nói vượn, sau này cũng đừng vào nhà nữa."

Kiều Chấn Quốc gật đầu nói: "Cũng được, sau khi em sinh con xong thì ngáy càng lợi hại, anh sợ còn tiếp tục như vậy, nóc nhà cũng sẽ bị em lật tung."

Vạn Xuân Cúc tức giận đến mặt lúc đỏ lúc trắng: "Kiều Chấn Quốc, anh mau cút cho em —— "

Kiều Chấn Quốc khẽ hát lăn đi.

Đại Kiều đi ra ngoài, sờ sờ cái bụng của mẹ cô nói: "Mẹ, hôm nay em trai có nghe lời hay không?"

Lâm Tuệ cười đến một mặt ôn nhu: "Em trai rất nghe lời, ngoan như con vậy."

Đại Kiều cười đến mặt mày cong cong: "Mẹ, tại sao con cảm giác cái bụng của mẹ so với bác gái cả lúc hơn bốn tháng còn lớn hơn nhiều vậy?"

Lâm Tuệ hơi ngơ ngác.

Kỳ thật trước đó bà ấy cũng nhận ra, chỉ là bà ấy còn tưởng bởi vì ăn ngon, cho nên bụng mới hơi lớn chút, nhưng bây giờ có chút không xác định.

Kiều Tú Chi từ nhà bếp ra vừa vặn nghe thế, đi tới nói: “Bụng con đúng là có hơi lớn, nhìn giống mang thai hơn sáu tháng, nói không chừng là thai đôi, hôm sau để thằng hai mang con lên trấn kiểm tra một chút.”

Thai đôi?

Lâm Tuệ lại ngơ ngác, chẳng lẽ trong bụng của bà ấy mang thai song sinh?

Tiểu Đông Lâm chạy tới, bi bô hỏi: “Bà nội, cái gì là thai đôi?”

Tiểu Nhất Minh dính cậu như cái bóng nhanh chóng đuổi tới hiện trường, dùng mắt nhỏ khinh bỉ cậu một cái nói: “Cái này cũng không hiểu, chính là trong bụng mẹ cậu có hai cái lòng đỏ trứng đó!”

“Phốc phốc ——“

Đây là cách giải thích thần tiên gì thế!

Đám người nghe thế cũng nhịn không được nở nụ cười.

Đại Kiều ban đầu cũng không hiểu lắm, sau một lát mới kịp phản ứng: “Mẹ, trong bụng mẹ có hai em trai sao?”

Lâm Tuệ cười xoa xoa tóc cô nói: “Em trai em gái cũng có thể, sau năm tháng là biết.”

Có vết xe đổ của Vạn Xuân Cúc, bà ấy cũng không dám lời thề son sắt nói mình trong bụng là con trai.

Vạn Xuân Cúc ở cửa sổ nghe được mọi người nói, ghen ghét đến ngũ quan đều méo.

Phi!

Còn muốn sinh đôi con trai, mơ mộng hão huyền đi!

Đến lúc đó sinh ra hai đứa con gái, tiểu viện bên kia coi như náo nhiệt, lại thêm Tiểu Kiều, tổng cộng bốn đứa con gái!

Bình Luận (0)
Comment