Đoàn Sủng Cẩm Lý Ở Thập Niên 70 (Bản Dịch Full)

Chương 293 - Chương 293. Máu Gà

Chương 293. Máu gà Chương 293. Máu gà

Đại Kiều gật đầu nói: "Là thật, bà nói rất nhiều song bào thai đều lớn lên khác nhau, cho nên không có gì phải ngạc nhiên."

"Thì ra là như vậy." Tiểu Kiều tỏ vẻ bừng tỉnh đại ngộ, thuận theo lại yếu ớt nhược nói, "Chị, em có thể cùng đi hái rau dại với chị hay không?"

Lần này Đại Kiều không có trả lời.

Cô biết trước kia em gái không có hảo ý với mình, nhưng bây giờ cái gì đối phương cũng không nhớ rõ, cô bỗng chốc có hơi không biết nên đối mặt em gái như vậy.

Ngay phía sau, Hoắc Trì chạy tới nói: "Kiều Niệm Niệm, bà em gọi em qua kìa!"

Từ sau khi Hoắc Trìcdẫn mọi người tiến vào cánh rừng phía Tây, thái độ của người của đội sản xuất đối với cậu tốt hơn rất nhiều, tuy rằng vẫn không cho đứa nhỏ nhà mình chơi với cậu, nhưng không hề hạn chế cậu đi lại ở trong thôn.

Đại Kiều nghe thấy lời nói của cậu, hai mắt lập tức sáng ngời, mềm giọng đáp: "Em biết rồi, vậy em đi qua đây!"

Nói xong, cô bỏ mọi người chạy đi.

Đại Kiều vừa đi, trên cơ bản Kiều Đông Anh không muốn để ý tới Tiểu Kiều, lôi kéo chị cô ta, còn có Tiểu Uyển Nhi trực tiếp chạy lấy người, từ đầu tới cuối cũng không nói với cô ta một câu.

Rất nhanh, bên cạnh Tiểu Kiều liền không có ai.

Một mình cô ta lẻ loi đứng ở nơi đó, nắm chặt rổ, bộ dáng nhìn qua vô cùng đáng thương.

Trẻ con khác thấy vậy, liền lại đây kêu cô ta cùng hái rau dại, trở về còn muốn nói việc này với người lớn trong nhà.

Mọi người đều nói mấy anh chị em nhà họ Kiều rất lạnh lùng rất ngoan độc, nhất là người chị ruột Đại Kiều này, thật sự là một chút tình chị em cũng không có!

Đương nhiên đây là nói sau.

Đại Kiều chạy đi không xa, đã bị Hoắc Trì giữ chặt một phen: "Lại đây bên này."

Đại Kiều đi qua đi ngửa đầu nói: "Anh Hoắc Trì, thật ra bà nội em không có bảo em qua đúng không?"

Hoắc Trì nhìn khuôn mặt trắng trẻo nõn nà của cô, nhịn không được vươn tay véo cô một cái nói: "Coi như em thông minh! Anh gọi em lại đây, là muốn nói cho em, anh hoài nghi em gái em giả vờ mất trí nhớ!"

Đôi mắt đen trong vắt của Đại Kiều trợn tròn lên: "Anh Hoắc Trì, tại sao anh lại nói như vậy? Lẽ nào anh đã phát hiện ra chuyện gì sao?"

Hoắc Trì nhìn cô, vẻ mặt bị cậu cũng không tức giận, dễ tính đến nỗi khiến người ta bất đắc dĩ.

Cậu buông khuôn mặt của cô ra, nói: "Ừm, anh ở sườn dốc bên kia, nơi em gái em té xỉu phát hiện một đống lông gà và xương gà, những thứ đó còn rất mới mẻ, hẳn là mấy ngày nay mới chôn xuống."

Đôi mắt Đại Kiều càng trợn to lớn hơn: "Anh Hoắc Trì, bây giờ anh có thể dẫn em đi xem không?"

Hoắc Trì gật đầu, hướng bốn phía nhìn lướt qua, thấy không có ai thì lúc này mới mang theo cô tiến vào bụi cây.

Nơi chôn xương gà và lông gà cách bụi cây mà Tiểu Kiều té xỉu không tới hai mét, nơi đó rất bí ẩn, nếu không cố ý đi tìm, khẳng định sẽ không có ai phát hiện.

"Anh Hoắc Trì, làm sao anh biết nơi này chôn xương gà và lông gà?"

Đại Kiều ngồi xổm xuống cẩn thận phân biệt lông gà, quả nhiên còn rất mới mẻ, không giống đã chôn rất lâu, mà cánh rừng phía Tây này trước giờ không có ai từng tiến vào, vì lẽ đó những thứ đồ này ngoại trừ Tiểu Kiều ra thì không có người thứ ba.

Hoắc Trì lắc đầu: "Anh không biết nơi chôn đồ vật này, chỉ là ngày đó em gái của em chảy rất nhiều máu, lúc ấy mẹ anh nói có thể cô ta không sống được, cũng không ngờ chỉ qua một buổi tối, cô ta không sao trở về, chuyện này rất quỷ dị."

Lúc đó Tiểu Kiều được tìm thấy thì máu me khắp người, trên đất cũng bị máu nhuộm đỏ, chảy nhiều máu như vậy, cô ta đã sớm nên mất máu quá nhiều mà chết, cho dù mạng lớn may mắn sống lại, cũng không thể mau ra viện như vậy, hơn nữa nhìn tinh thần còn tốt như thế.

Trong này nhất định có vấn đề.

Vì lẽ đó cậu thừa dịp thôn dân tan tầm thì lén lút lẻn vào cánh rừng phía Tây tìm chứng cứ, quả nhiên bị cậu tìm tới.

Đại Kiều ngoẹo cổ suy nghĩ một chút, âm thanh mềm mại nói: "Anh muốn nói máu ở trên người em gái là máu. . . là máu gà?"

Hoắc Trì gật đầu: "Ngoại trừ như vậy thì không có cách nào giải thích tình huống của cô ta."

Lúc đó Tiểu Kiều hẳn là từ sườn dốc lăn xuống, sau đó đụng đầu, chảy ra một chút máu, chỉ là tình huống không nghiêm trọng, vì làm bộ mất trí nhớ, cô ta bắt được gà rừng, sau khi giết gà rừng thì dùng máu bôi lên người mình, làm ra dáng vẻ rất nghiêm trọng lừa dối mọi người.

Ngày đó mọi người vừa nhìn cô ta chảy nhiều máu như vậy đều bị dọa sợ, căn bản sẽ không cẩn thận phân biệt máu trên người của cô ta là máu người hay là máu gà, điều mọi người quan tâm nhất là chuyện cô ta mất trí nhớ, chuyện này liền như vậy bị cho qua.

Bình Luận (0)
Comment