Đoàn Sủng Cẩm Lý Ở Thập Niên 70 (Bản Dịch Full)

Chương 302 - Chương 302. Dẫn Mọi Người Làm Giàu 2

Chương 302. Dẫn mọi người làm giàu 2 Chương 302. Dẫn mọi người làm giàu 2

Vương Viêm Sinh nghiêm mặt nói: "Anh trai của tôi nói trồng thảo dược, cũng không phải sẽ không trồng lương thực, đất của đội sản xuất là thuộc về quốc gia, cho dù muốn trồng thảo dược, cũng không có bất kỳ người nào có thể tự tiện chủ trương, phải đến công xã và chính phủ xác nhận mới có thể thay đổi, bằng không chính là trái pháp luật."

"Người đội trưởng kia vừa nãy nói như vậy là có ý gì?" Có người đánh bạo hỏi.

Vương Viêm Sinh nói: "Nhà nhà đều có đất phần trăm, tuy rằng diện tích không lớn, nhưng nếu mọi người đồng ý, có thể mang đất phần trăm này ra dùng để thử nghiệm trồng trọt thảo dược."

Thì ra đang nói đất phần trăm, mọi người nghe đến nơi này, rốt cuộc cảm thấy an tâm hơn.

Đất phần trăm không cho phép trồng trọt cây công nghiệp, vì lẽ đó bình thường mọi người đều dùng trồng rau, bí đao bí đỏ cây cải củ cải trắng, các loại rau dưa đều có, số lượng không nhiều, nhưng đầy đủ để ăn hằng ngày trong gia đình.

Nếu dùng đất phần trăm trồng thảo dược, vậy sau này bọn họ ăn cái gì, mỗi ngày ăn cháo hoa uống nước sôi sao?

Liền lại có người không vui.

"Lão Tam, cậu nói trồng thảo dược, sau này có ích lợi gì sao?"

Thí dụ như có thể bán cho cung tiêu xã đổi thứ tốt hay không, hoặc là quốc gia có thể phái người đến thu mua hay không, nếu như giá cả tốt, vậy dĩ nhiên tình nguyện, nhưng nếu như không có gì hay, bọn họ tại sao phải trồng?

Vương Viêm Sinh nói: "Nếu mọi người có thể trồng trọt thảo dược, tự nhiên sẽ có lợi ích mới, nhưng hiện tại mới bắt đầu, số lượng không lớn, hơn nữa trước đây mọi người chưa từng trồng, cần một quá trình thích ứng tìm tòi, nói cách khác, trong ngắn hạn, khả năng không chiếm được bất kỳ chỗ tốt nào."

Không chiếm được chỗ tốt còn muốn để mọi người trồng?

Không phải là có bệnh sao?

Mọi người lần thứ hai sôi sục lên các loại oán giận.

Kiều Hồng Hà nhìn người đàn ông trên đài, tâm tình rất phức tạp.

Vào trước ngày hôm qua, đối với bà mà nói, người này chỉ là một người sống cùng thôn, ngoài ra, giữa bọn họ không có bất kỳ quan hệ gì.

Nhưng trải qua chuyện kia, giữa bọn họ có quan hệ liên lụy người khác không biết, lúc này nhìn thấy mọi người không phục, bà lại cảm thấy căng thẳng thay y.

"Mẹ, con cảm thấy Vương. . . Lão Tam không giống như là người xằng bậy, nếu anh ta dám nói ra như vậy, phía sau nhất định có kế hoạch, chỉ là hiện tại không thể nói rõ với mọi người."

Bà cân nhắc một chút, quay đầu hạ thấp giọng nói với mẹ mình.

Kiều Tú Chi nhìn bà một cái nói: "Con. . . Thật giống như hiểu cậu ta rất rõ?"

"Ầm ầm."

Thật giống như có một đạo sấm sét nổ tung trong lòng Kiều Hồng Hà, khuôn mặt bà trong nháy mắt liền đỏ lên.

Bà muốn nói mình không biết, nhưng đối với đôi mắt thấy rõ lòng người của mẹ mình, nửa chữ bà cũng không nói ra được, chỉ có thể đỏ mặt cúi đầu.

Dáng dấp kia ở trong mắt Kiều Tú Chi xem ra, càng ngày càng chột dạ.

Lúc này trong đám người, cũng có một người phụ nữ khác dùng một đôi mắt căng thẳng nhìn chằm chằm Vương Viêm Sinh.

Người kia không phải Phương Tiểu Quyên, mà là nữ thanh niên trí thức Đáp Trật.

Hai mắt Đáp Trật phát sáng, hai gò má phấn hồng, không chớp một cái nhìn chằm chằm người đàn ông dáng người kiên cường trên đài kia, hỏi nữ thanh niên trí thức bên người, nói: "Người đàn ông trên đài kia là ai vậy? Sao trước đây chưa từng thấy anh?"

Người đàn ông trên đài kia quá xuất sắc.

Một đôi chân thẳng tắp thon dài, dáng người cao ngất, khuôn mặt có ngũ quan tuấn tú cương nghị, bất kể là điểm nào cũng đều hoàn mỹ phù hợp trong mắt cô ả.

"Cô nói anh ta sao, anh ta là em trai thứ ba của đội trưởng đội sản xuất, nghe nói là người rất có bản lãnh, năm ngoái ở trong bộ đội mới vừa thăng làm đoàn trưởng, mấy năm không về nhà, cô không quen biết anh ta cũng rất bình thường."

Nữ thanh niên trí thức bên cạnh cô ả là nhóm thanh niên trí thức đầu tiên xuống nông thôn, bởi vì lớn tuổi, mấy năm trước gả cho người của đội sản xuất, còn sinh con, cho nên đối với lai lịch của Vương Viêm Sinh rất rõ ràng.

Đoàn trưởng. . .

Cả khuôn mặt Đáp Trật càng đỏ, thân thể bởi vì kích động mà run rẩy lên.

Người đàn ông này quả thực là tình nhân trong mộng đo ni đóng giày cho mình.

Người đàn ông này, cô ả muốn có…

Vương Viêm Sinh lần thứ hai lên tiếng để mọi người im lặng: "Tôi và anh cả chỉ là nói chuyện này cho mọi người, còn mọi người có muốn trồng thảo dược hay không, chính mọi người quyết định, nếu như không muốn, đội sản xuất tuyệt đối sẽ không bức bách mọi người. Cho mọi người thời gian một ngày cân nhắc, muốn thay đổi trồng thảo dược, ngày mai đi đến văn phòng đội sản xuất báo danh."

"Chúng ta đều chưa từng trồng thảo dược, nếu như trồng chết thì làm sao bây giờ?"

Có mấy người biết Vương Viêm Sinh là người có bản lãnh, bọn họ cũng suy nghĩ giống như Kiều Hồng Hà vừa nãy, cảm thấy y sẽ không bắn tên không đích, vì lẽ đó vừa nãy nhìn thấy y lên đài, bọn họ có chút động lòng.

Vương Viêm Sinh nghe được vấn đề này, khóe miệng hơi căng lên: "Đội sản xuất chúng ta có thêm ba người đến từ nông trường, vừa vặn bọn họ đã từng trồng qua thảo dược, đến thời điểm đó có thể để cho bọn họ tới chỉ đạo mọi người trồng trọt."

Vài người muốn trồng trọt nghe nói như thế, trong lòng nhất thời yên tâm.

"Mọi người còn có vấn đề gì nữa hay không? Nếu không có, vậy thì —— "

Ngay khi Vương Thủy Sinh chuẩn bị để mọi người tan họp thì đột nhiên một âm thanh yểu điệu vang lên: "Đội trưởng, tôi có chuyện muốn nói."

Đáp Trật từ trong đám người đi ngoài, lắc mông đi lên đài.

Bình Luận (0)
Comment