Đoàn Sủng Cẩm Lý Ở Thập Niên 70 (Bản Dịch Full)

Chương 303 - Chương 303. Chuyện Của Vương Viêm Sinh Và Kiều Hồng Hà 1

Chương 303. Chuyện của Vương Viêm Sinh và Kiều Hồng Hà 1 Chương 303. Chuyện của Vương Viêm Sinh và Kiều Hồng Hà 1

Vương Thủy Sinh vừa nghe cô ả nói chuyện liền nhịn không được nhíu mày.

Thanh niên trí thức lần này rất không dễ dẫn dắt, nhất là các thanh niên trí thức nữ!

Lúc trước Diệp Trân Trân và em năm ông thông đồng, hai người liên thủ hại Phương Tiểu Quyên, em năm ông nhảy sông tự sát, Phương Tiểu Quyên không còn đứa nhỏ, ả làm đương sự chắc chắn phải trả giá lớn.

Dưới sự làm chứng của ông, ả bồi thường Phương Tiểu Quyên hai trăm đồng, sau đó ông lại vận dụng quan hệ điều ả tới một vị trí xa xôi ở đội sản xuất, Diệp Trân Trân tự giác xấu hổ cho nên không dám phản kháng.

Diệp Trân Trân đi rồi, bạn tốt của ả Đáp Trật an phận một thời gian, không nghĩ tới lúc này lại bắt đầu tác quái.

Thấy đôi mắt cô ả hận không thể dính ở trên người em ba ông, ông liền nhịn không được lắc đầu, thanh niên trí thức nữ bây giờ sao một người còn gan dạ hơn một người?

Đáp Trật đi lên, còn cố ý đi đến bên cạnh Vương Viêm Sinh, lộ ra một nụ cười cô ả cho là rất ngọt ngào lại hồn nhiên với y.

Vương Viêm Sinh trực tiếp lướt qua bên người cô ả, ngay cả nửa ánh mắt cũng không cho.

Ở trong cái nhìn của y, thanh niên trí thức nữ này không ngừng liếc mắt đưa tình với y chẳng qua là một người không có liên quan gì, nếu không liên quan, hà cớ gì lãng phí biểu cảm với cô ả?

"…"

Mặt Đáp Trật mặt lúc đỏ lúc trắng, xấu hổ đến đầu cũng sắp rơi xuống.

Vương Viêm Sinh đi xuống đài, bước chân dài đi tới nhà họ Kiều dừng lại.

Trái tim Kiều Hồng Hà lại điên cuồng mà nhảy lên, bang bang bang!

Y muốn làm cái gì, nhiều người nhìn như vậy, y sẽ không muốn đến nói chuyện với bà đấy chứ?

Kiều Hồng Hà cắn môi dưới, khẩn trương đến mức trái tim cũng sắp nhảy ra ngoài.

Đại Kiều nói: "Cô ba, mặt của cô thật đỏ, có phải cô không thoải mái không?"

Kiều Hồng Hà không nghĩ tới bị một đứa nhỏ bắt được biểu cảm: "Cô ba không sao, chỉ là thời tiết có hơi nóng."

Kiều Tú Chi bất động thanh sắc nhìn bà một cái, cái gì cũng không nói.

Vương Viêm Sinh đi tới, ánh mắt như có như không đảo qua khuôn mặt đỏ sẫm như máu của bà, sau đó đứng ở bên cạnh Kiều Chấn Quốc.

Kiều Chấn Quốc cảm thấy Vương lão tam thật là kỳ quái, nhiều nơi như vậy không đi, cố tình chạy tới chen với mình.

Vương Viêm Sinh cười với ông ta nói: "Vừa rồi tôi nói chuyện cải tạo trồng thuốc Trung, không biết anh Kiều nghĩ như thế nào?"

Kiều Chấn Quốc gãi đầu nói: "Tôi không hiểu, dù sao nghe mẹ tôi là được."

Vương Viêm Sinh lập tức nói: "Anh Kiều thật sự là một người hiếu thuận, thím Tú Chi có người con như anh, chắc chắn rất an ủi!"

"Tôi lớn cỡ này ưu điểm lớn nhất chính là nghe lời mẹ tôi, không nghĩ tới nhanh như vậy đã bị cậu nhìn ra!"

Vẻ mặt Kiều Chấn Quốc kiêu ngạo mà vỗ bờ vai của y, đây vẫn là lần đầu tiên có người khen ông ta như vậy!

Kiều Hồng Hà đứng ở phía sau bọn họ, trong chốc lát lo lắng lời của anh cả bà gây sốc cho người ta, trong chốc lát lại lo lắng Vương Viêm Sinh nói ra cái gì không nên nói, trên đài đang nói cái gì bà cũng không nghe vào một chữ.

Lúc này, Đáp Trật đứng ở trên đài, nhìn thấy Vương Viêm Sinh tiến lại gần Kiều Chấn Quốc, bỗng sợ hãi đổ một thân mồ hôi lạnh.

Vương Thủy Sinh không kiên nhẫn nói: "Vị đồng chí nữ này, cô có gì nói thì nói đi, mọi người làm việc cả buổi sáng rồi, còn đợi trở về ăn cơm đó!"

Cũng không phải sao, người phía dưới đã sớm không còn kiên nhẫn, nếu không phải sợ bị trừ công điểm, mọi người đã sớm rời đi.

Đáp Trật cắn môi nói: "Tôi đứng ở chỗ này là muốn làm sáng tỏ một việc với mọi người, lúc này đội sản xuất có rất nhiều lời đồn đãi nhảm về tôi, đó đều là nói hưu nói vượn, cá nhân tôi trong sạch, lần trước tôi chính là bị người ta đánh, hơn nữa người đánh tôi là một người phụ nữ, không phải đàn ông!"

Lời này vừa nói ra, dưới đài im lặng một chút, sau đó truyền đến tiếng cười xùy.

"Dáng vẻ ngày đó, còn nói mình trong sạch, coi mắt chúng tôi mù hả?"

"Cũng không phải sao! Đi đường thì chàng hảng, còn nói trong sạch gì, thật sự là trợn mắt nói dối!"

"Được rồi, vị đồng chí thanh niên trí thức nữ này, cô thật trong sạch! Hiện giờ có thể cho chúng ta đi chưa? Đói chết ông đây!"

Đáp Trật nghe thấy dưới đài nói khó nghe như vậy, quả thực tức muốn khóc: "Đội trưởng, lần trước ông nói sẽ điều tra giúp tôi, chuyện qua lâu như vậy, vì sao chẳng có một chút tin tức nào?"

Vương Thủy Sinh vừa nghe lời này, lập tức không vui: "Cô xảy ra chuyện ngày hôm sau tôi đã dẫn người điều tra trong đội sản xuất, kiểm tra hàng loạt hỏi khắp nơi, nhưng manh mối gì cũng không tìm được, tôi cũng từng hỏi cô có kết thù kết oán với người ta không, có nhìn thấy người đánh cô là ai không, cô đều nói không có, vậy cô còn muốn tôi điều tra như thế nào?"

Một hỏi ba không biết, ông cũng không phải thần tiên, bấm ngón tay tính toán là có thể tính ra ai đánh cô ả!

Bình Luận (0)
Comment