Vừa đi tới sân liền nghe thấy Vương Viêm Sinh Thành thấp giọng gọi Thí Thí không sủa nữa nhưng Thí Thí không quen y nên ngược lại càng lúc càng sủa to, lộ ra hàm răng sắc nhọn, dáng vẻ vô cùng hung dữ!
Kiều Hồng Hà sợ đánh thức người khác nên vội chạy đến quát Thí Thí, sau đó đi đến cổng sân đỏ mặt nói: “Sao muộn vậy rồi anh còn đến đây?”
Vương Viêm Sinh nhìn bà, ánh mắt nóng rực: “Anh đến đây giải thích chuyện cho em, anh sợ em hiểu lầm!”
Việc y sắp cưới bà bị đội sản xuất truyền ra rất nhiều lời đồn đại. Y lo bà sẽ tin những lời đồn đó mà hiểu lầm y sau đó không muốn làm vợ y nữa!
Y lăn qua lộn lại trên giường mãi, càng nghĩ càng lo lắng, cho nên không đợi đến hừng đông đã tới.
Kiều Hồng Hà kỳ thật có nghe thấy những lời đồn kia: "Vậy anh nghĩ như thế nào?"
Vương Viêm Sinh trịnh trọng nói: "Anh muốn cưới em là vì em, không phải vì nhà em có quan hệ thân thích với ai cả!"
Mặt Kiều Hồng Hà càng ngày càng đỏ, bà cúi đầu không dám nhìn vào mắt y: “Nếu anh không thẹn với lương tâm thì không cần lo lắng những gì người khác nói!”
Mới đầu khi nghe những lời đồn đại đó, bà cũng có chút nghi ngờ trong lòng, nhưng rất nhanh liền bình thường trở lại.
Nhà họ Kiều và nhà họ Thẩm chẳng qua là họ hàng kết nghĩa, đừng nói nhà họ Kiều bọn họ sẽ không nhờ nhà họ Thẩm giúp đỡ, cho dù nhà họ Thẩm có tự nguyện giúp thì bọn họ chưa chắc đã có năng lực nhúng tay vào chuyện quân binh.
Vì vậy, những người trong đội sản xuất chẳng qua ghen tị với việc bà chỉ là một chiếc "giày rách" lại có thể cưới được một người đàn ông tốt như vậy, nên mới nói những lời cay độc, miệt thị bà khắp nơi!
Vương Viêm Sinh nghe bà nói vậy liền thở dài nhẹ nhõm: "Em không hiểu lầm thì tốt rồi! Anh sợ em hiểu lầm rồi không muốn gả cho anh nữa!"
Kiều Hồng Hà nhìn dáng vẻ khẩn trương của y, không nhịn được “Phụt" cười ra tiếng: "Anh khẩn trương như vậy làm gì? Dù em không lấy anh thì với điều kiện của anh muốn lấy cô gái nào mà không được chứ? Anh không nghe thấy dân làng nói anh mắt mù sao?”
Vương Viêm Sinh: “Anh chỉ muốn lấy em làm vợ, dù người khác có tốt ra sao anh cũng không cần!”
Nói xong, mặt y đỏ bừng.
Mặt Kiều Hồng Hà cũng nóng đến mức rán được trứng, hai người nhìn nhau, tình ý quấn quýt.
Thí Thí mở to đôi mắt ngập nước, ánh mắt nhìn tới nhìn lui hai người họ, vẻ mặt mê mang và tò mò.
Sáng sớm Lâm Tuệ đã bị đánh thức, bà ấy cố ý không ra ngoài để hai người nói chuyện, đợi một lúc lâu vẫn không thấy Kiều Hồng Hà đi vào đành phải lên tiếng nhắc nhở: "Hồng Hà, ai đang ở bên ngoài vậy?”
Kiều Hồng Hà lúc này mới phục hồi tinh thần, chột dạ nói: “Em không ngủ, Thí Thí sủa bậy.”
Thí Thí kêu hai tiếng “Ô ô” đầy bất mãn.
Kiều Hồng Hà quay đầu lại thúc giục y: “Anh mau trở về đi.”
Ánh mắt Vương Viêm Sinh vẫn nhìn bà: "Em nghỉ ngơi sớm một chút, mai anh sẽ lại đến!"
"Được.”
-------
Ngày hôm sau chính là ngày Vương Viêm Sinh đến nhà họ Kiều đưa sính lễ, vừa lúc là tết Đoan Ngọ .
Vương Viêm Sinh quả nhiên rất có năng lực, thời gian gấp gáp như vậy mà y có thể chuẩn bị nhiều thứ như vậy.
Có thuốc lá và rượu, hai vại sữa mạch nha, cam đóng hộp mà trẻ em thích ăn và hơn chục cân thịt heo. Phần sính lễ này có thể thấy rất đầy đủ!
Người dân trong làng nhìn thấy sáng sớm Vương Viêm Sinh đã xách túi lớn, túi nhỏ vào cửa nhà cũ nhà họ Kiều, trong lòng mọi người đề sôi lên sùng sục, một số cô gái còn ghen ghét đến đỏ cả mắt.
Hôm nay Kiều Hồng Hà cố ý mặc một bộ quần áo mới, thấy Vương Viêm Sinh đi tới, bà chỉ liếc nhìn y từ xa rồi xoay người vào bếp làm việc.
Nhìn dáng vẻ mảnh mai của bà, Vương Viêm Sinh cảm thấy trong lòng nóng rực, hận không thể cưới bà về nhà ngay lập tức!
Hai người Kiều Tú Chi và Tiết Xuyên cũng không quan tâm đến túi lớn túi nhỏ trên bàn, nhưng trong khoảng thời gian ngắn như vậy mà Vương Viêm Sinh đã có thể chuẩn bị nhiều thứ như vậy cốt để chứng tỏ năng lực của y và cũng cho thấy y coi trọng Hồng Hà.
Vì vậy cả hai người đều rất hài lòng.
Vương Viêm Sinh đối mặt với cha mẹ vợ tương lai lo lắng đến mức lòng bàn tay đổ mồ hôi: “Cha, mẹ, sau này con sẽ đối xử thật tốt với Hồng Hà, cố gắng để hai mẹ con họ có cuộc sống thật tốt! "
Kiều Chấn Quốc đứng một bên cười ha ha: “Vương Lão Tam còn chưa kết hôn cậu đã thay đổi xưng hô, về sau thể nào cũng sợ vợ!”
Khuôn mặt màu lúa mì của Vương Viêm Sinh đỏ bừng: “Thật ra sợ vợ cũng không có gì không tốt.”
Kiều Tú Chi nói: “Hy vọng cậu có thể nhớ kỹ những lời cậu nói này, phải đối xử thật tốt với mẹ con Hồng Hà. Nếu cậu dám đối xử tệ với họ, nắm đấm của tôi sẽ không bao giờ khách sáo với cậu!”