Đoàn Sủng Cẩm Lý Ở Thập Niên 70 (Bản Dịch Full)

Chương 316 - Chương 316. Chụp Ảnh 4

Chương 316. Chụp ảnh 4 Chương 316. Chụp ảnh 4

Rất nhanh, hai người Kiều Tú Chi và Tiết Xuyên đã chụp xong rồi, bởi vì quá nhiều người, bọn họ liền mang theo đám Đại Kiều đi mua đồ gần đó.

Vương Viêm Sinh để Kiều Hồng Hà chụp một tấm ảnh một mình, lại chụp thêm một tấm ôm Tiểu Nhất Minh, sau đó bọn họ một nhà ba người lại chụp một tấm.

Kiều Hồng Hà cảm thấy như vậy quá lãng phí tiền, trực tiếp chụp một bức ảnh chụp chung là được, nhưng Vương Viêm Sinh rất kiên trì, Kiều Hồng Hà đành phải đỏ mặt đồng ý.

Chờ đến khi chụp ảnh ba người, mặt Kiều Hồng Hà đỏ như quả táo, đứng cách Vương Viêm Sinh nửa cánh tay.

Ông chủ vừa thấy liền nhíu mày: “Sao lại thế này? Cách như vậy xa còn chụp ảnh chung cái gì? Tới gần một chút, gần chút nữa, một chút, hai người không phải người một nhà sao? Thẹn thùng cái gì?”

Lời này vừa dứt, bên ngoài có hai người đi đến: “Ông chủ, chúng tôi muốn chụp ảnh.”

Kiều Hồng Hà nghe thấy thanh âm, nhíu mày, ngẩng đầu nhìn lại ——

Người tới không phải người khác, đúng là chồng trước Triệu Giải Phóng của bà và vợ hiện tại của ông ta - Từ Quế Anh.

Mặt Kiều Hồng Hà lập tức trầm xuống, nhỏ giọng nói: “Thật là đen đủi!”

Sao mỗi lần tới trấn trên đều có thể gặp được đôi oan gia này, đây là loại nghiệt duyên gì vậy!

Năm đó Vương Viêm Sinh có thấy qua Triệu Giải Phóng từ xa một lần, tuy rằng hiện tại dáng vẻ ông ta tang thương già hơn rất nhiều rồi, nhưng y vẫn là liếc mắt một cái liền nhận ra.

Triệu Giải Phóng và Từ Quế Anh cũng không nghĩ tới lại gặp hai mẹ con Kiều Hồng Hà ở chỗ này.

Lần trước sau khi Từ Quế Anh gặp Kiều Hồng Hà ở trấn trên, lại cãi nhau với Triệu Giải Phóng ở Cung Tiêu Xã một trận, sau khi trở về Triệu Giải Phóng càng thêm lãnh đạm với bà ta, rất nhiều lần trong mộng đều kêu tên Kiều Hồng Hà.

Nếu không phải bà ta bắt mẹ chồng tạo áp lực cho ông ta, chỉ sợ ông ta đã sớm đến đội sản xuất Thất Lý tìm hai mẹ con bọn họ!

Bà ta tức giận muốn chết, hận không thể giết chết con hồ ly tinh Kiều Hồng Hà kia, cũng đã ly hôn, còn khiến Triệu Giải Phóng nhớ mãi không quên!

Lúc này nhìn thấy bà, chính là tình địch gặp mặt hết sức đỏ mắt.

Bà ta ném tay Triệu Giải Phóng ra, đi qua nói: “Ai da, đây không phải Hồng Hà sao? Mấy người cũng qua đây chụp ảnh?”

Kiều Hồng Hà kéo Tiểu Nhất Minh đến sau mình, lạnh mặt nói: “Cô không cần tới gần tôi!”

Từ Quế Anh cười rất đắc ý: “Nhìn dáng vẻ chột dạ của cô này, tôi lại không phải hổ, cũng sẽ không ăn cô, cô sợ cái gì?”

Kiều Hồng Hà nói: “Tôi không phải sợ hãi cô, là miệng của cô quá thối, ngửi thấy khiến tôi buồn nôn!”

“Cô……!”

Mặt Từ Quế Anh tức đến lúc đỏ lúc trắng, bộ ngực phập phồng kịch liệt.

“Vị đồng chí này, anh không phải đối tượng của Kiều Hồng Hà chứ?”

Bà ta dời tầm mắt, rơi xuống trên người Vương Viêm Sinh, đánh giá một chút, trong lòng không nhịn được mà, cùng là người đã ly hôn một lần, sao vận may của con hồ ly tinh Kiều Hồng Hà này lại tốt như vậy?

Vương Viêm Sinh gật đầu: “Không sai, có chuyện gì sao?”

Từ Quế Anh cười đến nếp nhăn đầy mặt: “Vậy anh có biết tại sao nhà họ Triệu lại bỏ nữ nhân Kiều Hồng Hà này không?”

Vương Viêm Sinh lắc đầu: “Chẳng lẽ không phải do chồng trước của cô ấy là đồ vô dụng, cả nhà họ Triệu đều đê tiện vô sỉ sao?”

Mặt Triệu Giải Phóng giận đến đỏ bừng, rất muốn đi lên hung hăng đánh cho nam nhân kia một trận, nhưng ông ta đứng trước mặt nam nhân ước chừng lùn hơn nửa cái đầu, hơn nữa bản thân mình hiển nhiên không cường tráng bằng đối phương, vì thế ông ta chỉ có thể đứng đó.

Từ Quế Anh cười khoa trương: “Đương nhiên không phải, nhà họ Triệu vốn dĩ bỏ cô ta là do cô ta lén lút vụng trộm sau lưng chồng trước, anh có thấy đứa bé phía sau cô ta không? Đứa bé kia lớn lên không giống cô ta, cũng không giống chồng trước của cô ta, nói rõ là giống tình nhân của cô ta, nên người nhà họ Triệu mới bỏ cô ta, tôi khuyên anh đừng để bị cô ta lừa, cưới nữ nhân như vậy về nhà, sớm muộn gì cũng bị đội nón xanh!”

“Cô câm miệng cho tôi!” Kiều Hồng Hà tức giận đến đỏ mặt, muốn đi lên tát cho Từ Quế Anh một cái, lại bị Vương Viêm Sinh ngăn cản.

Bà quay đầu lại, vẻ mặt không tin nhìn y.

Từ Quế Anh thấy thế, cho rằng người đàn ông kia đã tin lời mình nói, lập tức cười ra tiếng.

Vương Viêm Sinh kéo bà ra phía sau mình, trầm giọng nói: “Đừng làm bẩn tay em, để anh!”

Nói xong, y đi nhanh lên, bóp chặt cổ Từ Quế Anh, hơi dùng lực, nhấc bà ta lên khỏi mặt đất!

Hai chân Từ Quế Anh cách mặt đất, cổ bị bóp, lập tức hô hấp khó khăn.

Bà ta trừng lớn hai mắt như mắt trâu, khủng hoảng nhìn nam nhân như ác quỷ trước mặt: "Anh, anh buông tôi ra…… Khụ khụ…… Triệu Giải Phóng……”

Bà ta rốt cuộc đã gả cho kẻ vô dụng cỡ nào chứ, bà ta đã sắp bị người ta bóp chết rồi ông ta vẫn còn đứng đó như không có việc gì!

Bình Luận (0)
Comment